
5
MỞ ĐẦU
1. Lý do chọn đề tài
Trung Đông là khu vực có vị trí địa chiến lƣợc rất quan trọng, đƣợc
xem nhƣ là “Trung tâm của Bàn cờ thế giới” khi tiếp giáp 3 châu lục là châu
Á, châu Âu và châu Phi. Đặc biệt, từ sau Chiến tranh Thế giới lần thứ 2,
Trung Đông luôn đƣợc biết đến là một khu vực giàu có về tài nguyên thiên
nhiên, nhất là về dầu mỏ, với trữ lƣợng chiếm gần 2/3 tổng trữ lƣợng đã đƣợc
phát hiện của toàn thế giới. Đồng thời, Trung Đông cũng đƣợc coi là “lò lửa
chiến tranh” với các mối quan hệ đan xen phức tạp và là nơi sản sinh, trú ngụ
của nhiều lực lƣợng khủng bố cực đoan. Chính vì vậy, Trung Đông luôn là
khu vực thu hút sự quan tâm và cạnh tranh ảnh hƣởng của các cƣờng quốc
trên thế giới nhƣ Mỹ, Nga, Trung Quốc, EU…, trong đó Mỹ luôn đóng vai trò
là nhân tố chủ chốt, chi phối đến tình hình khu vực. Do tầm quan trọng về vị
trí địa chiến lƣợc của khu vực, cũng nhƣ quyền kiểm soát nguồn dầu lửa quan
trọng của thế giới, các nhà lãnh đạo Mỹ đã đặc biệt coi trọng khu vực Trung
Đông, luôn đặt Trung Đông là một trong những ƣu tiên hàng đầu trong chính
sách đối ngoại của mình.
Bƣớc sang thế kỷ XXI, nhất là từ sau sự kiện khủng bố 11/9/2001, Mỹ
đã điều chỉnh chiến lƣợc và phát động cuộc chiến chống khủng bố. Trung
Đông lại càng thu hút đƣợc sự quan tâm của thế giới. Với vị thế của một siêu
cƣờng, Mỹ đã dính líu vào khu vực Trung Đông tới mức hiện diện trong mọi
lĩnh vực, mọi mối quan hệ của khu vực. Ý đồ, chủ trƣơng chiến lƣợc và chính
sách của Mỹ không chỉ ảnh hƣởng đến sự phát triển của toàn khu vực, mà còn
tác động đến cả đƣờng lối đối nội và đối ngoại của các quốc gia trong khu
vực. Dƣới thời Tổng thống George W. Bush (2001 - 2008), Trung Đông là
một trong những khu vực ƣu tiên hàng đầu trong chính sách đối ngoại của
Mỹ. Tuy nhiên, chính sách diều hâu của Chính quyền Bush đã khiến cho vai