intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Tin vào điều phi lý

Chia sẻ: Coca Milu | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:6

34
lượt xem
5
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

- Trong đôi mắt của người đang yêu mọi điều tưởng chừng phi lý nhất cũng sẽ tồn tại như một lẽ đương nhiên… Tình yêu là món quà tuyệt diệu mà tạo hóa ban cho con người, là cảm xúc mạnh mẽ, ngọt ngào khó có từ ngữ nào diễn tả hết được.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Tin vào điều phi lý

  1. Tin vào điều phi lý - Trong đôi mắt của người đang yêu mọi điều tưởng chừng phi lý nhất cũng sẽ tồn tại như một lẽ đương nhiên… Tình yêu là món quà tuyệt diệu mà tạo hóa ban cho con người, là cảm xúc mạnh mẽ, ngọt ngào khó có từ ngữ nào diễn tả hết được. Người ta có thể cả đời yêu chỉ một người. Mối tình ấy sống mãi trong tim họ, nhớ nhung, yêu thương, khắc khoải. Người ta cũng có thể yêu trong thoáng chốc rồi mối tình ấy lại ra đi để nhường cho mối tình mới đến. Dẫu vậy, tình cũ vẫn nằm yên một chỗ nào đó trong tim, khó mà phôi phai. Con người ta có thể yêu rất nhiều lần, rất nhiều người những chỉ duy nhất một lần là yêu chân thật, ta cũng chỉ có thể vì một người mà cho phép bản thân mình dốc cạn lòng hy sinh vì tình yêu ấy mà không bao giờ hối hận. Không có sự sống nào không liên hệ đến yêu thương, trừ phi ta vô thức.
  2. Elizabeth Barbett Browning từng nói “Yêu là tin vào những điều không thể có”, điều ấy có nghĩa là với sức mạnh của tình yêu có thể biến những điều “không thể” thành “có thể” hoặc trong con mắt của người đang yêu mọi điều tưởng chừng như phi lý nhất cũng sẽ tồn tại như một điều đương nhiên. Nếu tình yêu có gây đau khổ thì chính từ đau khổ ấy ta mới nhận ra đâu là tình yêu, hạnh phúc đích thực. Khi ta chạy chốn tình yêu cũng chính là lúc ta khát khao yêu thương nhiều nhất. Càng khắc khoải thì càng nhớ thương, càng muốn lánh xa người thì càng mong muốn người quay trở lại. Tình yêu cũng có thể vượt qua cái giới hạn của đời người, thân xác có thể trở về với cát bụi nhưng tình yêu thì còn lại mãi.
  3. Điều đáng sợ nhất trong tình yêu là gì? Có phải là sự phai nhạt? Sự phai nhạt đến từ từ và dần dần ăn trắng trái tim ta, biến ta thành vô cảm lúc nào không hay… Đó là một nỗi đau dịu êm và khi nhận ra trái tim ta đã trắng thì ta đã không đỡ nổi một kết quả đáng buồn là người bên cạnh ta, người gắn bó với ta qua từng niềm vui, nỗi buồn bỗng dường như vô hình, ta không thấy được họ… Dẫu trước đó thiếu người ấy ta không sống nổi.
  4. Người ta yêu chỉ một cái chau mày đã khiến ta muôn phần lo lắng, chỉ một cái hắt hơi đã làm ta xót đến héo lòng, người ấy đau ít nhưng ta đau nhiều… Mỗi tiếng thở dài của người ấy cũng khiến ta buồn đến không làm gì nổi… Người ấy chỉ cần hỏi thăm một câu, giúp ta một việc rất bình thường ta đã cảm kích đến ngẩn ngơ… Còn người ta không yêu thì dù có hiện hữu trước mắt ta, ta cũng không để ý, dẫu người ấy có làm bao nhiêu việc vì ta, hy sinh cho ta hết cả cuộc đời; vì ta mà ôm đau khổ… ta cũng không buồn để ý. Trái tim ta khi ấy cứng tựa đá, khô tựa hoang mạc, lạnh như băng. Lúc ấy hẳn trong tim người đã yêu ta sẽ chết trong lòng “nhiều lắm”. Cuộc đời mỗi người không như một cuốn phim. Nghĩa là dù phim có dài hay ngắn cũng phải đi đến hồi kết và thường thì theo một cách nào đó hai người yêu nhau sẽ tìm được nhau. Nhưng cuộc sống chúng ta là một thực tế - những khoảng cách trong thực tế là rất lớn và mũi tên tình yêu chưa chắc đã ghim được chúng vào… Tình yêu luôn chứa đựng sự giằng xé, đau đớn đến tột cùng nhưng trong sâu thẳm, lắng đọng sau mỗi cung bậc thăng trầm ấy vẫn là niềm khát khao yêu thương cháy bỏng. Bởi tình yêu muôn đời là có thật, Sự hy vọng điều gì đó tốt đẹp sẽ đến, luôn tồn tại trong cơn bão đau khổ. Tồn tại ngay cả khi ta tuyệt vọng nhất.
  5. Phải chăng, mùa nối mùa, năm nối năm, thời gian như một dòng chảy chở ký ức xuôi dòng hồi tưởng. Những khuôn mặt ta ngỡ đã quên từ lâu lắm, những chuyện ta tưởng chẳng bao giờ nhớ đến, những vật dụng ta ngỡ sẽ chẳng bao giờ lặp lại… Vẫn nằm yên đấy, gọn gàng trong ngăn lưu luyến. Để rồi ta lóng ngóng kéo kỷ niệm trôi ngang. Người đấy, ta đây… Gần mãi trong tim mà sao không thể chạm đến người… Rồi ta cũng sẽ cũ dần theo nhịp bước thời gian, tóc ngả màu ánh trăng, gương mặt hằn in ngang dọc những nếp nhăn xô lại… Đến khi ấy hẳn rằng ta sẽ chẳng còn đủ sức mà khắc khoải nỗi niềm về một tình yêu ta đã có trong cuộc đời: Thực đấy mà cũng đầy mộng ảo… Nhưng tiếng lòng thì có tuổi bao giờ?! Dẫu biết có muôn ngàn định nghĩa rất đẹp về tình yêu nhưng tôi cũng biết rằng rất ít và hầu như chẳng thể có một tình yêu nào hoàn hảo được như người ta đã định nghĩa về nó. Xuân Diệu đã
  6. từng nói “Yêu là chết ở trong lòng một ít/ Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu”, nghĩa là khi yêu mà không được đáp lại, tình yêu không có nơi nương náu, trong lòng ta như có điều gì đó vừa chết đi. Gặp tình yêu mới, hồn ta sẽ được tái sinh. Sự tái sinh ấy sẽ chẳng khi nào diễn ra nếu trái tim ta khô héo, vô cảm. Dẫu nhiều lần “chết trong lòng một ít” thì tình yêu vẫn tồn tại trong ta với những gì ngọt ngào nhất, vẹn nguyên nhất như ta hằng khao khát!
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2