Howard E.Wasdin & Stephen Templin<br />
<br />
HỒI KÝ CỦA MỘT TAY SÚNG BẮN<br />
TỈA<br />
Bản quyền tiếng Việt © 2012 Công ty Sách Alpha<br />
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com<br />
<br />
Hồi ức của một ST6er<br />
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com<br />
Cách đây đúng một năm, cả thế giới rúng động khi Tổng thống Mỹ, Barack Obama tuyên<br />
bố đã chính thức tiêu diệt được trùm khủng bố Osama Bin Laden – kẻ đứng đầu danh sách<br />
truy nã toàn cầu của Mỹ suốt 10 năm qua. Đây là một sự kiện gây chấn động không chỉ<br />
với nước Mỹ mà còn đối với toàn thế giới. Sự kiện này đã làm dấy lên làn sóng nghi vấn<br />
về tính xác thực của thông tin và những câu hỏi đi kèm về đội ngũ bí mật đã tiêu diệt<br />
thành công trùm khủng bố nguy hiểm nhất thế giới này.<br />
Thực tế, công chúng gần như sẽ không bao giờ có được câu trả lời chính xác cho những<br />
câu hỏi này. Danh tính của khoảng 20 binh sĩ Mỹ tham gia chiến dịch được giữ kín. Họ<br />
thật sự là những người anh hùng nhưng sẽ không có bất cứ một lễ vinh danh nào dành cho<br />
họ. Tuy nhiên chúng ta biết chắc chắn rằng họ thuộc Đội số 6 của biệt đội huyền thoại<br />
SEAL – một lực lượng bí ẩn và tinh nhuệ nhất của Hải quân Hoa Kỳ.<br />
SEAL là lực lượng đột kích mạnh nhất của Mỹ và cũng được coi là mạnh nhất trên thế<br />
giới. Thông thạo hơn một ngôn ngữ, có khả năng trà trộn vào bất kỳ môi trường nào, có<br />
khả năng tác chiến ở mọi địa hình, sử dụng tốt mọi vũ khí, đặc biệt là hoạt động chiến đấu<br />
đột kích đêm… Đó là những đặc điểm ưu việt của Biệt đội SEAL số 6.<br />
Những thành viên thầm lặng của Biệt đội SEAL số 6 đã tham gia hàng trăm điệp vụ bất<br />
khả thi. Nhiều người trong số họ đã bỏ mạng. Họ được cả xã hội tôn vinh nhưng không ai<br />
biết họ thực sự là ai, tất nhiên, trừ những viên chức cao cấp.<br />
Nhưng thật may mắn, trong cuốn sách bạn đang cầm trên tay, là một phần những bí mật về<br />
SEAL mà Howard E. Wasdin, thành viên Biệt đội SEAL số 6, hé mở cho bạn. Dạo qua<br />
từng trang của cuốn sách, giống như bạn đang xem một bộ phim tư liệu hiếm hoi và quý<br />
giá về cuộc đời của những người lính biệt kích Mỹ. Với lối viết bản năng kết hợp phong<br />
cách tiểu thuyết ly kì hồi hộp của Tom Clancy, Wasdin đã tái hiện lại những chi tiết đầy<br />
cam go và thử thách trong các cuộc luyện quân hà khắc để gia nhập SEAL.<br />
Tất cả các thành viên của SEAL đều phải kinh qua những bước chuẩn bị khốc liệt, bao<br />
gồm 6 tháng huấn luyện tác chiến cơ bản dưới nước ở Coronado, California. Trong “Tuần<br />
lễ Địa ngục”, các tân binh chỉ được ngủ tổng cộng 4 tiếng trong suốt 5 ngày rưỡi chạy<br />
nhảy, bơi trong nước lạnh buốt và lội trong bùn lầy. Có khoảng 80% số ứng viên không<br />
vượt qua được vòng này và ít nhất có một người chết.<br />
Với những ai thành công, họ sẽ được huấn luyện thêm sau đó. Sau nhiều năm là thành<br />
viên SEAL bình thường, các ứng viên của Biệt đội SEAL số 6 được huấn luyện nhảy dù từ<br />
độ cao 9.000m với mặt nạ và tác chiến chiếm lại một tàu du lịch bị tấn công. Chỉ có một<br />
nửa số thành viên của SEAL hoàn thành được khóa huấn luyện này…<br />
Trong từng trang của cuốn sách, Wasdin đưa ra mô tả cũng như cảm nhận riêng của mình<br />
về chiến dịch Mogadishu mà ông trực tiếp tham gia và bị thương: nhiều kỷ niệm đau lòng,<br />
nhưng cũng không thiếu những hồi ức giàu tính nhân văn và đẹp như cổ tích.<br />
Mời bạn hãy bước vào cuộc hành trình giàu màu sắc và cảm xúc cùng Biệt đội SEAL số 6.<br />
<br />
Hà Nội, tháng 5 năm 2012<br />
CÔNG TY CỔ PHẦN SÁCH ALPHA<br />
<br />
Phần I<br />
Tôi thích bắn súng và tôi yêu săn bắn, nhưng chắc chắn tôi không bao giờ thích giết hại ai<br />
cả. Tuy nhiên, đó là công việc của tôi. Nếu tôi không giết những kẻ nhẫn tâm đó, họ sẽ ra<br />
tay sát hại nhiều lớp người trẻ khoác lên mình những bộ quần áo lính thủy đánh bộ như<br />
chúng tôi.<br />
− Trung sĩ Carlos Hathcock, <br />
lính thủy đánh bộ.<br />
<br />
Chương 1. Tiếp cận và tiêu diệt<br />
Khi Hải quân Mỹ cần sử dụng lực lượng tinh nhuệ nhất của mình, họ chọn lực lượng đột<br />
kích SEAL; khi lực lượng SEAL cần sử dụng lực lượng tinh túy nhất của mình, họ chọn<br />
Đội SEAL số 6. Lực lượng SEAL của Hải quân Mỹ có nhiệm vụ chống khủng bố và<br />
chống chiến tranh du kích (tương tự như nhiệm vụ của lực lượng Delta thuộc Bộ binh Mỹ)<br />
và cũng có lúc phối hợp với Cơ quan Tình báo Trung ương Mỹ (CIA). Đây là lần đầu tiên<br />
câu chuyện của một lính bắn tỉa thuộc Đội SEAL số 6 được thuật lại. Và đó là câu chuyện<br />
của tôi.<br />
Những người lính bắn tỉa đều tránh bộc lộ bản thân. Mặc dù chúng tôi ưu tiên tấn công<br />
thay vì trở thành mục tiêu bị tấn công, nhưng một vài kẻ thù vẫn nằm ngoài tầm kiểm soát<br />
của chúng tôi. Chúng tôi dựa vào sức mạnh của mình để khai thác điểm yếu của đối<br />
phương, tuy nhiên trong suốt thời gian diễn ra cuộc Chiến tranh vùng Vịnh lần I, tôi đã bị<br />
thương và nằm đơn độc trên phần đuôi nhô ra của con tàu địch có sự hiện diện của nhóm<br />
thủy thủ làm việc cho Saddam Hussein. Một lần khác, dù là bậc thầy về nghệ thuật ngụy<br />
trang và ẩn nấp, nhưng tôi lại phải nằm phơi mình trên đường băng của một nước thuộc<br />
thế giới thứ ba với những lỗ đạn trên cả hai chân, chân phải gần như bị đứt lìa bởi đạn<br />
súng AK-47. Đôi khi chúng tôi phải đối mặt với những gì mà mình vẫn luôn cố tránh.<br />
Tờ mờ sáng ngày 18 tháng Chín năm 1993 tại Mogadishu, Somalia, Casanova và tôi bò<br />
qua một bức tường còn sót lại ở đó, rồi trèo lên sân thượng của một tòa nhà 6 tầng. Mới tờ<br />
mờ sáng, nhưng ở khu vực xung quanh tòa nhà đã có người đi lại. Đàn ông, đàn bà và trẻ<br />
con đang tận hưởng những giây phút bình yên trên những con phố. Tôi ngửi thấy mùi từ<br />
những lò lửa mới nhóm lên bằng phân động vật khô hay bất cứ thứ gì mà người ta có thể<br />
để đốt. Chúng được dùng để nấu bất kỳ loại thức ăn nào mà người dân Somali tìm thấy.<br />
Thủ lĩnh phiến quân Aidid hiểu rõ được tầm quan trọng của việc kiểm soát nguồn cung<br />
lương thực, cho nên cứ mỗi lần thấy một đứa trẻ chết đói, tôi lại đổ lỗi điều đó cho Aidid,<br />
vì trò chơi quyền lực tàn độc của hắn đã tàn phá cuộc sống của người dân nơi đây.<br />
Tòa nhà chúng tôi đang trú ngụ nằm ở giữa khu phức hợp Pakistan. Người Pakistan rất<br />
thân thiện và tôn trọng chúng tôi. Vào giờ uống trà, một cậu bé phục vụ luôn mang tới cho<br />
chúng tôi một cốc trà. Sữa dê mà họ cho vào trong trà thậm chí còn giúp tôi sáng tạo ra<br />
một hương vị trà mới. Ẩm vị và hương vị của những người chăn dê trong khu phức hợp<br />
này chạm tới cảm xúc của tôi khi tôi cùng Casanova trườn tới mép ngoài đỉnh tòa nhà.<br />
Chúng tôi nằm sấp ở đó và hướng tầm mắt về một gara lớn phía trước, đó là một tòa nhà<br />
không nóc của một xưởng sửa chữa các loại phương tiện. Vây quanh gara này là khung<br />
<br />