intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Quá khứ

Chia sẻ: Quach Vui Ve | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:3

45
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Đây là những gì tại hạ tự kỉ một đêm mà viết ra, ai quan tâm chi tiết có thể hỏi thêm, có gì sai sót mong được lượng thứ. Điều một : Những điều dưới đây là hư cấu. Điều hai : không ngủ được nên cố ý chém cho mấy đứa mất ngủ theo.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Quá khứ

  1. Quá khứ Đây là những gì tại hạ tự kỉ một đêm mà viết ra, ai quan tâm chi tiết có thể hỏi thêm, có gì sai sót mong được lượng thứ. Điều một : Những điều dưới đây là hư cấu. Điều hai : không ngủ được nên cố ý chém cho mấy đứa mất ngủ theo. Điều ba : đứa nào vẫn cố tin thì ráng chịu nhá hoho Chuyện đã qua rất lâu... Lâu thật lâu như cái vết thương đã liền sẹo... Đủ lâu để hắn chịu nhìn lại quá khứ một cách thẳng thắn... Khi những cơn gió lạnh đầu tiên ùa về TP. Hải Dương cũng là lúc một thằng nhok lập cập quần ngố và áo phông giữa một rừng người trang phục chỉnh tề những áo len áo khoác trên xe bus, căn bản là nó không thể mặc, dù là trời rét căm căm, dù là nó biết chiều nay trời bắt đầu lạnh, dù là cái xe bus ngang nhiên bật điều hòa giữa cái thời tiết "mát ơi là mát" nó không thể... "C không được mặc quần áo bó sát người" =.= Và nó thì : thà chết chứ k mặc mấy bộ ngủ ra đường!!! Vâng và vì thà chết nên ráng mà chịu cho đến chết, cuối cùng nó cũng lết được về nhà. Một căn bệnh, nó đã chịu đựng từ rất lâu, xin lỗi mng, thực ra nó k phải bệnh ngoài da, đơn giản là khi nặng hơn thì nó phá từ trong ra =)), mà một trong những nguyên nhân căn bản là rượu, phải, 2 tuần với rượu là rượu, một thằng luôn ra vẻ ngoan hiền nhất nhà đã ngang nhiên chúc các a của nó, cũng như kết thúc 2 chai vodka loại lớn chỉ vì một bữa cơm với 3 thằng nữa, haizz Người ta thường nói ******** thì thường sống lâu, chắc nó ******** lắm hoặc mẹ nó quá tốt đâm nó mới sống dai được như thế, cả một thời gian dài nó k chịu điều trị, phớt lờ lời khuyên của bác sĩ, chỉ chịu xài loại thuốc bổ làm mát mà vẫn k hề gì, và bây giờ thì đã có gì đâu, nó vẫn sống, hoho, có điều thực sự là khó sống. Đau...
  2. Không, nó còn kinh khủng hơn cả đau... Người ta gọi đó là cồn cào :)), là tê dại, là râm ran Là sự tra tấn tinh thần, cái giá phải trả cho kẻ cố chấp... Nỗi đau không chỉ ở khắp cơ thể, nó còn nhức nhối các cơ, sức lực gần như không còn nữa... Nó nằm đó, không phát ra bất kì tiếng động nào, chịu đựng và chịu đựng... Mẹ nó ở bên ngoài ... không thể để bà biết, đó chỉ là bệnh ngoài da, hết!!! Khoảnh khắc mà sự tỉnh táo và thần trí của nó dần tê liệt, nó nhớ lại chuyện lúc xưa Lúc nó mới lóp ngóp lên HN, nó là 1 trong số rất hiếm những ng bị tái phát sốt virus sau tới 2 tuần khỏi bệnh, lần sốt thứ 2 nặng hơn rất nhiều, mắt nó mờ đi, lần đầu tiên trong đời, nó cho là nó sắp chết =)), chết, chết khi cái lí tưởng của nó còn chưa thành hình, ở cái tuổi mà cuồng ngạo và hoài bão của nó lớn k thể tả, nó đối diện với cái chết lần đầu, sợ chết vì k muốn chết lãng nhách trong một cái xó nhà trọ nơi đất khách quê người Và bây giờ, lần thứ hai đối diện với cái chết, có phần dễ dàng hơn, nó lại đang ở nhà nó, ấm cúng và yên bình, hơn một năm qua chắc cũng đủ gột rửa phần nào tội lỗi nó gây ra và nó cũng đã làm được một vài điều đủ để bản thân mãn nguyện, phải chăng nó đã sẵn sàng cho một sự ra đi... Tay nó vẫn còn đủ sức cầm đt, k thể nc nhưng vẫn có thể nt được, tài khoản còn 3300 VNĐ, nó đki 100 tin Đki rồi nhắn cho ai, nó cười, định nhếch mép cười nhưng nhận ra cười méo xệch, có khi nó nên khóc, khóc lúc này dễ hơn cười, nó sẽ nt và kể lể chứ, kể đến đâu, cùng lắm chỉ có thể kể là bệnh ngoài da, hoho, sẽ được hiểu thành bệnh ghẻ ngay ấy chứ, cũng tốt :)) "Nghe nói a bị bệnh gì giống như bệnh ghẻ hả =))" --- Xin lỗi nhưng e vẫn luôn nói những lời vô tâm như thế, vào những thời điểm hoàn toàn k phù hợp như thế, có lẽ ông trời đã đúng, e k phải sinh ra để dành cho t. Rất tiếc, t đã y một người hoàn toàn k hiểu và có lẽ sẽ kbh hiểu, căn bản là nó yêu cầu quá đáng cho một cái đầu đơn giản, căn bản là nó tự tay đấm vào mồm mình, thế thôi. Nó sẽ giãy giụa, nó sẽ than thở thều thào qua đt chăng, có khi còn được hiểu là đang đùa k biết chừng :)), hay nó sẽ rên rỉ và kêu gào, rồi kể lể, hoàn toàn k phù hợp với một kẻ kiêu ngạo như nó, chẹp, đến chết vẫn còn sĩ diện thế này thì :)) Nó cầm máy và nt, người nó vẫn thường tâm sự và kể lể --- người đã từng tâm sự và kể lể với nó, nó k nhớ nó đã nhắn cái j với thộn, đại loại là vài câu ngu ngốc
  3. "như là nếu t lên HN sẽ cùng cô nói xấu cô giáo nhé" hay "nếu t lên HN sẽ đưa cô đi ăn cái j nhá" nó muốn xl cô, trong cái lúc nó quằn quại và đau khổ cả thể xác và tinh thần đã chỉ trích một cách vô lý, cô vẫn còn chưa thực sự già dặn, nó lấy tư cách gì đòi cô cũng biết chịu đựng, biết thấu hiểu, khi mà cô cũng còn đầy rẫy bộn bề lo toan giữa nhiều gánh nặng, nếu còn cơ hội, nó sẽ đối tốt với người bạn nhỏ này nhiều hơn. Nó cũng có nt cho bé Thương, nhưng tất cả cũng chỉ dừng lại ở đó, phải, cục cưng của nó k được mất time chỉ vì cái thằng Nham hiểm có vấn đề gì, nó đã quen với việc k cho bé một tí trầy xước nào, hoho, cưng chiều thì phải triệt để chứ, cưng đang vất vả lắm, đừng làm con bé sốt lên, quanh đi quẩn lại nó thay vì nói ra, nó kêu ngứa, kêu khó chịu, thế là quá đủ, chém gió với các nhân vật này và cười còn hơn là kêu gào, nó k thik thế, kêu thì được ích lợi gì, và nó nằm đó, lặng lẽ nt và lặng lẽ gặm nhấm nỗi đau. Nó cảm thấy cô đơn khôn tả, cô đơn và bị cô lập bởi chính cái tự trọng cao ngất của nó, con người duy nhất mà nó có thể bộc lộ sự yếu đuối đã đi xa mãi mãi, cô gái ấy, người chị ấy và cũng là người con gái đầu tiên của cuộc đời nó, mãi mãi không thể quên được ... Nó thấy xung quanh trống rỗng, rộng ra vô tận, giữa một rừng người quanh nó, không một ai lúc này nó có thể nắm lấy, k phải họ k sẵn sàng, căn bản là với k tới, k phải lỗi tại họ, tại sự sâu xa của nó đã vượt ngoài tầm kiểm soát... Con người sống và trường thành bằng việc vượt qua nỗi đau, và nó qua những lần như vậy, vẫn cứ lạnh lùng nhìn đời như thế, vẫn cứ cố chấp như thế, bác sĩ cũng đành bó tay khi nó may mắn hết lần này sang lần khác để rồi vẫn cứ tung tăng chạy nhảy :)), quá khứ... chung quy cũng chỉ là... một cơn gió mùa đông.  
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2