vietmessenger.com
Phan Cao Toi
n Ca Tình Yêu
Cui cùng, cô y bng lòng lấy tôi. Người ph nữ đã ly d chng, lớn hơn tôi sáu tuổi. Người
mà cách đây gần ba năm tôi phải luôn luôn khúm núm gi bng chị, xưng em ngọt xt,
người đã từng và đang là bà chủ ca tôi.
Nàng tên là Hu. tuổi ba mươi hai, dung nhan của nàng chng có đặc sc. Gò má cao,
miệng hơi rộng, khuôn mt khc kh và tng trải. “Co người” thì được, nht là khi nàng mc
váy. Nàng đặc bit ít nói, ít biu l cm xúc với người đang nói chuyn. Chuyn nàng pht
lên trong làm ăn, đứng đầu mt xí nghiệp tư nhân xuất khu thu sn thành ph này nghe
nói là chuyn tình cờ. Nàng đã t chối theo ba má sang định cư ở nưc khác ch vì nàng rt
yêu chng mình. Thế mà thng chng phn bội, đi với người khác. Nàng hn lm, cui cùng
phải làm đơn ly d, tự đặt du chm hết cho tình yêu ca mình, hùn vốn làm ăn với người bà
con. Nàng chu khó to tn. Rồi đến lúc nước nhà m ca, nàng pht lên như diều gp gió.
Đang thất nghip dài dài, nghe xí nghip ca nàng thông báo tuyển công nhân, tôi đăng tên.
Li thông báo trên tivi hp dn lắm: "Lương cơ bản bốn trăm ngàn, kèm theo một bữa ăn
trưa…". Còn gì hơn đối vi tôi lúc y na. Sau khi hc xong lớp mười hai, thi trượt đại hc,
tôi nn chí với con đường công danh s nghip, th vn may kiếm sng không biết bao
nhiêu công vic: xích lô, ba gác, ph n, cht cây. Ngh nào cũng chỉ được năm bảy ba.
Người ta bo có chí thì nên. Chí ca tôi c nhũn ra, không bền được.
Ngày đầu tiên trước đám đông công nhân mi tuyn, mt nàng lnh tanh, ging nói t hai
hàm răng khít khìn rt nghe chua và nghiêm:
-… Ở đây ngày làm việc tám gi. Khi làm phi mang theo bo hộ lao động. Tuân th mi ch
đạo của người hướng dẫn. Hưởng lương theo sản phẩm. Làm là làm, chơi là chơi…!
i đứng cúi mặt, người nóng bừng, tai ù lên sau đó không nghe được nàng nói gì na. Cái
t ái ca thằng đàn ông dâng lên trong người tôi. Tôi thy n lnh. Thôi, c làm th ít ba
xem sao, khó gm li tếch, lo gì!
Được chng tun l, tôi mun b vic. Buổi sáng đứng trên chiếc bàn đá, mặc áo qun bo
hộ lao động, chiếc tp d nilon lng lẳng trước bụng, tay đeo găng cao su mỏng sc vào
chậu cá ướp lnh buốt đến thấu xương. Giải lao gia giờ mười lăm phút rồi li đứng rũ gối
cho đến mười mt gi mới được nghỉ tay ăn cơm. Chiều một rưỡi đứng tiếp đến năm giờ.
Vn nhng con mc lt v, bóc yếm, vt rut, vứt đầu ch lấy thân, cân đủ trng lượng ri
cho vào bao bì, quẳng lên băng chuyền đưa sang bộ phn khác. Lin tay, lin tay không khi
nào nghỉ. Lương trả theo sn phm. Ai cũng chúi mũi vào làm như ma đuổi sau lưng. Kiểu
bóc lt y chỉ tư bản mi có.
Tm ứng được trăm bạc ca tun l đầu, tôi r my thng bn thân nhu lai rai, nhân th hi
xem có đứa nào có công vic gì khá hơn không. Bốn thng bn hi hc ph thông vi tôi là
năm bên xị rượu đế và đĩa thịt vt, tôi tp mt hớp rưu ri vào chuyn:
- Nói thit vi ti bay, tao n tn c. Nó bóc lt tn xương tận tu. Làm gì phải cho người ta
nghỉ ngơi với ch. Tao tếch, không làm na. Lương bạc triu cũng đếch cn.
- Ti tao cũng không có việc, chơi dài dài - mt thng bn tiếp li. Thng này cứ như ông cụ
non, khi nào cũng dạy đời - chớ có đứng núi này trông núi n. Mày phi ráng làm thêm vài
tháng na. Bây gi công chuyn làm ăn đâu cũng khó.
Mt thng khác khà một hơi rượu trăm phần trăm, đặt chiếc ly đánh bốp lên bàn, nhai tru
tro miếng tht vt trong ming nói xen vào:
- Thằng giám đốc sao. Coi có ngon không ?
- Con mẹ giám đốc mi chết ch! - Tôi but ming.
- Thôi, mày bỏ đi cho tao. Nấp gấu váy đàn bà nhục lm, con ! Bđi!
- , tao cũng đang tính bỏ. Nhưng tụi mày phi kiếm cho tao vic khác.
C bn im lng tr mt nhìn nhau ri lng sang chuyn khác. Tôi biết hng chuyn, không
dám ri công vic ở nơi làm mới. Bm bụng làm cho đủ tháng. Chiu th by cui tun, cô
thư ký ca mụ giám đốc (lúc ấy tôi căm ghét nàng, coi nàng là người bóc lt, ti công nhân
sau lưng đều gi nàng là m) gi tôi lên. Tôi tưởng có chuyn gì, va thay áo va lo. Tn
đường đi đến phòng giám đốc, tim tôi đập thình thịch, áo đẫm m hôi. Ca phòng giám đốc
khép h, tôi gõ cửa bước vào vi tâm trng lo lng. Tôi khúm núm:
- D, ch cho gi em?
Nàng mỉm cười (ln đầu tiên tôi thấy nàng cười), kéo ghế mi tôi ngi ri trao cho tôi chiếc
phong bì:
- Lương của anh tháng này được bảy trămm mươi ngàn. Anh là một trong những người
có năng suất cao nht xí nghip. Tôi quyết định thưởng thêm cho anh một trăm ngàn đồng
na.
i t trng thái lo lng chuyn sang trng thái vui mng. Tai tôi chín d, mt nóng bng lên.
i không dám nhìn vào mt nàng cũng không dám đưa tay đón chiếc phong bì. Tôi ngi
nghệt như phỗng. Nàng quay đi giấu mt nụ cười kín đáo rồi quay li bo tôi, vn ging bà
ch:
- Thôi anh v. Tháng sau nh làm cho tt.
i biếu má tôi hai trăm ngàn còn li r my thng bạn đi nhu. Chiu nào cũng nhậu. Nhu
ti khuya, ti lúc c đám say mèm. Tôi cũng say, có hôm nôn thc nôn tháo, mt hai gi
sáng mi v ti nhà. Sáu gi má tôi thc dy. U oải đạp xe đi làm, người mi nhừ như vừa
qua trn m, tôi không thiết tha gì đến công việc. Tháng đó tôi đi chậm by buổi, năng suất
kém nht xí nghip. Nàng gi tôi lên, v mt lnh lùng, ging chì chiết:
- Tôi tht vng vì anh. Tháng này anh đi chậm by buổi, năng suất thấp. Lương anh tháng
này được bốn trăm ngàn. Tôi phạt anh một trăm ngàn vì không chấp hành đúng giờ gic ca
xí nghip.
i cúi gp mặt, ngượng thiếu nước độn th. Không biết nàng có nhìn tôi không, hay thái độ
có chút ân hn của tôi làmng động lòng, giọng nàng đột nhiên h xung:
- Nhưng anh là công nhân mi tuyn, tôi tm thi b cái l pht cho anh.
i cm phong bì tiền lương trong tay, cảm thy nhc nhã không sao tả được. Tôi căm giận
cái thói vừa đánh vừa xoa ca nàng, toan vt chiếc phong bì ra về. Đầu óc quay cung, tôi
bm môi cố nén cơn giận đang dâng trào. Nàng vẫn lnh tanh ngi bên bàn viết. Tht đáng
nguyn rủa, tôi đã t np mình cho nàng vi đồng lương còm cõi và nhng li ha ngon
ngọt để hôm nay nàng h nhục tôi. Tôi như phát điên lên, muốn b ngay xí nghip và không
thèm nhìn mt m ch ác nghit kia ln nữa. Nhưng nàng bước đến bên, dịu dàng cười v
vai tôi rt thân mt:
- Cũng lỗi ti anh na!
Nói xong, nàng vẫn cười. Tôi cm thấy như va nhn một gáo nước mát ca nàng di lên
cái đầu bc la của tôi. Nàng đứng nhìn tôi, đôi mắt độ lượng như cô giáo đang nhìn mt
hc sinh phm li. Tôi nhẹ người, cảm giác như vừa b mẹ đánh bằng bàn tay phi ri li v
v, an i bng bàn tay phi ri li v v, an i bằng bàn tay trái. Cơn giận tan biến khi nào
không hay, tôi cúi chào ra v.
i đạp xe ra bin. Gió chiu tung những đt sóng trng xoá lên b cát mn. Mùi cá, mùi
rong ng bc lên t bến cng và gió nm mát lnh làm tôi tnh li. Tôi nghĩ v nhng gì va
xy ra, chp chờn như một cơn ác mng. Lòng tôi đng nghét. tuổi hai mươi sáu, như
người khác đã có ngh nghiệp, có gia đình. Tôi vn hai bàn tay trng. Tôi ngi xung ghế đá
trên b bin, gi mt cốc nưc dừa tươi, miên man nghĩ vềng. Nghĩ ra nàng có lý. Li ti
tôi. Nhưng giá nàng cứ phạt, đừng có tha th cho tôi thì đỡ nhục hơn không. Cử ch cao
thượng sau li cnh báo ca nàng làm tôi mui mt. Và lần đầu tiên lãnh lương xong, tôi
không r bạn bè đi nhậu. Vui sướng ni gì na mà ung.
Nào đã hết đắng cay. Nhng tháng sau, tôi bị đổi ch làm xoành xoch. Lúc ra cng cá nhp
hàng, lúc áp ti hàng vài Sài Gòn, lúc thay bo v trực đêm. Tệ hại hơn, nàng đày tôi ra mt
trại chăn nuôi vịt ngoại ô, nơi những th phế thi t cá mực được tn dụng để nuôi vt. Tôi
căm giận nàng, ti nhc vi nhng đồng lương, đồng thưởng, thâmm mun thôi vic
nhưng chưa mua được ván nên chưa tiện bán thuyn.
Cui tháng thu, nàng li gi tôi lên. Tt nhiên là tôi không hi hp nữa. Nhưng lại có
chuyn gì na mới được ch? Đàyi một con người như vậy chưa đủ sao? Tôi làm vic tt,
năng suất cao, chng có gì mà s. Qu thực, nàng đem đến cho tôi mt tin quá sng s:
- Anh Toàn này (Toàn là tên tôi). Bước đầu th thách nghip anh đã vượt qua. Chúng
tôi có ý định c anh hc lp qun trị kinh doanh trong hai năm. Xí nghiệp đài thọ toàn b. T
tháng sau, anh s nghỉ để đi học, mi th tc tôi đã lo cho anh đầy đủ.
Nàng nói xong và đưa mắt dò xét. Tôi bn thn. Nhng ác cm v nàng đã dn tôi vào tâm
trng dng xé gia nhn li và t chối. Đi học có nghĩa là chịu ơn nàng, sẽ dn thêm vào
con đường nô l cho một người đàn bà mà tôi căm ghét. Nhận li là chp cánh cho nhng
ước mơ còn dang dở. Tôi chưa tìm ra câu tr li, nàng nói tiếp:
- Anh đồng ý nhé. C xí nghip ch chọn được mình anh.
Nàng gi tài v ứng trước cho tôi ba tháng lương. Nàng chủ động tt c, dn tôi vào thế b
động. Tin tôi ra ca, nàng nói :
- Chiu nay xí nghip mời anh dùng cơm. Bảy gi nhà hàng “Bin Tím”. Chúng tôi ch
anh.
i ra ph, tt vào hàng qun áo may sn mua mt b quần áo đẹp nht cho bui ti gp
mt. Chn b này, th vào, không va ý lại đổi b khác. Bán hàng là mt cô gái tr, tuy vn
tươi cười chiu ý tôi nhưng trong giọng nói đã có ý trách móc. “Người như anh mc b nào
cũng đẹp. C kén chn mãi!”. Cui cùng, tôi chọn được b quần áo và đôi giày va ý.
V nhà, tôi lao vào nhà tm, ty sch cái mùi cá mc tanh tao bng xà phòng thơm và dầu
gội đầu ca cô em gái trong nhà tm. Ôi, sáu tháng trn ai cái xí nghip khn kh kia, tôi
không ngờ tôi đã được đổi đời.
Trong nhà tm tôi hát lên khe khẽ: "chưa có bao giờ đẹp như hôm nay…”. Mấy đứa em
ngoài nghe được, đấm nhau cười: "Anh hai hôm nay sao vui d. Chc mim được em
nào?”.
Thng b cánh mi mua, chi tóc gn gàng, tôi t ngm mình trong gương. Quần áo cũng
m cho người ta đẹp lên thật. Ngày thường, tôi vẫn được bn bè phong cho cái danh hiu
rm “công t đẹp trai con nhà nghèo”. Tôi mỉm cười. Mt mũi tôi coi cũng được. Cao mt
mét bảy mươi. Thân hình cân đối. Chng hơn ai cũng chẳng kém ai. Thấy tôi ăn mặc đẹp
má tôi cười:
- Con chun bị đi đâu mà ăn mặc đẹp vy?
- Ảnh đi với bđó má à - Mấy đứa em rúc rích cười.
- Ừ, tao đi với b. Có bồ đi cũng tốt.i đỏ mt chng chế.
Đêm trên biển hình như xuống muộn. Nước bin tím dn thành mt khi, ta h như mt sa
mạc tím mênh mông. Đèn đánh cá giăng thành dãy ngoài khơi, từ trong b nhìn ra c ng
là mt thành phố khác. Tôi đến nhà hàng “Bin Tím” nm ngay trên b bin lúc sáu giờ rưỡi
nhưng không dám vào đó mà ngồi uống nưc trong một quán đối din, chờ đúng bảy gi
mi sang. Nhìn quanh không thy chiếc Toyota ca xí nghiệp đâu cả. Hay mình nghe nhm
gi giấc và địa điểm? Không th nhm được, “Nhà hàng Bin Tím lúc by gi. Chúng tôi
ch anh”. Tôi mnh dạn bước vào. Cũng không có người ca xí nghiệp. Tôi toan bước ra,
cht nghe tiếng ai gi tôi: “Anh Toàn!”. Tôi nhn ra tiếng nàng. Nàng ngi bên mt chiếc bàn
có chu cnh che khut nên tôi không nhìn thy.
i bước li phía nàng. Nàng cũng đứng dậy đi về phía tôi. Hôm nay, nàng ăn bận rất đẹp.
Váy hoa màu đậm, đu tóc qun gọn gàng. Tóc hai bên tai được un khum li làm cho
khuôn mt nàng tr nên bu bĩnh, hai gò má bớt nhô. Đôi môi được tô mt chút son hng,
mt màu xanh nht. Trông nàng ăn mặc đẹp hơn ngày thường. Nàng bi ri nhìn tôi. Chúng
tôi ngi xung bên bàn, nàng phân bua:
- Hôm nay, mấy đứa nh bên xí nghip bn…
Sut buổi cơm tối, chúng tôi nói chuyn vi nhau rt ít. Tôi không dám nhìn nàng, lơ đãng
nhìn ra bin. Nàng cũng vậy, nàng cũng nhìn ra biển. Nhưng khi nhìn trm nàng, tôi vô tình
gp ánh mt ca nàng đang nhìn v phía tôi. Tâm trng tôi c bâng khuâng, thng tht. Ch
có bin mi hay... chúng tôi ngi vi bin rất lâu, bâng quơ dăm ba câu chuyện không đầu,
không cui…
Chia tay, nàng bắt tay tôi. Đôi bàn tay thon thảm nóng. Tim tôi rộn lên. Tôi đê mê trong
mt cm giác bn thn và trong ký c ca tôi li hin v rõ nét câu thơ của ai đó:
Phút chia tay ta ch nm tay mình
Điều chưa nói thì bàn tay đã nói…
Hình như bàn tay tôi đang xiết chặt tay nàng đã nói h tôi. Nàng nói rt nh:
- Anh ráng hc cho tt. Thnh thong tôi sẽ đến thăm anh.
Đêm phố biển đã thưa người. Tôi đạp xe chm rãi, miên man nghĩ về k nim va qua
i đã học được mt tháng và không có gì khó khăn trong việc hc hành. Đúng n đã ha,
nàng đến thăm tôi. Tôi đang đánh quần xà ln ngi học Anh văn má tôi báo có khách. Nàng
đến vi một người bn gái và mt túi nh cm tay. Nàng l phép chào má tôi, trao gói quà
nh cho bà, bt chuyn vi mấy đứa em vi mt c ch rt tự nhiên. Tôi hơi ngượng vì nàng
đến quá đột ngt, lúng túng gii thiu vi má:
- Đây là chị Hậu, giám đốc ca con!
Má tôi hơi ngạc nhiên, đng trân trân nhìn nàng, mãi sau mi nh quên pha trà mi khách.
Hình như trong buổi đến thăm đu tiên, nàng ch r r ngi nói chuyn vi má tôi bên chiếc
giường con. Còn tôi, tôi ngi tiếp bn gái ca nàng.
Nàng v, má tôi c tm tc:
- Con nhỏ được người được nết, làm ăn giỏi giang. Đấy, anh cứ noi cái gương chị y mà
hc hành.
- Noi sao được má. Người ta có vn liếng. Còn nhà mình nghèo rt mồng tơi.
- Không ai giàu ba h. Không ai đẻ ra là giàu có. Tt c hai bàn tay mình mà ra. Má tôi bo
vy.
Nhng tháng sau đó, nàng vẫn đến thăm tôi. Khi đi vi cô tài vụ đem tiền lương cho tôi. Khi
đi với cô bn khác. C ch t nhiên vi má và các em, nàng tưởng s to cho mình mt lp
vỏ khách quan (tôi đến vi má anh, vi em anh chứ tôi không đến với anh đâu nhé ) lại là
ch h cho cô em gái tôi khai thác:
- Xem trong c chỉ, em đảm bo vi anh, ch y mê anh. Và anh cũng mê ch ấy. Đúng
không?
Em gái tôi đánh giá đúng tim đen của tôi. Tôi im lng. Nó dn tiếp:
- Nói tht cho anh biết, chị đó có giàu có, có đạo đức gì đi nữa nhưng em không chấp nhn
là ch dâu em. Hình thc trung bình kém. Li già hơn anh mấy tui. Bộ anh thích chơi "đồ
c"? Hay anh muốn đào m? Nhà mình nghèo nhưng anh phải giữ “đói sạch rách thơm”.
Em s gii thiu con Lan hay con Hnh cho anh: Chúng nó chả đẹp, ch tươi gấp vn ln
cái bà giám đốc khú đế ca anh?
i nóng mt. Nhng nhn xét của nó đều có cơ sở. Nó nói không sai, nhưng nó không hiểu
tôi. Tôi đã tri qua mt mi tình đau khổ vi một người con gái đp và kiêu k. Tôi đã làm nô
lệ cho cô ta để mong được chp nhn tình yêu. Còn cô ta quá lnh lùng và kiêu hãnh, đã