intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bóng sẻ

Chia sẻ: Phung Tuyet | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:8

70
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

I Thế là bầy chim sẻ lại về. Lượn vòng qua ngọn cây mận trổ dày đặc những chùm bông trắng li li, những bóng xam xám bé nhỏ tíu tít xôn xao sà xuống khoảng sân vàng nắng. Mấy đôi chân tí hon vừa chạm mặt đất, những đôi cánh xíu xiu đã lạch phạch khép trên đám thân mình mập tròn. Và như hẹn trước, một loạt những tiếng lích chà lích chích rộn lên từ hơn chục cặp mỏ xinh xẻo như vỏ trấu. Lóc thóc nhảy nhót một vòng mặt sân, một bóng nâu nâu chợt...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bóng sẻ

  1. Bóng sẻ TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN THỊ KIM HOÀ I Thế là bầy chim sẻ lại về. Lượn vòng qua ngọn cây mận trổ dày đặc những chùm bông trắng li li, những bóng xam xám bé nhỏ tíu tít xôn xao sà xuống khoảng sân vàng nắng. Mấy đôi chân tí hon vừa chạm mặt đất, những đôi cánh xíu xiu đã lạch phạch khép trên đám thân mình mập tròn. Và như hẹn trước, một loạt những tiếng lích chà lích chích rộn lên từ hơn chục cặp mỏ xinh xẻo như vỏ trấu. Lóc thóc nhảy nhót một vòng mặt sân, một bóng nâu nâu chợt tung đôi cánh bé xinh vút vào một hốc kẹt dưới mái nhà. Rồi ba bốn bóng nâu nữa vút lên theo. Ngó nghiêng, liếng tha liêng thoáng, vỗ vỗ liên tục những đôi quạt nan bé tẹo mượt lông vũ, bầy chim sẻ ra chiều thích thú lắm. Ba hôm sau ngồi ngoài sân, cô nhìn thấy dưới mái nhà trước phòng mình lủng lẳng mấy cái tổ rơm. Vài hôm sau, sau nữa... Một con chim non yếu lả, cánh ướt nhèm nằm trước cánh cửa mở. Bàn chân cô suýt giẫm lên nó. Giật thót, cô nhảy lùi lại. Rồi ngồi xuống, chồm hổm, săm soi sinh vật non nớt đang yếu ớt run rẩy những âm thanh tội nghiệp. Chắc nó mới nở được mấy ngày. Không hiểu sao lại bị rơi ra khỏi tổ. May mà không gặp con mèo nào đi ngang. Dựa chắc đầu chiếc thang gỗ vào lỗ thông gió trên vách tường, trèo từng bước một, cô cẩn thận giữ con chim nhỏ trong một bàn tay khum khum. Đặt được con vật bé bỏng vào trong một cái tổ rơm, còn đang hớn hở tự khen trong bụng: À mình đã làm được một việc tốt. Thì bỗng… Bục…Nấc thang gần cuối gãy lìa. Bàn chân chới với không điểm tựa trượt luôn qua nấc thang còn lại. Dù cánh tay cố quính quíu cố bấu chặt một bên thanh vịn, nhưng vì bất ngờ, cả thân hình cô vẫn rơi phịch xuống đất trong một tư thế ngồi đến khó coi.
  2. Xoa xoa cái mông đau ê ẩm, đứng dậy cô mới phát hiện một bên mắt cá chân nhoi nhói. Nắn nắn hai ba lượt, cảm giác sợi gân vừa lỏng lẻo ra đôi chút đã trở lại vị trí cũ, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu làm cô khẽ mỉm nụ cười thích thú. “Alô. Anh. Em bị té bong gân, bầm hết cả chân. Đau quá à… Anh đến ngay đi!” Lượn là một hồi lâu trước tủ quần áo, cuối cùng cô cũng thay xong cái đầm voan ngắn mỏng tang, cổ trể sâu đầy khiêu gợi. Vài giọt nước hoa lên ngực, lên sau gáy. Một đường son mỏng hồng lên cặp môi mọng căng đầy. Cô nửa nằm nửa ngồi trên ghế và chờ đợi. Người đàn ông đó. Cô phải bắt anh không bước chân được ra khỏi ngôi nhà này cho đến tận sáng mai. Chập tối. Người đàn ông nhỏm dậy quờ tay bật điện thoại xem giờ. “ Không được, anh phải về!” Rướn người, người đàn bà trẻ đưa cánh tay tròn lẳng mướt rượt vít qua cổ người tình. Đôi cánh tay uốn éo như một cặp rắn trắng mởn ve vuốt, mơn man người trên tấm lưng trần rộng bè bè trước mặt. Người đàn bà thở vào gáy nhân tình lời nũng nịu mê hoặc: “ Đừng mà. Đừng đi! Người ta đau chân cũng không ở lại với người ta!” Nhân tình đổ gục xuống mặt nệm. Rúc vào lồng ngực vẫn còn săn cứng, chắc nụi những khối cơ, người đàn bà trẻ cắn môi giấu nụ cười chiến thắng. Chìm trong ánh đèn ngủ ngọt ngào, chìm trong nồng nàn mê đắm, bên tai cô vẫn nghe âm thanh những đôi cánh nhỏ đập rộn ràng và lích rà lích rích tiếng chim kêu. II Người đàn bà tiếp cô trong khoảng vườn rộng tỏa tròn những bóng cây. Con chim cu lông trắng mượt cứ khục khặc đầu, gù gù chào khách trong cái lồng nhỏ treo chênh chếch một cành ổi. Cô đến gần, khư khư mấy thanh nan lồng gần nó, con vật xinh đẹp lom
  3. khom ngó lại cô bằng đôi mắt hạt đậu tí ti, đen nhánh. Bộ lông nó xù lên, đầu rúc lại trong một tiếng gù dài đầy đe dọa. “ Nó khôn nhất đám ở đây đó em. Khách đến là gù om, mình biết liền. Chả cần đến chó!” Người đàn bà vẫn thoăn thoắt tấm giẻ lau miết những thanh nan của cái lồng ám bụi, ngoáy đầu về phía cô, giọng không giấu vẻ tự hào. “Dọn nhà để mai đón thêm mấy nàng sơn ca về vén von cho vui tai. Chớ bọn này đôi khi biếng lắm. Ríu rà ríu rít chút chút vậy thôi à! Hư lắm!” - Người đàn bà hất mặt về phía những chiếc lồng chim giăng mắc tản mát một góc vườn, vẻ trách móc như đang hờn mát với một đứa trẻ vô hình nào đó. Từ những chiếc lồng óng ả màu sơn, một hồi dài những tiếng thánh thót trong vắt vang lên liền sau đấy, làm gương mặt người đàn bà giãn một nụ cười. “Vừa nói xong. Cái bọn này cứ như chũng hiểu tiếng người.” Khu vườn bỗng chốc như vừa cựa mình thức giấc. Xôn xao trong tiếng chim là tiếng gió xô nhau qua từng xòm lá, cơ hồ còn có cả tiếng lách tà lách tách khẽ khàng của những đoạn cành cố rướn cánh tay màu xanh mướt về phía mặt trời. Nắng gieo hạt vàng lấp lánh trên những ngón tay dài, thuôn mượt người đàn bà đưa lên đưa xuống những thanh nan lồng dần chuyển sang sạch bóng. Những ngón tay đươm nắng liên tục lên xuống xuống lên như một con thoi dệt trước mắt cô, những mảng kí ức trôi dạt tả tơi, không đầu không cuối. Một con bé ngồi trước thềm một ngôi nhà xập xệ mái tôn thủng lỗ chỗ, ngắm đàn chim sẻ tranh ăn những hạt gạo trắng ngần với bầy gà con. Những thân mình nhỏ xíu, tròn quay. Những bộ lông vàng mượt với xen lẫn những bộ lông, những cái đuôi dài màu đất. Những tiếng chíp chíp chiu chiu hòa trộn cùng âm thanh lích chà lích chích thật vui tai. Một người mẹ tay lăm lăm roi mây, vụt đen đét lên thân hình nhỏ bé: “Gạo không có ăn lấy đem rải cho chim với cho gà. Nói bao nhiêu lần mà không chịu nghe nè!”
  4. Loáng thoáng nước mắt rơi.. Loáng thoáng một buổi chiều người anh trai trùm lưới. Những đôi cánh nâu vẫy đập liên tục trong cơn tuyệt vọng. Con bé đứng nhìn cái lồng tre nhốt những đôi mắt hạt đậu, những cái thân mình bé tí, mập mập tròn tròn. “Tại sao em không được nuôi chúng?” “Mày nuôi làm gì! Tao đem tụi nó bán cho bà giàu giàu hay đi chùa. Bả hay mua chim để phóng sinh.” Anh trai giằng cái lồng ra khỏi tay em gái. Những đôi cánh xám đập liên hồi thay một lời tạm biệt. Hưng hửng nắng, con bé len lén nép bên một cánh cổng sắt cao. Trên ban công, một đứa con gái khác có những ngón tay dài, thuôn mượt mở tung cửa lồng chim: “Bay đi! Bay đi nhé, chim sẻ ơi!”. Đứa con gái giơ bàn tay vẫy vẫy, bàn tay đượm nắng hồng lên như một búp măng. Một người đàn bà âu yếm vuốt bàn tay len mái tóc nhỏ mượt mà. “Con gái thích thả chim. Mai mốt má mua nữa cho con thả nghen!” Đêm đó con bé không ngủ được. Đến lúc chập chờn, nó lại thấy mình đứng trên ban công, tung cửa lồng chim bằng đôi tay có những ngón dài ươm nắng. “Vườn chị không có chim sẻ nhỉ?” - Lắc mạnh đầu để thoát khỏi mơ hồ lãng đãng về những ngón tay, cô cất tiếng hỏi. Người đàn bà căn cắn môi, mắt tan đi một thoáng long lanh: “Ừ… Cả chị và ảnh đều thích chim sẻ. Nhưng hình như không nuôi được. Chẳng hiểu vì sao. Mua cả bầy sẻ non về chăm cho chúng lớn, tưởng thả nuôi được ai dè cũng bay đi đâu mất biệt. Mà đâu phải thứ chim lạ quý gì. Ra đường nhiều khi thấy chúng bay rợp trời, có nhà đương không chúng cũng đến làm tổ. Còn mình, mong mãi một bóng chim về mà lại chả thấy đâu. Thật lạ.” “Nhà em cũng mới có một bầy chim sẻ về làm tổ đấy!” – Ra vẻ lơ đãng, cô nuốt một tiếng cười.
  5. “Hay thật. Đợi ảnh đi công tác về, chị kêu ảnh chở qua em chơi mới được. Cũng chưa biết nhà em. Mà có cho chị tới chơi không đấy?” Chỉ sợ chị đến rồi hối hận mà thôi.- Ý nghĩ chạy nhanh trong đầu cô - Để xem nào. Bước chân qua bậc cửa, chị sẽ tròn mắt lên với cái kệ dép có đôi giày y hệt đôi chồng chị bảo bị mất. Vào trong nhà chị sẽ càng ngạc nhiên nữa, vì trên tường là những bức tranh có lần chị thấy chồng khệ nệ mua về bảo đi biếu sếp. Thêm vào bước nữa, thẳng vào phòng ngủ, chị sẽ choáng váng hay ngất lịm vì những quần áo ( tất nhiên là có cả cà vạt, cả đồ lót và vớ vãi đầy ra đất). Trong số chúng có những món đồ chị rất quen. Chị từng nói thích giặt mấy thứ đó bằng tay mà. Chị sẽ nhận ra mau thôi. Và căn phòng lúc ấy sẽ nồng duy nhất mùi nước hoa mà chị hay nghe trên cơ thể người đàn ông chị gọi là chồng. Khi ấy sẽ thế nào nhỉ? Người đàn bà lúc nào cũng có bộ hiền dịu, đôi khi còn cổ cổ xưa xưa với tóc dài chấm lưng, những ngón tay thanh mảnh này khi ghen sẽ thế nào? Không giống một mụ mẹ xề lồng lộn như hổ trúng tên chứ? Hay là vật vả, chìm nghỉm trong đống nước mắt sụt sùi cũ rích. Thật muốn xem vẻ mặt chị ta lúc ấy quá đi mất. Bỏ công đón tiếp một người khách đặt biệt như vậy, cũng đáng lắm. Chắc chị ta sẽ không vì thế mà li dị chồng chứ nhỉ? Có thể. Con người chị ta ngay từ bé đã sống trong êm ái ngọt ngào của đủ loại tình yêu thương rồi. Những thứ như chung thủy, vị tha chị ta có thừa để chăng ra lót hết con đường người đàn ông ấy trở về. Mà thực tâm có gã ngoại tình nào mà không muốn trở về. Một người vợ cưới để làm vợ, một mái nhà yên ấm, lúc nào không lại là cái đích trở về cho những trái tim ưa bay nhảy phiêu lưu. Cô biết rõ điều đó. Nên từ ngày đầu tiên lả lơi quyến rũ người đàn ông này, cô đã không tha thiết gì đến cái tương lai màu hồng anh liên tục vẽ ra những lúc lao vào ngấu nghiến cô như một con thú đói. Sự khác nhau giữa chiếm lĩnh một thứ chưa có ai sở hữu và đã có người sở hữu đó là cảm giác hả hê chiến thắng sẽ tăng lên gấp 10 lần.
  6. Mà cô lại là một kẻ luôn khao khát chiến thắng đến điên cuồng. Khao khát chiến thắng đứa bạn thân giành danh hiệu học sinh giỏi toàn khối hồi phổ thông. Khao khát vượt qua mọi ứng viên để được bầu chọn làm bí thư Đoàn khoa xuất sắc nhất trường Đại Học. Khao khát đánh bại hết đối thủ này đến đối thủ khác để trèo lên vị trí trưởng phòng một công ty sừng sỏ. Khao khát thoát khỏi bóng dáng lầm lụi của một con bé con ngồi trước thềm ngôi nhà xập xệ, mái tôn thủng lỗ chỗ đã biến ngôi nhà thuở nhỏ của cô thành một căn ba lầu đầy đủ tiện nghi cho bà mẹ già và người anh cục mịch ra vào. Biến luôn đứa con gái gầy gò tong teo thành người đàn bà mướt mát, da thịt căng đầy, mắt lóng lánh đẩy đưa. Đỉnh cao của chiên thắng là tước đoạt được những thứ vốn đang trong tay kẻ khác. Huống chi đó lại là một thứ mình chỉ dám đứng từ xa mà ngưỡng vọng mơ màng từ những ngày xưa lăng lắc. Có lẽ chính ý nghĩ đó làm cô bằng mọi cách chiếm hữu được anh hơn là vẽ phong độ một thời cô điên đảo. Chẳng có gì là khó để quyến rũ đàn ông. Bản chất tham lam không cho phép họ tuột khỏi tay một cánh hoa đẹp nào vô tình để hé.Lúc bàn tay anh tham lam lần mở chiếc cúc đầu tiên trên ngực áo cô. Thật lạ. Xâm chiếm tâm trí cô chỉ là cảm giác thất vọng đến ghê người. Người đàn ông cô từng đặt lên đầu một vòng hào quang lung linh, hóa ra cũng chỉ có thế. Những xúc cảm trong trẻo, những lưu luyến rung động biến đâu mất sạch. Chỉ còn lại thứ khao khát bản năng đã rời kinh tởm. Trái tim cô ngậm ngùi nhường chỗ cho xác thịt lên tiếng. “Em yêu anh nhiều đến thế này sao? Mình có một đứa con đi, rồi anh li dị bả cưới em.” Những lúc đó chẳng lẽ cô lại nói với người đàn ông đang riết mình vào lòng là: Không. Giờ tôi có yêu anh nữa đâu. Chỉ là xác thịt thôi thúc tôi cần anh, thế thôi. Người đàn bà đã thôi tỉ mẫn lau chùi cái lồng chim bằng những ngón tay đẹp. Nhón hai cái chén nhỏ xinh xinh, chị gác chúng lên một thanh gỗ nhỏ bắc ngang, miệng thư thả ngân nga nho nhỏ một lời hát.
  7. Đột nhiên cô muốn làm một cái gì đấy. Bầu không khí yên ả êm đềm này làm cô muốn ngộp thở. “Chị! Nếu giờ chồng chị có nhân tình thì sao?” Giai điệu trên môi người đàn bà ngừng lại. Cô để ý thấy những ngón tay chị run run. Nhưng chỉ một thoáng thôi. Vẫn say sưa ngắm cái lồng chim sạch đẹp, chỉnh chu trên một chạc cây chìa ra, giọng chị lướt ngang, như gió thoảng. “Có sao đâu! Lâu rồi, từ ngày biết mình không thể có con, chị đã thôi tham vọng giữ được ảnh, em à!” Gió tuôn ra khỏi những bóng cây, phơ phất lật mớ tóc dài người đàn bà nghiêng nghiêng bên chiếc lồng trống. Vạt tóc đen phơ phất bay lên để lộ những khoảng lấm tấm ngả màu bạc trắng. Một thoáng sững sờ. Có thứ gì đó vừa chùng xuống nặng trịch trong cô. Mái tóc ấy một thời cô căm ghét lẫn ước ao. Mái tóc ngày xưa hay thả dài bay bay sau tay lái người con trai làm trái tim cô rung động lần đầu. “Gì vậy chị?” Người đàn bà hướng mắt theo tay chỉ của cô lên cái mái hiên cửa sổ dô ra dưới một bóng cây. Ba bốn những chén bé tí bày ra, chụm vào nhau như thể có bàn tay đứa bé gái nào đang chơi sắp đồ hàng. “Phần ăn cho chim sẻ đấy. Chị để sẵn vậy thôi. Biết đâu bầy sẻ dạo trước bữa nào quay lại.” Người đàn bà ngừng lời, ánh mắt bỗng mơ màng. Rồi thình lình, như sực nhớ ra điều gì, chị bất ngờ nắm chặc bàn tay cô. “Về nhé. Gặp lại em chị rất vui. Mà…lo kiếm một người đàn ông rồi lập gia đình, sinh con đi em. Phụ nữ được làm trọn hết thiên chức của mình mới là hạnh phúc nhất em à.” Giữ chặt lấy bàn tay cô là những ngón tay thanh mảnh, thuôn dài. Những ngón tay giờ cô mới nhận ra lớp da mặt trong đã xù xì, ram rám và đâu đó còn gồ lên cả một vết chai.
  8. Người đàn bà tiễn cô ra đến bên ngoài cửa ngõ. Mái tóc dài thả xuôi vờn gió vướng vít trên gương mặt, trên dáng hình mỏng manh. Trong nhạt nhòa của buổi chiều tàn, bóng chị không luênh ra mà đổ đọng thành một vệt nhỏ nhoi mờ nhạt bên cái cổng sắt khệnh khạng đậm màu. Người đàn bà trẻ chạy xe như lao ra khỏi con đường có một chiếc bóng đứng trông theo. Chiến thắng một cái bóng. Mùi vị này sao cô nghe lúc nhạt thếch, lúc đắng đót trong tim. III Người đàn bà trẻ đốt một đống lửa lớn kế gốc cây mận trước sân. Lùng bùng, lép nhép cháy trong đó là những quần áo, giày vớ, cả một bức tranh khung gỗ mạ màu vàng chóe. Đập đập một cây sào dài bên ngoài những cái hốc kẹt dưới mái nhà, cô lớn tiếng nói với những cánh chim ngơ ngác vụt ra trong chập chờn giấc ngủ muộn. “Đi đi! Đi về với nơi ở cũ của bọn mày đi. Bọn mày không có nhà sao? Về đi! Tìm cái mái hiên có để sẵn mấy chén thức ăn mà về, biết chưa!” Ngồi bệt xuống cái thềm nhà lạnh ngắt, bên ngọn lửa bập bùng nhảy múa cùng những tia nắng đầu ngày, người đàn bà trẻ thẫn thờ trông theo những bóng nâu nâu dần chỉ còn là những chấm tròn hun hút trên tấm thảm trời xanh biếc, mênh mông.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2