Tương tự
lượt xem 5
download
Phần 1: a và người xưa. Tôi quen a không phải là sự tình cờ gặp ở đâu đó hay do bạn bè giới thiệu mà là có sự sắp xếp giới thiệu từ 2 bên gia đình. T thật sự chưa biết gì về a chỉ nghe qua mọi ng pảo là a hiền lành, chăm chỉ và a cũng sẽ có một công việc khá ổn định. Nghe được thế t cũng xuôi lòng.
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Tương tự
- Tương tự Phần 1: a và người xưa. Tôi quen a không phải là sự tình cờ gặp ở đâu đó hay do bạn bè giới thiệu mà là có sự sắp xếp giới thiệu từ 2 bên gia đình. T thật sự chưa biết gì về a chỉ nghe qua mọi ng pảo là a hiền lành, chăm chỉ và a cũng sẽ có một công việc khá ổn định. Nghe được thế t cũng xuôi lòng. Vì t không thích cái kiểu làm quen như thế này, nó làm cho t khó chịu và cảm thấy gượng ép hay nói đúng ra là t không thích kết hôn, mặc dù nếu ở trong làng thì cũng chỉ còn vài người bằng tuổi t đang đi học thì chưa kết hôn thôi, chứ số còn lại thì đã có hạnh phúc gia đình từ vài năm trước rồi. Chưa biết gặp mặt, nói chuyện rồi sẽ ra sao nhưng t thấy vẫn sợ. cái kiểu có sự giới thiệu từ 2 bên là dễ đến với nhau lắm, điển hình là như a trai t và mấy người t biết nữa, họ cũng kết hôn ngay sau khi gặp mặt và yêu nhau trong quãng thời gian ngắn. nghĩ tới đây thôi là t lại ko muốn có sự sắp xếp này tẹo nào, t cũng từng trải qua những cuộc giới thiệu như thế này rồi , nhưng thật khó để làm t hài lòng về người ta, t quá khó tính hay vì người ta ko hiểu tôi?.haizzz… Trước ngày đi học vài hôm mẹ t cứ nhắc suốt “ m có biết nó ko? Nó như thế nào. Thấy bảo gia đình người ta có ý với m, m nghĩ sao”. Haizz,..trong đầu t thấy sao mà khó chịu thế. T chỉ trả lời bâng quơ cho xong việc “ con không nhớ mặt, nhưng a ta ko có được trắng” thế là t lại bỏ đi chỗ khác. Nhưng mẹ cũng ko dễ bỏ qua mà vẫn nói với với t “ làm gì cần trắng, nhà này mà ko giống tao thì cũng đâu ra trắng, cốt nhất là con người của nó, mới lại nó là người trong làng, tao chỉ mong là m lấy được người trong làng thôi”. - Lên trên tầng t cũng suy nghĩ, mình mà cứ như vậy cũng ko phải là cách hay, nhưng gặp mặt liệu a ta có đủ tự tin để nói chuyện với mình ko? Có đủ kiên trì để làm quen với một con điên ko? Suy nghĩ cứ tràn về. “ phải làm sao bây giờ”. Lên trên phòng t gặp bà, t hỏi luôn. “Bà thấy a ta thế nào?”. Đáp thẳng ko do dự- bà “ được”. trời ơi, nghe thật là lố bịch, chưa cân nhắc mà đã phát ngôn, thật là…. Sau những ngày được sự bồi bổ kiến thức về a ta qua bà và mẹ, t chỉ mong sao được đi học cho hết nói, hết phải suy nghĩ. Nhưng mẹ t ko quên đâu, trong lúc đang chuẩn bị đồ đạc để lên đường đi học, mẹ vẫn cố thêm câu “ tao cho nó số m đấy, có gì 2 đứa cứ liên lạc”. Ôi trời ơi, sao lúc này t thấy mẹ như muốn bán t đi cho khuất mắt mẹ mà mẹ làm thế. Nhưng trong giây lát, t lại làm chủ được chính mình và tự nhắc trong đầu “ t mà phải sợ làm quen ư? Rồi a ta sẽ thấy làm quen với t đâu đơn giản, hãy chờ đấy xem được bao lâu?” thế là t cắp cặp lên đường mà ko lo nghĩ gì nữa. Vài ngày ở trên này trôi qua, t cũng quên đi mất chuyện đó. Đến một buổi t đang
- nấu cơm thì có một số lạ gọi tới, bình thường thì t sẽ không mấy khi nghe máy số lạ đâu. Nhưng t đoán là a ta, vì trong trí tưởng tượng của t thì a là người khô khan, ít nói và có thể đàng hoàng nên dễ là dùng sim 10 số. -a lô - Vâng, a lô - chào e, a là a. .. Trong suy nghĩ t thấy bực rồi đây, khó chịu với người làm quen đây. Sao a ta ko nhắn tin nhỉ? T có quyền ko trả lời tin nhắn có phải dễ ko?. …………….. Cứ như thế t và a nói chuyện được một lúc, rồi t bảo “e bận nấu cơm, để khi khác nhé” và t lại tiếp tục nấu cơm. “ tít tít” ồ, tin nhắn tới. hóa ra là số vừa gọi. nội dung tin đại loại như là rất ngại khi lần đầu tiên làm quen theo kiểu này, nhưng t lại đặc biệt chú ý tới những kí tự, cách viết tin nhắn của a ta, nghĩ trong đầu “ sao mà lắm từ hix, hi…thế”đại loại là mấy từ cảm xúc. Đọc tin xong t muốn đặt ngay máy xuống và ko muốn nhắn lại nữa, vì t ko quen hay nói đúng hơn là ghét cái kiểu nhắn vớ vẩn, mà theo cách gọi của t thì đó chính là “ngây ngô giả nai”. [ ngoài lề] sau khi nhìn tin nhắn đấy t liền nhớ tới một người. một người đã tạo dựng cho t niềm tin vào tình yêu chân chính, ko đam mê tiền bạc hay danh vọng, nhưng cũng chính người đó cũng khiến t ghét sự ngon ngọt trong lời nói [buồn]. Người đó là một người da trắng ( t rất có cảm tình với người da trắng) có giọng nói nhẹ nhàng, t và người đó bằng tuổi nhưng người đó thích t gọi là a thì t cũng gọi là a. t và a quen nhau trong một lần đi chơi cùng nhóm bạn, a dẫn người yêu a đi cùng nhưng t ko biết đó là người yêu a vì trông họ ko được tình cảm cho lắm, nên t nói chuyện trêu a rất tự nhiên. Mãi tối về a nt cho t bảo hôm nay chia tay với người yêu, t thấy lạ là sao a lại nói với t như thế, lúc đó t mới vỡ lẽ ra người đi cùng a chính là người yêu a vừa mới chia tay sau khi gặp t. t nghĩ thấy buồn, tự trách bản thân mình, và suy nghĩ “ liệu có phải sau khi gặp mình thì a mới chia tay người yêu. Nếu ko có mình thì sự việc có dẫn tới mức thế ko?” những suy nghĩ cứ dằn vặt khiến t cảm thấy mình là người có lỗi, mình ko nên làm quen với a nữa. thế là t ko nt, mặc cho a nt hay gọi điện. sau một thời gian……. Vào một ngày của ngững ngày cuối năm, mình t phải ở lại học tiếng trung, các bạn cùng phòng đã về hết, ngồi một mình buồn, t lại nhận được tn đến từ a, t thấy vui lắm và quên đi chuyện ngày trước. hai chúng t cứ thế là nói chuyện, a chỉ đơn giản là người đã nghỉ học từ lâu và công việc hiện tại là làm bánh mì cho gia đình. Nghĩ tới gia cảnh của a cũng khiến t suy nghĩ “ bao nhiêu thằng nhà giàu, có học thì mình ko yêu, sao lại đi có cảm tình với người làm bánh mì, một ngày sẽ kiếm ra được bao nhiêu đây? Rồi, bố mẹ mình mà biết chuyện họ có chấp nhận ko?” nhưng khi đọc những tin a gửi tới cho t thì t quên hết sạch những suy nghĩ đó và cứ đâm đầu trao tình cảm qua những tin nhắn đó. T cảm thấy chưa bao giờ nt với ai mà khiến t vui như thế, rất nhiều từ cảm xúc, những câu nói ngọt ngào,…cứ như thế
- đêm nào t và a cũng nt với nhau vì a làm bánh nên phải thức đêm, như thế là t cũng hi sinh thức đêm cùng a. đôi lúc a nhắn tin nhầm tin mà a định nhắn cho người khác mà gửi vào số t, nào là e Huệ, Lan, Hương,.. nhưng t vẫn vui vẻ gửi lại tin đấy cho a nhắn lại. vì với t một bạn trai mà được nhiều con gái theo đuổi còn thích hơn việc bạn trai mà chẳng ma nào thèm.( sở thích kì quái, dở hơi của t đấy). Rồi chuyện gì đến cũng đã đến. một ngày t đi học tối về thấy điện thoại của người bạn cấp 3, người đã cho a số của t. - Vân ah? - Uk. Có việc gì ko T - T là bạn với V nên t nói thật, thằng ( chính là a) nó lăng nhăng lắm. nó bảo v yêu nó, có phải ko? Đừng có mà yêu nó đấy, là bạn bè nên t bảo thật, vài tháng trước nó đã định hỏi con bé… làm vợ đấy. nó bảo cuối tuần sẽ ra đón V, có phải ko? Thật là t rất sốc, tim t gần như chết đứng lại, tai như ù ra, chưa bao giờ t thấy chân tay mình run như thế. Nhưng t lại lấy lại tinh thần và “ giả dối” đáp lại rằng: - ko. Ae yêu gì đâu. Nó kể thế ah? Chắc do ae nt cute quá đây mà( cười giả dối) để ae nói lại với nó. Đừng hiểu nhầm nhé. Trời ơi, t quá bàng hoàng khi nghe được tin đó, ngồi xuống giường mà người t nóng ran, sốc quá, thế mà t đã nghĩ vì tình yêu mà t có thể đánh đổi hết mọi thứ mà từ trước tới nay t vẫn mơ mộng về một chàng hoàng tử đáp ứng được. thật sự là rất đau nhưng cũng ko thể rơi lệ được vì như thế t sẽ tự làm cho mình yếu ớt hơn, mà ngay bên cạnh t lúc này chẳng có ai cả. nghĩ thì buồn lắm, buồn và buồn cứ nối tiếp trong tối hôm đó. Nhưng sau t cũng nhanh lẹ mà sớm làm cho rõ tình cảm của t với a ta chỉ là một thứ chơi bời trong chốc lát thôi, t vẫn nhớ tin mà t gửi cho a sau đó là việc a ra đón t chính là lúc t nói là t đã có người yêu. Lại một sự nói dối hoàn hảo mà a đã tin nên ko nhắn lại cho tôi nữa. nghĩ lại sao t thấy a sở khanh thế, ngày trước a đã nói thế nào? “ dù e có người yêu, a cũng nguyện làm người nhìn theo e hạnh phúc”. Mẹ, sự hi sinh vì người mình yêu đâu hết rồi, sao đã vội ko một tin nhắn hỏi thăm nào nữa thế. Nghĩ thấy may mà có người bạn cấp 3 của mình đã giúp mình thức tỉnh trong “giấc mộng mù quáng tình yêu”. Và sau đấy t trở lại những ngày bình thường như trước kia. Ko còn thức đêm nt vs a, ko còn đọc lại những dòng tin mang lại cảm xúc “ thăng hoa”, ko còn hình ảnh về người đàn ông lý tưởng nữa, đã chấm dứt hết, hết sạch, và t cũng ko đau lòng tẹo nào nữa. - Trở lại với người mà được sắp xếp: T đã định ko nt lại cho a, nhưng t lại nghĩ “a ta là người trong làng, mình mà ko nt lại dễ lại bị coi là kiêu, ko đc, phải nt lại.” tự nhủ lòng mình, a ấy là người có học đàng hoàng nên lời lẽ bay bướm như vậy có sao, ko phải giống người xưa đâu( người xưa- chính là người ở [ngoài lề]), thế là t nhắn lại cho a ấy. thực ra t nghĩ “ sao mà a ấy phải ngại, ngại gì mà lại cười nhiều thế, trong lúc nói chuyện cũng đâu có vấp câu gì”. Nhưng kệ, t ko suy nghĩ nữa vì t đảm bảo a ta cũng chỉ nt vs t được tuần, hai tuần là sẽ thôi thôi, ko phải xoắn. t đã quen với việc làm quen như thế này
- rồi,hì hì. - Bắt đầu sự thử thách cho a ta: “ trời ạ, sao tn nhiều từ cảm xúc thế, lại còn lạm dụng từ “k” quá chứ. C, H, K đều dùng một từ K thay thế, viết từ A hay từ À, vv…” cứ như thế t càu nhàu đủ thứ, mà thật ra t nhìn tn như thế là t cũng thấy bực lắm. một người khó tính như t thì sẽ xét nét rất nhiều về những lỗi nhỏ nhặt đấy, nhưng sau những lời càu nhàu a cũng bảo a sửa, và t cũng nhận thấy được “ thành ý” từ a, gọi là thành ý vì vẫn còn nhiều lỗi lắm. Ngày nào a cũng nt cho t, sáng, trưa, chiều, tối, mỗi tội chậm. t phải chờ tin của a rất lâu. Nhưng do phàn nàn quá nhiều rồi nên t cũng chỉ thỉnh thoảng hỏi làm sao mà nhắn chậm thế thôi, a cũng lôi ra một số lí do. Lại làm t nhớ đến người xưa. Haizzzz, lại buồn buồn, lại ko mún nt vs a nữa, vì t sợ đó lại là lí do giả dối như ngày nào t đã nghe. Sau một thời gian nt, nc với a, t cũng thấy có cảm tình, và chỉ chờ ngày gặp mặt xem thế nào, vì t nghĩ ko phải ai gặp mặt t mà cũng đủ bản lĩnh để đáp lại t đâu, nhìn cái mặt vênh vênh cũng đủ cho người ta phát khiếp rồi lại thêm những câu hỏi xoáy đểu thì a ta chỉ có chết chắc. [ tự đắc] - Ngày thứ 7 – máu chảy về tim. Hôm trước a cũng có nt hỏi xem có thể ra nhà t chơi được ko? T nghĩ có được mối quan hệ này cũng nhờ vào người lớn nên phải hỏi xem ý kiến bố mẹ t thế nào đã. Không nằm ngoài dự đoán của t, hôm đấy, tối thứ 6 mẹ t hỏi “D có bảo tối mai có ra chơi ko?”. T cũng bình thản đáp “ a có bảo con là ngày mai ra chơi, nhưng con bảo phải đợi hỏi ý kiến bố mẹ thế nào đã, mẹ có đồng ý thì con đáp lại”. “ uk”- mẹ đáp liền ngay sau khi t dứt lời. “ nhà người ta cũng phải xem ngày nào đẹp thì mới khởi hành chứ có phải chuyện đùa đâu, mai là ngày tốt nên ra ngày mai là tốt.”. trời ạ, không tin nổi. đi tán gái mà cũng phải xem ngày, thế là mặc dù 11h tối t phải đi rửa ấm chén, lau chùi bàn ghế để nếu ngày mai a ra thì t cũng ko quá xấu hổ. a thật là Vip. À quên, mẹ t còn ko quên nhắc, “ thế D bảo mấy giờ ra, mai phải ăn sớm”. t bảo “ có quan trọng quá ko? Mai a phải đi làm, 9h mới về. chắc lúc đó ra.”. Nhìn thấy cái vẻ mặt câng câng, tráo tráo của t, Mẹ : “ phải ăn nói cẩn thận đấy, ko được bốp chác đâu, người ta có học lại đánh giá mình ko ra gì”. “Ok thôi”. Mịa, t ko ngờ, a bảo mai a nghỉ làm để chuẩn bị cho ngày a đi học sĩ quan- t thường gọi là “ bộ đội trâu đất”. Thứ 7 đã đến, t ko xuống nhà để đón a ( chắc có lẽ vì t ko thích, mệt) mà vào nhà t thì chẳng khác gì mê cung. Với cái nhìn đầu tiên của t về a. eo ôi, sao mà đen vậy( dù t ko có trắng) a cầm theo một gói quà và biếu bà t luôn( nghĩ: sao t lại ko có quà. A ra là gặp t mà). Món quà mà mẹ t lại bảo “ người có học nên mới được như thế” lại là người có học, chả nhẽ t ko bằng a ta. Bực. Trong lúc hai ae ngồi nói chuyện, luôn luôn trong đầu t suy nghĩ “ a ấy là người có học, a ấy là người có học, ko được sơ xuất trong lời nói” thế là t ko dở điệu cười Hoàng Nghiêm, ko nói chế theo kiểu Hoài Linh, kiềm chế mình trong lời nói và
- điệu cười nhưng ko thể kiềm chế kiểu ngồi được. t vẫn phải ngồi co chân lên ghế, bây giờ t cũng ko biết là a có để ý chuyện đó ko?. Cứ cho là ko đi. Buổi nói chuyện cứ thế diễn tiếp , t cảm nhận a là người ko hề khô khan và khá vui tính, a thỉnh thoảng nhìn t và mỉm cười, thật sự lúc đó t thấy mình bị động quá, “ có bao giờ mình thấy thế này đâu”, do mới là lần đầu ra chơi nên a xin phép về hơi sớm, t nói hơi sớm vì bạn bè t thường thì ngồi tới hơn 10h và cũng có thể là 11h thì họ mới về, còn a mới là hơn 9 rưỡi thì phải. Sau buổi nói chuyện a nhắn tin và khen t xinh, trắng, nói chuyện hay, nhưng t chẳng cần gì ngoài khen t trắng ( haha, sướng). A về được lúc thì mẹ t cũng đi thể dục tối về, mẹ hỏi t “ thế nào”. Trong đầu t ko biết nên trả lời ra sao? Vì t ko quen sự dối trá hay bịm bợm nào đó, t lại nói thực suy nghĩ của t về a “ cũng bình thường, da hơi đen, nói chuyện có vẻ tao nhã, ko hề phô trương hay khoe khoang gì cả” . mẹ : thằng này có học nên phải khác chứ, nhà đấy cũng là gia đình hiền lành, ông bà ăn ở ko ai phải chê, hai đứa mà hợp thì cuối năm hay sang năm cưới là được, dù sao thì m cũng chỉ còn năm nữa.” . t biết ngay mà, thế nào mẹ cũng nhắc tới chuyện cưới xin, t thì ko muốn tẹo nào, trong suy nghĩ của t lúc đó lại như chết lặng, buồn khi phải nghĩ mình sẽ đi lấy chồng, buồn khi phải nghĩ nếu mà ai cũng chê thì sẽ chết ế hoặc sẽ theo chân Dì mà đi lấy chồng xa. Nói tóm lại là t suy nghĩ rất nhiều, a càng khen khiến t càng trách mình. T lại nghĩ mình lại phải thay đổi, nhưng ko phải là lúc này, vì trở mặt ngay sau khi nói chuyện gặp mặt thì quá mất lịch sự và ko đáng tin cho lắm. Ngày chủ nhật như bao ngày chủ nhật trước, t lại cắp cặp lên trường, sau một đêm suy nghĩ và nhiều giờ dằn vặt, t quyết định muốn chấm dứt mối quan hệ này. Vì t nhận ra sự hoàn hảo trong a không thể hạ thấp mà chọn lựa t được. dù thế nào thì t nghĩ mình ko hợp với a. thế là những tin nhắn ngắn gọn, những câu nói càu nhàu, thật sự chính t lúc đó cũng phải bật khóc vì những sự giả dối trong t. nhưng như thế có lẽ sẽ tốt cho a, t muốn a gặp được những người con gái mà t vẫn ước ao được như họ. Nhưng càng tỏ ra xa a, t lại càng cảm thấy mình yếu đuối, càng thấy mình tội lỗi, a vẫn giữ những lời nói ngọt ngào, vẫn đủ kiên trì để nt với t. lúc đó t mới nghĩ “ a đúng là người có học” . biết làm sao đây???? T liền nói sự thật trong tâm trí t cho a biết , a bảo t “ ngốc” , thì t cũng công nhận, t có được thông minh đâu. Nói ra xong t thấy nhẹ lòng, và a cũng hiểu hiểu chút thì phải. nhưng thế là được rồi, t nghĩ mình lại bắt đầu đánh đu trong cuộc chơi này đây. Thích thì chơi, đã cảnh báo a ta từ trước rồi, có gì thì a ta cũng phải chấp nhận thôi. Thế là t ko suy nghĩ gì về việc tương lai “ nếu a yêu t hay t yêu a thì t sẽ đi lấy chồng sớm nữa” . t và a lại nói chuyện bình thường. - Sự thử thách thứ 2: T ko thích người con trai hay ghen tuông. Vì sở thích của t là bóng đá và t ko thích chơi với bọn con gái yếu ớt. nên bạn trai của t khá là nhiều và thân thiết, khi nào có những trận cầu đỉnh cao t và lũ bạn trai lại cá cược, hay cùng thức xem và bình luận. t ko thường cầm tay con trai mà thường khoác vai chúng, vì như thế t thấy
- thoải mái hơn nhưng nếu là người ngoài thì họ lại cảm nhận đó là cử chỉ thân mật. thế là trong tin nhắn của t cho a, t thường nhắc tới người bạn quan tâm tôi và cũng từng tỏ lời vói t- đó là bạn Q. người bạn tam đồng của t như bạn C, và vài người bạn xem bóng của t nữa. t nhận thấy a ko mấy ghen tuông hay phàn nàn gì, điều đấy khiến t rất vui, gọi là ko mấy vì t cảm nhận là có một chút đối với bạn Q. Nhưng ko sao. Vì do t nhắc tên bạn qua nhiều và dành hơi chút tình cảm cho bạn. thế là một lần nữa a lại ghi điểm trong t. - Sự mài rũa thứ 3: Như t đã nói tới, t thích có người bạn trai mà bao cô phải theo đuổi, phải ước ao, nhưng cũng cần có sự kiểm tra về mức độ chung thủy đối với t chứ. Ko thể bỏ qua được. t gạ gẫm hỏi han xem a có bạn gái bao giờ chưa?. Sự thật thà như đếm của a đã cung cấp cho t là đã từng, và mới chia tay ko được bao lâu. Thoáng nghĩ thì t thấy buồn, nhưng cũng tự động viên là ko có sao, bạn gái cũ chứ là gì đâu, con bạn mình chẳng qua bao đời bạn trai rồi còn gì, nhưng với t, chưa một lần biết đi chơi với bạn trai là như thế nào, chưa từng ngồi gần và cảm nhận được tình cảm của bạn trai ra sao thì đó cũng làm t trạnh lòng. Biết chơi nên biết dừng, sau một thời gian t mới lại hỏi han tiếp, thì được biết là a và cô ấy học cùng lớp nên yêu nhau được hai năm, thời gian theo t cũng là dài để họ có thể trao tình cảm cho nhau. Trong t lại buồn, lại muốn khóc, có phải lại là lỗi của t, sao t luôn là người thứ 3 xen vào mà ko phải là người đầu tiên. Tôi nói luôn là người thứ 3 vì t đã gặp nhiều trường hợp như vậy, trước tiên là mối tình của đứa gọi t là chị, hồi cấp 2 nó có thích một thằng trên khóa, nhưng chẳng hiểu thế nào bố t với bố thằng đấy là bạn với nhau. Hôm bố t lên nhà nó chơi, nó nói là “ lớn tí nữa bác gả con gái bác cho cháu nhé”. Về nhà bố t tường thuật lại, t thấy mình thật tội lỗi, mặc dầu đấy đâu phải lỗi của t, biết là nó thích mình mà ko thích e mình, t thấy ghét nó lắm. t ko thích như thế. Và khi lên cấp 3, con e t cũng yêu một thằng cùng khóa và cùng trường nó( t vs e ko học cùng trường nữa) , hai chúng nó yêu nhau được hơn 3 năm rồi. một ngày t nhận đc tin nhắn đến từ thằng đấy pảo là 2 đứa đã chia tay, nó muốn quay sang tán t, thật là dở hơi, t lại là người xen vào, t ko thích thế nên đã rất khó chịu khi vẫn nhận nó làm bạn. Quay trở lại với a, sau khi a nói a có khá nhiều người thích, t thấy ko hài lòng lắm ví những người như thế t ko đủ khả năng giữ được tấm lòng họ. a nói với t, người yêu cũ của a là hoa khôi cùng khối, do a đi thực tập ở xa được hơn tháng thì người yêu a gặp người khác hơn a nên nói lời chia tay với a. a đã nói là a khóc rất nhiều, buồn rất nhiều, a còn kể chỉ 2 tuần nữa sau ngày chia tay chính là ngày kỉ niệm 2 năm họ yêu nhau. Nghe tới đây thôi, sao lòng t cảm thấy bi đát thế, t ko nghĩ mình có thể tiếp tục chơi trò đùa tình cảm này nữa. t thấy tiếc cho a vì đã bỏ qua một hoa khôi, mặc dầu đối với t thì tiêu chuẩn để đạt được một người con gái đẹp ko dễ đâu. “ Có giống như hotgirl trong lớp t ko?” nhưng thật sự t thấy tiếc cho a, nhưng t thấy a thật hèn, làm người con trai mà lại đi khóc ah? Lố bịch quá. Sao nghĩ mà
- tức giận về a thế. Thế là bỗng dưng t lại khóc, t ko muốn yêu một người đã từng có bạn gái, đã từng có quá khứ tình yêu, nhất là sinh viên xa nhà. T thường ví sinh viên đi học xa nhà giống như một người đàn bà góa bụa, họ thấy cô đơn, trống trải, khoa khát tình yêu, muons được quan tâm. Những sinh viên có ý thức về một tình yêu trong sáng hay họ ko thích gần gũi với kon trai thì họ sẽ tham gia nhiều hoạt động mà t thấy chẳng lấy gì làm vẻ vang như họ nghĩ. Còn như a t thấy a quá yếu mềm, đã lạc chân vào tình yêu để tìm đi sự trống trải, cô đơn đó. A pảo a sống một mình một phòng, t lại liên tưởng “ ko biết những ngày thứ 7, cn thì a với người yêu cũ sẽ làm j? nghĩ tới đó tko dám nghĩ thêm nữa. t sợ…” t thấy buồn khi a nt với những lời lẽ ngọt ngào, t thấy đó ko phải là những lời a nói với t, mà là lời nói với người yêu cũ của a. t thấy sợ lắm. vì t với a quen nhau chưa được bao lâu thì làm gì đã có “ a nhớ e nhiều lắm”, “ e yêu”… t thấy a như đang đưa t vào thế chỗ cho sự mất mát tình yêu cũ, buồn lắm. t quyết định tắt máy để ko phải nhận những tin đó nữa.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Cờ thế chọn lọc - Tập 2: Bách cục tượng kỳ
110 p | 1960 | 1166
-
Tập 3 Sát pháp cơ bản và cờ tàn cơ bản - Bài tập cờ tướng
87 p | 365 | 90
-
Quy trình học tập cờ tướng dành cho người mới bắt đầu
9 p | 361 | 88
-
Tự học đánh cờ và hướng dẫn đánh cờ tướng: - Phần 1
178 p | 193 | 83
-
Tự học đánh cờ và hướng dẫn đánh cờ tướng: - Phần 2
187 p | 243 | 82
-
Toàn tập về Chu Văn (Tập 1): Phần 2
466 p | 195 | 48
-
Hướng dẫn chơi cờ Tướng: Phần 1
59 p | 134 | 31
-
Trường Kiếm Tương Tư
1042 p | 84 | 25
-
Tương tư thảo
211 p | 74 | 14
-
Hạt Đậu Tương Tư
197 p | 88 | 13
-
Truyện ngắn Tương Tư Thảo
241 p | 87 | 9
-
Đảo Tương Tư
95 p | 51 | 7
-
Bố cục tinh tuyển trong cờ tướng: Phần 1
36 p | 11 | 6
-
Lá Tương Tư
81 p | 69 | 5
-
Tượng Đài "thương Tiếc "
4 p | 60 | 4
-
Uy Phong Cổ Tự-Hồi 26
11 p | 77 | 3
-
Tuyển chọn những ván cờ hay của các Đại kiện tướng (Tập II): Phần 1
199 p | 8 | 3
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn