intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Đề thi học kì 2 môn Ngữ văn lớp 10 năm 2023-2024 có đáp án - Trường THPT Bình Chiểu, HCM

Chia sẻ: _ _ | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:9

2
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Nhằm giúp các bạn làm tốt các bài tập, đồng thời các bạn sẽ không bị bỡ ngỡ với các dạng bài tập chưa từng gặp, hãy tham khảo “Đề thi học kì 2 môn Ngữ văn lớp 10 năm 2023-2024 có đáp án - Trường THPT Bình Chiểu, HCM" dưới đây để tích lũy kinh nghiệm giải bài tập trước kì thi nhé!

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Đề thi học kì 2 môn Ngữ văn lớp 10 năm 2023-2024 có đáp án - Trường THPT Bình Chiểu, HCM

  1. SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO ĐỀ KIỂM TRA HỌC KÌ II NĂM HỌC 2023– 2024 THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH MÔN: NGỮ VĂN 10 TRƯỜNG THPT BÌNH CHIỂU Ngày kiểm tra: 03/05/2024 Thời gian: 90 phút (không tính thời gian phát đề) MÃ ĐỀ: 101 Đề có 02 trang PHẦN I: ĐỌC (6,0 điểm) Đọc đoạn trích và thực hiện những yêu cầu sau: (1) (Lược dẫn: Vợ của nhân vật xưng “tôi” mua một con chó, nhưng nó rất xấu xí nên chẳng ai dám đến gần. Mấy người quen của nhân vật “tôi” định bụng sẽ giết thịt nó để làm một chầu nhậu, nhưng rồi giặc đến, mọi người đều phải bỏ làng chạy giặc. Vì vướng víu nên gia đình, nhân vật “tôi” đành phải bỏ con chó lại nhà cụ bếp Móm và nhờ cụ nuôi hộ. Trước khi ra đi, vợ của nhân vật “tôi” đã xích con chó vào gốc cây để nó khỏi chạy theo). “Ắng!… Ắng! Ắng!…” Tiếng con chó lồng lộn, cuống quít đằng sau bước chân tôi. Nó như gọi tôi, nó như kêu cứu, như than khóc, oán trách… Ra khỏi ngõ tôi thoảng nghe tiếng chị vợ cả nói với chồng: – Vợ chồng nhà ấy họ đi đấy à? Này, họ bỏ lại con chó cậu ạ. Và tiếng anh chồng dấm dẳn: – Đến người cũng chả chắc giữ được nữa là con chó!… Tôi xóc lại cái quai ba lô, bước theo hút cái bóng nhà tôi đang đi xăm xắm xuống đồi. […] Tiếng con chó từ trong nhà cụ bếp Móm đưa ra vẫn nghe rõ mồn một “Ắng!…Ắng! Ắng!…”. Tiếng con chó da diết, nhọn hoắt xói vào ruột gan tôi. “Thôi để chuyến này về tao nuôi. Tao sẽ nuôi mày, tao không bỏ mày đâu…”. Tôi nhủ thầm với tôi một lần nữa như vậy. (2) (Lược một đoạn: sau khi giặc rút, gia đình nhân vật “tôi” về lại làng, nhưng nhân vật “tôi” đã quên bẵng con chó). Một hôm tôi chợt thấy cặp kính trắng lấp loáng của Đặng “cồn” từ đầu ngõ đi vào, bấy giờ tôi mới giật mình, sực nhớ đến con chó. Tôi quay lại hỏi nhà tôi: – À, mình này! Con chó nhà ta đâu nhỉ? Mình chưa vào trong cụ bếp dắt nó về à? Nhà tôi đứng ngẩn ra một lúc. Có lẽ nhà tôi cũng không ngờ rằng tôi đã về bằng ấy ngày giời rồi vẫn không nói chuyện con chó ấy với tôi. – Nó chết rồi!… – Nhà tôi nói khe khẽ. – Chết rồi? Làm sao mà chết được?… Tôi trố mắt lên hỏi lại. Nhà tôi cúi mặt xuống, thở dài: – Nó chết thương lắm cơ mình ạ. Không phải nó chết trong cụ bếp Móm đâu. Nó về nhà ta nó chết đấy. Nhà tôi ngừng lại, cắn môi chớp chớp hai mắt nhìn ra ngoài sân. Lát sau, nhà tôi đứng dậy mời Đặng vào trong nhà, rót nước mời anh rồi mới tiếp tục câu chuyện. Chao ôi! Con chó xấu xí ấy của tôi! Con chó từ lúc mua, đến lúc chết không được một lần vuốt ve! Nó đã chết một cách thảm thương và trung hậu quá. Từ hôm vợ chồng tôi gửi lại nó cho ông cụ bếp Móm, con chó không chịu ăn uống gì. Nó chỉ kêu. Nó kêu suốt ngày, suốt đêm. Một đêm, ông cụ bếp không thấy con chó kêu nữa, thì ra nó đã xổng xích đi đâu mất rồi.
  2. (3) Hôm nghe tin giặc rút, ở trong khe đồn Khau Vắt dọn về, nhà tôi tạt vào nhà cụ bếp Móm định đem con chó về nhân thể, nhưng vào đến nơi thì nó không còn đấy nữa. Lúc ấy nhà tôi cũng yên trí là con chó mất rồi. Chắc chắn nó sẽ lạc vào một trại ấp nào đấy và người ta làm thịt nó. Nhưng khi nhà tôi về đến nhà, bà con xóm giềng vừa chạy sang láo nháo thăm hỏi thì, ở ngoài vườn sau, có mấy tiếng chó hú lên thảm thương và ghê rợn. Từ sau bụi dứa rậm rạp, con chó khốn khổ ấy lảo đảo đi ra. Người nó run lên bần bật. Nó gầy quá, chỉ còn một dúm xương da xộc xệch, rụng hết lông. Nó đói quá, đi không vững nữa. Nó đi ngã dụi bên này, dụi bên kia. Rồi nó không còn đủ sức mà đi nữa. Nó nằm bệt trên đất, rúm người lại, lết lết về phía nhà tôi. Lúc ấy cả người nó chỉ còn có cái đuôi là còn ngó ngoáy được để mừng chủ và cái lưỡi liếm liếm vào tay chủ. Khốn nạn con chó! Được gặp chủ nó mừng quá. Từ trong hai con mắt đờ đẫn của nó mấy giọt nước chảy ra. Lát sau thì nó không liếm được nữa, cái đuôi ngoáy yếu dần, yếu dần rồi im hẳn. Nó chết. Tôi tối sầm mặt lại, vừa thương xót con chó, vừa thấy xấu hổ. Quả thật tôi chỉ là một thằng tồi. Một thằng ích kỷ. Tôi chỉ nghĩ đến mình và vợ con mình. Đến như con chó mình nuôi, mình đối xử với nó có được như cái tình nghĩa của nó đối xử với mình đâu? […] (Trích Con chó xấu xí, Kim Lân, in trong Tuyển tập Kim Lân, Nxb Văn học) Câu 1(1,0 điểm): Trong đoạn trích người kể chuyện ở ngôi thứ mấy? Đoạn trích trên chủ yếu được kể từ điểm nhìn của nhân vật nào? Câu 2 (1,0 điểm): Chi tiết nào trong đoạn văn số (3) khiến nhân vật “tôi” cảm thấy “vừa thương xót con chó, vừa thấy xấu hổ” ? Câu 3 (1,0 điểm): “Ắng!… Ắng! Ắng!…” Tiếng con chó lồng lộn, cuống quít đằng sau bước chân tôi. Nó như gọi tôi, nó như kêu cứu, như than khóc, oán trách…Anh/chị hãy xác định và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong những câu văn trên? Câu 4 (1,0 điểm): Cho biết ý nghĩa biểu tượng của hình ảnh “con chó xấu xí”. Câu 5 (1,0 điểm): Anh/chị có nhận xét gì về nhân vật“tôi” trong câu chuyện? Câu 6 (1,0 điểm): Anh/chị rút ra được bài học gì cho bản thân sau khi đọc truyện ngắn trên? PHẦN II: Viết (4,0 điểm) Anh/chị hãy viết bài văn nghị luận thuyết phục người khác từ bỏ thói quen nói dối. …Hết… Họ và tên thí sinh:…………………………. Số báo danh:……………….. Thí sinh không sử dụng tài liệu. Giám thị coi thi không giải thích gì thêm.
  3. SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO ĐỀ KIỂM TRA HỌC KÌ II NĂM HỌC 2023– 2024 THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH MÔN: NGỮ VĂN 10 TRƯỜNG THPT BÌNH CHIỂU Ngày kiểm tra: 03/05/2024 Thời gian: 90 phút ( không tính thời gian phát đề) MÃ ĐỀ: 102 Đề có 02 trang PHẦN I: ĐỌC (6,0 điểm) Đọc đoạn trích và thực hiện những yêu cầu sau: (1) (Lược dẫn: Vợ của nhân vật xưng “tôi” mua một con chó, nhưng nó rất xấu xí nên chẳng ai dám đến gần. Mấy người quen của nhân vật “tôi” định bụng sẽ giết thịt nó để làm một chầu nhậu, nhưng rồi giặc đến, mọi người đều phải bỏ làng chạy giặc. Vì vướng víu nên gia đình, nhân vật “tôi” đành phải bỏ con chó lại nhà cụ bếp Móm và nhờ cụ nuôi hộ. Trước khi ra đi, vợ của nhân vật “tôi” đã xích con chó vào gốc cây để nó khỏi chạy theo). “Ắng!… Ắng! Ắng!…” Tiếng con chó lồng lộn, cuống quít đằng sau bước chân tôi. Nó như gọi tôi, nó như kêu cứu, như than khóc, oán trách… Ra khỏi ngõ tôi thoảng nghe tiếng chị vợ cả nói với chồng: – Vợ chồng nhà ấy họ đi đấy à? Này, họ bỏ lại con chó cậu ạ. Và tiếng anh chồng dấm dẳn: – Đến người cũng chả chắc giữ được nữa là con chó!… Tôi xóc lại cái quai ba lô, bước theo hút cái bóng nhà tôi đang đi xăm xắm xuống đồi. […] Tiếng con chó từ trong nhà cụ bếp Móm đưa ra vẫn nghe rõ mồn một“Ắng!…Ắng! Ắng!…”. Tiếng con chó da diết, nhọn hoắt xói vào ruột gan tôi.“Thôi để chuyến này về tao nuôi. Tao sẽ nuôi mày, tao không bỏ mày đâu…”. Tôi nhủ thầm với tôi một lần nữa như vậy. (2) (Lược một đoạn: sau khi giặc rút, gia đình nhân vật “tôi” về lại làng, nhưng nhân vật “tôi” đã quên bẵng con chó). Một hôm tôi chợt thấy cặp kính trắng lấp loáng của Đặng “cồn” từ đầu ngõ đi vào, bấy giờ tôi mới giật mình, sực nhớ đến con chó. Tôi quay lại hỏi nhà tôi: – À, mình này! Con chó nhà ta đâu nhỉ? Mình chưa vào trong cụ bếp dắt nó về à? Nhà tôi đứng ngẩn ra một lúc. Có lẽ nhà tôi cũng không ngờ rằng tôi đã về bằng ấy ngày giời rồi vẫn không nói chuyện con chó ấy với tôi. – Nó chết rồi!… – Nhà tôi nói khe khẽ. – Chết rồi? Làm sao mà chết được?… Tôi trố mắt lên hỏi lại. Nhà tôi cúi mặt xuống, thở dài: – Nó chết thương lắm cơ mình ạ. Không phải nó chết trong cụ bếp Móm đâu. Nó về nhà ta nó chết đấy. Nhà tôi ngừng lại, cắn môi chớp chớp hai mắt nhìn ra ngoài sân. Lát sau, nhà tôi đứng dậy mời Đặng vào trong nhà, rót nước mời anh rồi mới tiếp tục câu chuyện. Chao ôi! Con chó xấu xí ấy của tôi! Con chó từ lúc mua, đến lúc chết không được một lần vuốt ve! Nó đã chết một cách thảm thương và trung hậu quá. Từ hôm vợ chồng tôi gửi lại nó cho ông cụ bếp Móm, con chó không chịu ăn uống gì. Nó chỉ kêu. Nó kêu suốt ngày, suốt đêm. Một đêm, ông cụ bếp không thấy con chó kêu nữa, thì ra nó đã xổng xích đi đâu mất rồi.
  4. (3) Hôm nghe tin giặc rút, ở trong khe đồn Khau Vắt dọn về, nhà tôi tạt vào nhà cụ bếp Móm định đem con chó về nhân thể, nhưng vào đến nơi thì nó không còn đấy nữa. Lúc ấy nhà tôi cũng yên trí là con chó mất rồi. Chắc chắn nó sẽ lạc vào một trại ấp nào đấy và người ta làm thịt nó. Nhưng khi nhà tôi về đến nhà, bà con xóm giềng vừa chạy sang láo nháo thăm hỏi thì, ở ngoài vườn sau, có mấy tiếng chó hú lên thảm thương và ghê rợn. Từ sau bụi dứa rậm rạp, con chó khốn khổ ấy lảo đảo đi ra. Người nó run lên bần bật. Nó gầy quá, chỉ còn một dúm xương da xộc xệch, rụng hết lông. Nó đói quá, đi không vững nữa. Nó đi ngã dụi bên này, dụi bên kia. Rồi nó không còn đủ sức mà đi nữa. Nó nằm bệt trên đất, rúm người lại, lết lết về phía nhà tôi. Lúc ấy cả người nó chỉ còn có cái đuôi là còn ngó ngoáy được để mừng chủ và cái lưỡi liếm liếm vào tay chủ. Khốn nạn con chó! Được gặp chủ nó mừng quá. Từ trong hai con mắt đờ đẫn của nó mấy giọt nước chảy ra. Lát sau thì nó không liếm được nữa, cái đuôi ngoáy yếu dần, yếu dần rồi im hẳn. Nó chết. Tôi tối sầm mặt lại, vừa thương xót con chó, vừa thấy xấu hổ. Quả thật tôi chỉ là một thằng tồi. Một thằng ích kỷ. Tôi chỉ nghĩ đến mình và vợ con mình. Đến như con chó mình nuôi, mình đối xử với nó có được như cái tình nghĩa của nó đối xử với mình đâu? […] (Trích Con chó xấu xí, Kim Lân, in trong Tuyển tập Kim Lân, Nxb Văn học) Câu 1 (1,0 điểm): Trong đoạn trích lời người kể chuyện là lời kể của những ai? Đoạn trích trên chủ yếu được kể từ điểm nhìn của nhân vật nào? Câu 2 (1,0 điểm): Nhân vật “tôi” trong đoạn trích đã tự biết nhìn nhận lại cách sống của chính mình là người như thế nào? Câu 3 (1,0 điểm): Tiếng con chó da diết, nhọn hoắt xói vào ruột gan tôi.“Thôi để chuyến này về tao nuôi. Tao sẽ nuôi mày, tao không bỏ mày đâu…”. Anh/chị hãy xác định và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong những câu văn trên? Câu 4 (1,0 điểm): Hình tượng “con chó xấu xí” là biểu tượng cho những ai? Câu 5 (1,0 điểm): Anh/chị có nhận xét gì về người vợ của nhân vật “tôi” trong câu chuyện? Câu 6 (1,0 điểm): Anh/chị rút ra được thông điệp gì cho bản thân sau khi đọc truyện ngắn trên? PHẦN II: viết (4,0 điểm) Anh/chị hãy viết bài văn nghị luận thuyết phục người khác từ bỏ thói quen nói dối. …Hết… Họ và tên thí sinh:…………………………. Số báo danh:……………….. Thí sinh không sử dụng tài liệu. Giám thị coi thi không giải thích gì thêm.
  5. SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH TRƯỜNG THPT BÌNH HƯỚNG DẪN CHẤM KIỂM TRA HỌC KÌ II NĂM HỌC 2023– 2024 MÔN: NGỮ VĂN 10 MÃ ĐỀ 101 PHẦN CÂU NỘI DUNG ĐIỂM I ĐỌC HIỂU 6,0 1 - Ngôi kể: Ngôi thứ nhất, là người trực tiếp tham gia vào câu chuyện. 0.5 - Điểm nhìn: Nhân vật “tôi” 2 Chi tiết trong đoạn (3) khiến nhân vật “ tôi” cảm thấy “vừa thương xót 1,5 con chó, vừa thấy xấu hổ” ? - Nó nằm bệt trên đất - rúm người lại, lết lết về phía nhà tôi. - cái lưỡi liếm liếm vào tay chủ... - Được gặp chủ nó mừng quá. - Từ trong hai con mắt đờ đẫn của nó mấy giọt nước chảy ra. - Lát sau thì nó không liếm được nữa, cái đuôi ngoáy yếu dần, yếu dần rồi im hẳn. Nó chết.” => Con chó lết về nhà, mừng và xúc động khi gặp lại chủ rồi chết 3 - BPTT: Liệt kê 1,0 - Biểu hiện:“lồng lộn, cuống quít, gọi, kêu cứu, than khóc, oán trách… - Tác dụng: Tăng tính cụ thể, đầy đủ, rõ ràng, trọn vẹn, diễn tả các khía cạnh khác nhau …. - Nhấn mạnh tiếng kêu cứu của con chó khi gia đình nhân vật “tôi” chạy giặc đã bỏ lại nó, đối xử một cách hờ hững với nó. Tiếng kêu như muốn đươc đi theo…. 4 * Nhân vật “con chó xấu xí”: đây là một “nhân vật” đặc biệt, mang 0,5 tính biểu tượng: - Con chó xấu xí là biểu tượng cho những con người có số phận kém may mắn, luôn bị người đời hờ hững, xa lánh, hắt hủi, đối xử tàn nhẫn. - Con chó xấu xí cũng là biểu tượng những người có lối sống tình nghĩa cao đẹp ở đời: dù bị hắt hủi, nhưng nó vẫn luôn trung thành, tình nghĩa trước sau như một. Đặc biệt cảm động là khi gặp lại chủ, dù chỉ còn chút hơi tàn, nó vẫn bày tỏ sự mừng vui, để rồi sau đó chết vì kiệt sức. 5 * Nhân vật “tôi”: là người vô tình, thái độ đối xử với con chó xấu xí: 1,0 xa lánh, hờ hững; đồng ý giết thịt con chó; khi bỏ đi, dù đã tự hứa với lòng mình là lúc trở về sẽ chăm sóc con chó, nhưng lại quên lời hứa. - Tuy nhiên: Việc bỏ con chó ở lại; anh đã day dứt, hối hận và xấu hổ khi nghe người vợ kể về cái chết của con chó. Anh đã tự biết
  6. nhìn nhận lại cách sống của chính mình: là tồi,ích kỷ, chỉ nghĩ đến mình và vợ con mình, mình đối xử với con chó không bằng cái tình nghĩa của con chó đối xử với mình. 6 Học sinh được tự do rút ra thông điệp, miễn là tích cực và liên quan đến nội dung câu chuyện. Tham khảo: - Cần sống có lòng yêu thương - Cần sống tình nghĩa, trước sau như một - Không nên phân biệt đối xử mà trong cuộc sống, cần phải tình yêu 1,0 thương, nhất là đối với những số phận bất hạnh; và dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, hãy sống trọn tình, trọn nghĩa. - Thông qua câu chuyện về một con chó xấu xí, tác giả ngầm phê phán thói vô cảm của người đời đối với những số phận bất hạnh; đồng thời nhắc nhở con người cần sống tình nghĩa, trước sau như một. 102 PHẦN CÂU NỘI DUNG ĐIỂM I ĐỌC HIỂU 6,0 1 -Lời người kể chuyện: lời của nhân vật ”tôi”. 1,0 -Điểm nhìn: Nhân vật “tôi”, là người trực tiếp tham gia vào câu chuyện. 2 - Nhân vật “tôi” trong đoạn trích đã tự biết nhìn nhận lại cách sống của chính mình là người: tôi chỉ là một thằng tồi. Một thằng ích kỷ. Tôi chỉ nghĩ đến mình và vợ con mình. Đến như con chó mình nuôi, mình 1,5 đối xử với nó có được như cái tình nghĩa của nó đối xử với mình đâu? 3 - BPTT: Liệt kê - Biểu hiện: tao nuôi, Tao sẽ nuôi mày, tao không bỏ mày đâu…” - Tác dụng: Nhằm bổ sung, làm rõ, cụ thể về các khía cạnh của sự 1,0 việc…Nhằm làm rõ nhân vật “tôi” trước khi bỏ đi nghe tiếng chó kêu rất da diết anh đã day dứt khi phải bỏ con chó ở lại và đã tự hứa với lòng mình là lúc trở về sẽ chăm sóc, quan tâm và không bỏ con chó nữa. 4 * Nhân vật “con chó xấu xí”: đây là một “nhân vật” đặc biệt, mang tính biểu tượng. - Con chó xấu xí là biểu tượng cho những con người có số phận kém may mắn, luôn bị người đời hờ hững, xa lánh, hắt hủi, đối xử tàn nhẫn. - Con chó xấu xí cũng là biểu tượng cho những con người có lối sống 0,5 tình nghĩa cao đẹp ở đời: dù bị hắt hủi, nhưng nó vẫn luôn trung thành, tình nghĩa trước sau như một. Đặc biệt cảm động là khi gặp lại chủ, dù chỉ còn chút hơi tàn, nó vẫn bày tỏ sự mừng vui, để rồi sau đó chết vì kiệt sức.
  7. 5 * Nhân vật người vợ: là một người phụ nữ hờ hững, vô tâm Tuy nhiên đây chính là nhân vật chất phác và có tấm lòng nhân hậu. Tấm lòng nhân hậu ấy được thể hiện rõ nhất qua lời nói, qua thái độ xúc động của chị 1,0 khi kể về cái chết của con chó: Nó chết thương lắm cơ mình ạ; chị cắn môi chớp chớp hai mắt nhìn ra sân, đó là sự kìm nén nỗi thương cảm của mình đối với con chó. 6 Học sinh được tự do rút ra bài học, miễn là tích cực và liên quan đến nội dung câu chuyện. Tham khảo: - Cần sống có lòng yêu thương - Cần sống tình nghĩa, trước sau như một - Không nên phân biệt đối xử mà trong cuộc sống, cần phải tình yêu thương, nhất là đối với những số phận bất hạnh; và dù trong bất cứ 1,0 hoàn cảnh nào, hãy sống trọn tình, trọn nghĩa. - Thông qua câu chuyện về một con chó xấu xí, tác giả ngầm phê phán thói vô cảm của người đời đối với những số phận bất hạnh; đồng thời nhắc nhở con người cần sống tình nghĩa, trước sau như một. II VIẾT 4,0 a. Đảm bảo cấu trúc bài nghị luận xã hội 0,25 b. Xác định đúng vấn đề cần nghị luận: Thuyết phục người khác từ bỏ 0,5 thói quen nói dối. c. Triển khai vấn đề nghị luận thành các luận điểm: Học sinh có thể triển khai theo nhiều cách, nhưng cần giới thiệu được vấn đề cần bàn luận, hệ thống luận điểm chặt chẽ, lập luận thuyết phục, sử dụng dẫn chứng hợp lí. Sau đây là một số gợi ý: I. MỞ BÀI - Nêu rõ thói quen hay quan niệm cần thuyết phục người khác từ bỏ: Nói dối là một thói quen xấu, gây ra nhiều tác hại không chỉ cho bản thân 0,5 người nói dối, mà còn cả những người xung quanh cũng như toàn xã hội. - Nêu lí do hay mục đích viết bài luận: Trong bài viết này, chúng ta sẽ cùng đi vào chỉ ra tác hại của thói quen nói dối, những lợi ích to lớn khi chúng ta từ bỏ được thói quen nói dối, từ đó đề ra các giải pháp để khắc phục thói quen này. II. THÂN BÀI 1.Trình bày biểu hiện, tác hại của thói quen nói dối cần từ bỏ: - Giải thích: Thói quen là gi? - Biểu hiện: Người có thói quen nói dối sẽ có tính lười biếng, ỷ lại, Không trung thực, không trau dồi năng lực của bản thân, không hoàn thiện được bản thân. - Nó khiến cho chúng ta đánh mất uy tín trong mắt người khác, từ đó, 0,75 làm rạn nứt hoặc đổ vỡ các mối quan hệ, dẫn đến người nói dối dễ bị xa lánh, cô lập, khó tồn tại được trong cộng đồng.
  8. - Thói quen nói dối khiến con người trở nên hèn yếu, nhu nhược, đánh mất bản lĩnh. Bởi khi nói dối, nghĩa là chúng ta không dám đối mặt với sự thật, không đường hoàng trong tư cách làm người. - Thói quen nói dối có thể gây thiệt hại về tài sản, thậm chí là tính mạng của người khác. Nói dối cũng có thể gây thiệt hại về vật chất và tinh thần cho toàn thể cộng đồng xã hội. - Nói dối cũng gây ra tâm lí bất an, khiến con người không thể có được hạnh phúc trong cuộc sống. 2. Trình bày lợi ích của việc từ bỏ thói quen nói đối: Nếu từ bỏ được thói quen nói dối, chúng ta sẽ đạt được những lợi ích to lớn: 0,75 - Chúng ta sẽ lấy lại được lòng tin từ mọi người, tạo dựng và duy trì được các mối quan hệ tốt đẹp, nhận được nhiều sự giúp đỡ từ người khác. - Khi từ bỏ được thói quen nói dối, chúng ta sẽ rèn luyện được bản lĩnh, chí khí, từ đó trở nên mạnh mẽ, tự tin hơn trong cuộc sống. - Từ bỏ thói quen nói dối giúp chúng ta có đời sống tinh thần thoải mái, thanh thản, nâng cao chất lượng cuộc sống, từ đó mà có cuộc sống hạnh phúc hơn. 3. Gợi ý giải pháp từ bỏ thói quen nói dối: Để từ bỏ thói quen nói dối, chúng ta cần thực hiện một số biện pháp sau: - Trước hết, bản thân mỗi chúng ta phải tự rèn dũa bản thân mình, nâng cao ý thức luôn trung thực trong mọi công việc, trong các mối quan hệ giao tiếp… - Cần phải nhận thức được những tác hại ghê gớm mà thói quen nối dối 0,5 mang lại, cũng như những lợi ích to lớn nếu chúng ta từ bỏ được thói quen nói dối. - Cần thẳng thắn, trung thực trong mọi hoàn cảnh, trước mọi vấn đề. Ban đầu có thể rất khó trong một số trường hợp, nhưng lâu dần, chúng ta sẽ có được sự dũng cảm, bản lĩnh để thành thực. - Việc từ bỏ một thói quen có hại nói chung và thói quen nói dối nói riêng cũng cần đến một ý chí kiên cường, một sự nỗ lực bền bỉ. III. KẾT BÀI - Khẳng định: Việc từ bỏ được thói quen nói dối sẽ làm cho cuộc đời ta trở nên tươi đẹp hơn, cuộc sống sẽ hạnh phúc và ý nghĩa hơn. 0,25 - Thể hiện niềm tin vào sự cố gắng hay hy vọng ở sự thành công của người được thuyết phục: Không gì là không thể! Nếu chúng ta có một nhận thức đúng đắn, một ý chí kiên định, nhất định chúng ta sẽ loại bỏ được thói quen nói dối ra khỏi cuộc sống của mình, và thay vào đó bằng một đức tính quý báu: Lòng trung thực. d. Chính tả, ngữ pháp 0,25 Đảm bảo chuẩn chính tả, ngữ pháp Tiếng Việt.
  9. e. Sáng tạo: Bài viết có giọng điệu riêng; cách diễn đạt sáng tạo, văn 0,25 phong trôi chảy. Tổng điểm 10.0
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2