Yêu hắn mất rồi
lượt xem 5
download
Chap 1 Tôi thix hắn từ rất lâu r , hắn là 1 con người kiêu ngạo cũng dễ hiểu thôi hắn đẹp trai nhà khá giả lại còn rất hòa đồng với pạn pè ,hắn luôn là tiêu điểm trước mọi người. Nhiều lần tôi cũng định nói rằng tôi
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Yêu hắn mất rồi
- Yêu hắn mất rồi Chap 1 Tôi thix hắn từ rất lâu r , hắn là 1 con người kiêu ngạo cũng dễ hiểu thôi hắn đẹp trai nhà khá giả lại còn rất hòa đồng với pạn pè ,hắn luôn là tiêu điểm trước mọi người. Nhiều lần tôi cũng định nói rằng tôi thix hắn nhưng ngĩ lại nếu tôi bị hắn từ chối thì xấu hổ lắm pít đâu tình pạn bao năm qa của chúng tôi đổ vỡ cũng nên.Có ai hiểu được cảm giác iu đơn phương là thế nào k nhỉ?, cái cảm giác chỉ pít đứng từ xa ngắm nhìn người đó rồi hằng đêm về hổn thức và gen 1 cách không 9 đáng, sao mà hắn cứ vô tâm thế tôi sắp không chịu nổi nữa r.Đối với các pạn khác hắn luôn ân cần , vui vẻ còn với tôi hắn lúc nào cũng thô bạo lúc nào cũng gọi tôi là đồ ngốc , cái đồ đầu heo ấy sao mà tôi lại thix được nhở Tôi còn nhớ như in cái ngày đó, cái ngày tôi và hắn pít nhau,k pít tôi xui xẻo hay bị ma ám nữa lúc đó là h học thể dục tôi và Phương con bạn thân của tôi đang ngồi ngỉ giải lao tán vóc, mải mê nói chuyện tôi cũng k hay có 1 trái banh bay về phía tôi “cẩn thận” đó là 2 từ mà tôi nge thấy trước khi trái banh đáng gét bay thẳng vào gương mặt baby của tôi, tôi bị choáng có thứ gì ươn ướt từ mủi tôi chảy ra ,tôi đưa tay lên quẹt mủi :ôi trời máu!!!_ tôi nói như sắp hét lên, xl cậu có sao k?_1 giọng nói vang lên , tôi định bụng quay qa **** cho tên đó 1 trận tơi tả : cái đồ thối tha nhà ngươi sao dám ơ ơ……….tôi k thốt nên lời nữa vì trước mắt tôi pây h là 1 cậu pạn vô cùng đẹp trai (trai đẹp ai mà k mê phải k?hihi), tôi xl tại tôi lỡ tay ,cậu vẫn ổn chứ_hắn hỏi tôi mà đúng hơn là lúc này tôi cũng chẳng nge thấy hắn nói gì hồn tôi h đang lơ lửng giữa 9 tấng mây. Cậu k sao chứ_hắn hỏi lại lần nữa trong giọng nói có chút khó chịu, tôi ..tôi k sao hết á, cậu đừng lo hihi_vẻ mặt tôi lúc này có thể nói là ngố k thể tả (theo lời con pạn tôi nói lại). Từ đó tôi và hắn quen nhau cho đến lớp 12 bây h, có thể là ông trời sắp đặt chăng? Tôi và hắn lại học cùng lớp suốt 3 năm học phổ thông.Ngồi nhớ lại cái ngày đầu tôi và hắn pít nhau tự nhiên thấy bùn cười, này đồ ngốc cậu ngĩ lung tung gì mà ngồi cười 1 mình vậy?_hắn lại chỗ tôi từ lúc nào k hay và buông ra 1 câu châm chọc, tớ đang ngĩ có 1 kon heo đáng gét pít nói chuỵn với tớ cậu thấy có vui không _tôi lè lưỡi trêu hắn, tôi và hắn châm chọc nhau riết quen rồi, ngày nào k chọc nhau tức điên lên thì ăn cơm k ngon.Tuy vậy k hỉu sao tôi vẫn thix cái đồ đáng gét ấy dù hắn vẫn hay làm tôi bực mình.Đang đấu khẩu với nhau thì có tiếng gọi hắn từ bàn bên cạnh: Phong ơi…!cậu giúp tớ giải bài tập này với, cái giọng nhão nhẹt ấy k cần nói tôi cũng pít là giọng của nhỏ Lam gì chứ giải bài tập à, nói đúng hơn là mượn cớ kua trai thì có.K hỉu sao tôi cảm thấy khó chịu khi hắn cứ vui vẻ cười nói với mấy pạn nữ khác , hey!mày cũng qa kêu pạn Phong đẹp trai chỉ pài hộ đi Linh_con Phương giở
- giọng châm chọc tôi, tao cóc cần mày thix thì đi mà nhờ_tôi bực bội nói, làm gì mà khó tính thế?giỡn chút thui mà, k phải…_nói đến đây con pạn tôi ngập ngừng, k phải gì _tôi hỏi nó lại, k phải mày đang gen đó chứ?, ai..ai nói tao gen, gen gì chứ cái đồ khó ưa như hắn k đáng để tao gen âu_tôi lúng túng giải thix, miệng thì nói vậy chứ lòng tôi lại ngĩ khác ôi chẳng hỉu nổi tôi lun, thật k đó đừng có dối lòng à ngen_mặt con pạn tôi gian k thể tả, nó cứ như đi guốc trong bụng tôi vậy, cái gì cũng k qa mặt khỏi nó, tao oánh mày bây h, đi chỗ khác chơi _tôi giơ nắm đấm lên dọa nó, sợ qá sợ qá Linh ơi haha_nói rồi con pạn chạy đi chứ nó mà ở lại tôi cũng k pít phải làm sao, xong rồi, tớ giảng như vậy cậu hỉu r chứ_hắn hỏi nhỏ Lam, ờ ra là giải như vậy, mình giải hoài mà k được cậu giỏi qá à_ nhỏ Lam cười híp cả mắt.Trống đáng vào lớp tôi cũng k thèm wan tâm bọn họ nữa tôi tập trung vào học thi thoảng cũng có nhìn trộm xem hắn đang làm gì,hắn có làn da trắng ngần làm tôi phải gen tị, cái mủi thì cao chót vót mắt k to lắm nhưng mỗi lần cười thì 2 mắt híp lại làm 2 cái má lúng đồng tiền hiện rõ trên mặt trông đáng iu vô cùng , phóc..! âm thanh quen thuộc vang lên nguyên viên phấn bay thẳng vào đầu tôi phải nói là thầy Giang dạy toán qá đỉnh ném đâu là trúng đó, tôi ôm đầu than vãn **** rủa( tất nhiên là trong suy ngĩ thui), Linh h học mà k chú ý tâm hồn treo trên ngọn cây rồi hả, năm nay là năm cúi cấp rồi đó tập trung vào học cho tôi nhờ_Thầy Giang trách cứ, e pít r , lần sao e k vậy nữa_tôi ra vẻ hối lỗi chứ thực trong đầu tôi lúc này đang ngĩ khác: “hừ ông thầy đầu hói khó tính, người ta có cố ý đâu chứ có cần phải ném phấn vào đầu mình k, khó khăn như vậy bị hói là phải rồi”, còn có lần sao nữa hả_Thầy Giang (đầu hói)gằn giọng, dạ k có lần sao đâu ạ e hứa hiahia, được rồi ngồi xuống đi, tôi ngồi xuống đâu đó vang lên tiếng cười khúc khích tuy nhỏ nhưng đủ để tôi nge thấy , tôi quay sang hắn hừ hắn cười lớn hơn ai hết, tôi trợn mắt nhìn hắn như muốn nói “cười cái gì hả?”, hắn nhìn tôi lè lưỡi trêu lại, tôi chỉ ước ra tiết sớm chút để băm băm hắn ra thành trăm mảnh ( nói vậy thui chứ tôi sao nỡ hehe), tôi pị như vậy là tại ai chứ chẳng phải vì mải mê ngắm nhìn hắn đó sao. Chap 2: Buổi ra về Sau khi đấu võ mồm với hắn tôi bực bội ra về pít ngay là k thắng nổi cái miệng của hắn, Linh...! Có người gọi tên tôi, theo phản xạ tôi quay lại.Ôi mẹ ơi thì ra là Vũ cậu pạn lớp bên, năm ngoái k pít vì lí do gì cậu ta chạy vào lớp tôi vẻ mặt hằm hằm tiến về chỗ tôi ngồi và tôi thật sự sock khi cậu ta cười hiền và bảo rằng: mình thix cậu làm bạn gái mình nha.Và đến bây h cậu ấy vẫn k buông tha tôi, tôi rất sợ gặp cậu ấy, cậu ấy làm tôi cảm thấy khó xử, có chuyện gì vậy?_tôi hỏi Vũ, về chung nha mình chở cậu về_Vũ đề ngị, k cần đâu tôi tự về được mà, với lại nhà cậu với nhà tôi ngược đường với nhau làm vậy phiền cậu lắm_tôi cố tìm lí do để k đi
- chung với Vũ thật sự tôi k thix cậu ấy,trái tim tôi h đây giành cho hắn mất rồi, đi mà tớ năn nỉ cậu đấy_Vũ làm bộ mặt cún con làm tôi mềm lòng, cậu pảo đi mua đồ với tớ mà sao còn đứng đây tán vóc nữa_hắn từ đâu tiến lại lên tiếng, tôi như người sắp chết đuối vớ được phao, ừ nhỉ tớ qên mất, tớ có hẹn đi mua đồ chung với Phong rồi, xl cậu nhá, Vũ mặt pùn pùn nhưng cũng gật đầu:ừ đành vậy, rồi cậu ấy dắt xe ra về, nhìn theo dáng Vũ xa dần tôi thở phào nhẹ nhõm, người ta đi rồi nhìn gì nữa_hắn lạnh lùng nói, dù sao cũng cám ơn_tôi nói với hắn,cám ơn gì, k phải cậu đồ ngốc nhà cậu thix cậu ta lắm hay sao_hắn nói ,ai nói tôi thix cậu ấy chứ người mà tôi thix là….nói tới đây tôi pít mình bị hớ, xém chút là lỡ miệng nói ra hết rồi, người cậu thix là ai?_hắn kề sát mặt tôi hỏi, người tôi nóng ran lên lắp bắp mãi mới nói ra được 1 câu: tớ tớ…thix ai..kệ tớ đi, k phải cậu nói đi mua đồ sao, đi thui_tôi chuyển đề tài nói rồi tôi nhanh chóng vọt lẹ còn ở đó chắc tôi sẽ nói ra hết qá.Trong nhà sách tôi và hắn mỗi người 1 nơi.Bỗng từ đâu 3 đứa kon gái tiến sát về phía hắn ,bọn họ luôn miệng nhờ hắn lấy giùm sách này sách kia vì lí do giá sách kao qá bọn họ với k tới, pít ngay mà đi với hắn lúc nào chả bị bọn kon gái bám lấy,nói sao nhỉ bọn con gái thấy hắn như chó thấy khúc xương vậy ( so sánh dở tệ kaka), lần nào cũng vậy hắn cũng lấy tôi ra làm bia đỡ đạn hắn và lần này cũng không ngoại lệ hắn tiến về phía tôi mĩm cười thật tươi và nói: “e” chọn sách xong chưa để “a”đi tính tiền nka, tôi cũng chẳng lạ gì khi hắn hốt ra những lời này, đây k phải là lần đầu tiên nhớ đến những pủi đi chơi hắn thường nói tôi là bạn gái hắn cốt để đuổi khéo những cái đuôi, pít thế nên tôi mĩm cười :e mua xong r , tụi mình về há.Nói r 2 chúng tôi tung tăng ra về, ra khỏi cửa hắn trở mặt với tôi ngay, trả tiền sách đây_hắn nói làm tôi sock hừ đúng là cái đồ vắt chanh bỏ vỏ mà, cậu là đồ ki bo, lợi dụng tôi xong r nên vậy hả_tôi chu mỏ cãi lại, ờ ki bo vậy đấy trả đây_hắn cười đúng hơn là cười gian, tôi hậm hực trả tiền hắn r ngúng nguẩy dắt xe ra về. Ngày hôm sau Phong ơi có ai tìm cậu kìa!, nhỏ Hoa từ cửa chạy vào nói, tôi tò mò nên gé đầu qa cửa sổ xem là ai, là 1 bạn nữ rất xinh, người cứ như từ trong truyện cổ tích bước ra vậy, thấy 2 người nói chuyện có vẻ khá thân thiết lòng tôi có chút khó chịu, hết hi vọng rồi, nhỏ Nhi đẹp như vậy lại còn là hoa khôi cả khối 10 nữa , tao mất a Phong rồi mày ơi_nhỏ Lam kêu gào với mấy đứa con gái khác cứ như ai đâm tiết lợn nó vậy, a Phong gì của nó chứ tôi đang bực mình còn nge mấy nhỏ trong lớp lãi nhãi tức giận tôi đập bàn hét to: có im đi k, cứ như trời sắp sập đến nơi ấy!,tôi vừa dứt tiếng cả bọn con gái im phăng phắc, tôi mà nổi giận cứ như sắp giết người đến nơi vậy ( đây là lời vàng ngọc mà con pạn thân của tôi nói).Suốt buổi học hum đó tôi k tài nào tập trung được, thấy hắn và Nhi qá thân thiết tôi ngĩ chắc lời đồn họ là người iu là thật rồi, làm gì mà mày bùn thiu vậy_con Phương hỏi hang, có gì âu_tôi thờ ơ trả lời, xùi, còn giả vờ nữa, mày pùn vì nge tin đồn Phong với con bé hoa khôi đó iu nhau chứ gì, bị con pạn nói trúng tim đen tôi đâm ra bối rối :im đi
- mày nói nhìu qá, mặc kệ tao đi.Con Phương nhúng vai: tùy mày vậy Buổi ra về Tôi thấy hắn đi chung với Nhi, tim tôi như bị ai bóp chặt khó chịu thật, Linh ơi…!_Vũ từ xa gọi í ới. gì vậy Vũ_tôi hỏi, trông cậu k vui nhỉ có chuyện gì à_Vũ hỏi, k có gì âu hôm nay cậu về chung với tớ nhá_tôi đề ngị thật sự h đây tôi cần 1 người để chia sẻ, Vũ mừng ra mặt: được được tớ đi lấy xe cậu chờ ở đây nge_nói rồi Vũ nhanh chân chạy đi, cậu k về đi đứng đây làm gì_hắn cùng Nhi tiến về phía tôi hòi, tôi chờ pạn cậu cứ về trước đi_tôi lạnh nhạt trả lời, chờ ai? Có phải cái cậu pạn tên Vũ gì đó k_hắn lại hỏi típ, liên qan gì đến cậu_tôi bực bội nói, ừ nhỉ liên qan gì vậy tôi về đây, nói đoạn hắn khoác tay Nhi đi về, tôi như mún nổ tung hắn ta còn lại tình tứ với Nhi trước mặt tôi nữa chứ, về thôi Linh_Vũ dắt xe ra giục tôi, ừ_tôi thờ ơ trả lời Trên đường về nhà Vũ cứ pha trò làm tôi phì cười thật sự thì Vũ là 1 người tốt cậu ta vui tính lại rất ân cần chu đáo lúc nào cũng làm tôi vui nhưng sao tôi cứ thấy trống vắng thế nào ấy, Linh à?_Vũ gọi tôi, gì vậy Vũ?_tôi thắc mắc, mai là chủ nhật cậu..cậu hẹn hò với tớ nhá, tôi hơi bở ngỡ nhưng hiện h cũng đang pùn nên tôi nói Vũ cho tôi về suy ngĩ nếu được tôi sẽ nhắn tin báo cậu ấy pít. Buổi tối hôm đó tôi nhắn tin cho hắn , cậu ngĩ sao nếu tôi và Vũ hẹn hò_tôi thăm dò hắn, tùy cậu thui cậu làm gì thì làm k liên qan gì đến tớ_tin nhắn hắn trả lời lại làm tôi khó chịu, đã vậy ta sẽ lăng nhăng lun tôi thầm nhủ, mà cũng k đúng tôi có phải là ng iu của hắn đâu nên nói lăng nhăng cũng k phải. Chap 3: Ngày hôm sau Tôi và Vũ đi công viên giải trí nơi mà những cặp tình nhân vẫn hay đến, Vũ cùng tôi chơi nhìu trò chơi, Vũ dẫn tôi đi ăn kem rồi xem phim,tôi đứng đợi Vũ đi mua bắp rang trước khi vào xem phim, bỗng tôi gặp hắn và có cả Nhi nữa, tôi đoán họ cũng đang hẹn hò như tôi, gặp tôi hắn có chút bất ngờ, theo lịch sự tôi chào hỏi hắn: cậu cũng đi xem phim à, ừ tôi đi với Nhi, cái đồ đáng gét ai chả pít cậu đi cùng với Nhi mún chọc cho tôi tức điên lên à tôi thầm nói.Chúng tôi cùng nhau vào rạp, thấy hắn cứ nói cười vui vẻ với Nhi lòng tôi cảm thấy bực bội, tôi quay sang Vũ vòng tay cậu ấy cố gắng làm ra vẻ như chúng tôi đang rất vui vẻ cố để chọc tức hắn, hắn thật vô tâm hắn nhìn tôi 1 lúc rồi lại quay qa Nhi nói huyên huyên , tôi k có chút giá trị gì trong lòng hắn vậy sao? .Buổi xem phim diễn ra k mấy vui vẻ vì tâm trạng tôi h đây rất chi là thảm hại khi
- tôi vừa bước ra khỏi rạp chiếu phim thì cũng là lúc trời vừa đổ cơn mưa, tôi thầm than vãn đúng là 1 ngày đen đuổi mà.Vũ chạy đi lấy xe còn tôi dứng đợi cậu ấy cùng hắn, hắn và Nhi trông có vẻ rất hạnh phúc tim tôi đau thắt, cậu và Nhi trông thật đẹp đôi_tôi buộc miệng khen, đẹp đôi?_hắn nhìn tôi ngạc nhiên, ừ chứ k phải cậu và Nhi đang qen nhau sao_tôi thắc mắc, ai nói chúng tôi qen nhau, Nhi là e họ của tôi mà_hắn giải thix, tôi nhìn qa Nhi , cô bé khẽ gật đầu :em và a Phong là a e họ, hôm nay chủ nhật k có gì làm nên e rủ a ấy đi xem phim_Nhi từ tốn nói.Trong lòng tôi mừng rơn, tôi vui khôn tả xiết, thì ra bấy lâu nay tôi tự suy ngĩ rồi tự làm khổ mình, hóa ra chỉ là hỉu nhầm.Tôi vui mừng ra mặt cười híp cả mắt, cậu cười gì thế? Có pít cậu cười trông ngố lắm k?_hắn lên tiếng trêu chọc tôi, tôi mặc kệ giờ tôi đang rất vui nên k thèm chấp nhất hắn, hihi kệ tớ đi_tôi trả lời, vừa lúc Vũ cũng dắt xe ra,tớ về trước nhá pipi_tôi tạm biệt hắn rồi leo lên xe Vũ, Vũ đưa cái áo mưa trong xe cho tôi mặc , vì chỉ có 1 cái nên người cậu ấy ướt hết tôi cảm thấy tội cho cậu ấy qá, cậu ấy đối xử với tôi rất tốt , còn tôi thì chỉ pít lợi dụng cậu ấy để chọc tức hắn, tôi thật ích kỉ tôi xem Vũ như 1 người thay thế , Vũ này_tôi lên tiếng, gì vậy Linh, tớ thành thật xl cậu_tôi hối lỗi, vì chuỵn gì cậu có lỗi gì đâu, thái độ vô tư của Vũ khiến tôi ái náy, tớ ..tớ thật sự k thix cậu tớ chỉ xem cậu là bạn thân thôi, tớ thix 1 ng khác rồi_tôi nhẹ giọng nói, Vũ im lặng hồi lâu cũng lên tiếng: cậu thix Phong phải k?, tôi giật mình: sao sao.. cậu lại pít, tớ pít lâu rồi nhìn thái độ và cử chỉ của cậu là tớ pít tớ k còn chỗ đứng trong trái tim cậu nữa_Vũ giọng pùn pùn nói, tôi k pít nói gì hơn là xl: xl cậu, có gì phải xl tình cảm phải xuất phát từ 2 phía, tớ k có quyền trách cậu.Về đến nhà tôi xuống xe trả nón bảo hiểm cho Vũ rồi lủi thủi đi vào nhà, Linh này_Vũ gọi tôi, tôi quay lại, cậu đừng để ý những gì mình nói, mãi là bạn tốt nhá nói rồi Vũ phóng xe đi, tôi mĩm cười đi vào nhà, có lẽ như vậy cũng tốt ít ra tôi cũng nói thật những gì mình ngĩ với Vũ, cả đêm đó tôi k ngủ được, cứ trăn trở mãi. Buổi sáng hôm sau Dù đêm qa đã mặc áo mưa nhưng tôi vẫn bị cảm, ăn sáng uống thuốc xong tôi đến trường.Hôm nay tôi kêu hắn cho qá giang, tôi cảm thấy k được khỏe, sao ?hôm qa đi chơi với Vũ vui k?_đang chở tôi hắn hỏi, cũng vui chúng mình đã hỉu nhau hơn rất nhìu_tôi trả lời thật sự tôi hỉu Vũ nhìu hơn qa những lời nói của cậu ấy hôm qa, hắn k nói gì thắc mắc tôi hỏi lai: sao cậu k nói gì?, cậu im lặng đí_hắn bực bội nói, tôi có làm gì cậu đâu chứ tự nhiên bực bội với tôi là sao, kon trai thật khó hỉu_tôi nói lại, ừ tôi là vậy đấy cậu có ý kiến gì à_hắn quát tôi, sao lại quát tôi tôi làm gì cậu chứ, cậu thật qá đáng_tôi cãi lại giọng tôi bắt đầu ngẹn ngào, cứ thế chúng tôi giận nhau từ khi xuống xe tôi và hắn k ai nói với nhau câu nào, tôi thật k hỉu nổi mới sáng còn nói cười vui vẻ bây h lại giận tôi là sao, tôi k thèm nhìn mặt hắn đi thẳng về phía lớp học,tôi mệt mỏi quăng cặp vào chỗ ngồi, tôi ngồi phịch xuống ngủ tôi h mệt mỏi lắm rồi chỉ muốn được ngỉ ngơi, hắn vào lớp hắn nhìn tôi rồi đi thẳng vào chỗ ngồi.Buổi ra chơi, hắn và tôi cứ thế , hắn k thèm nhìn tôi lấy 1 cái,
- kon trai gì hỡ chút là giận tôi thầm nhủ, đi ăn với tao k?_con Phương rủ tôi, tao đang mệt k đi đâu_tôi mệt mỏi trả lời, tôi quay sang nhìn hắn hừ máu tôi như mún sôi lên hắn đang cùng cả tóp con gái cười nói vui vẻ, lòng ngực tôi đau nhói khó thở thật cảm giác này là gì đây, k phải như lời con pạn tôi nói là tôi đang gen đó chứ.Trống đánh vào lớp, tôi k nhìn hắn nữa,tôi cố tập trung vào học nhưng k hỉu sao đầu óc tôi choáng váng tôi cảm thấy mắt mình nặng dần, tôi gục xuống bàn ,trong tiềm thức tôi nge có ai đó gọi tên mình tôi cố mở mắt nhưng k được.Tôi tỉnh dậy trong 1 căn phòng trắng toát khỏi nói tôi cũng đoán được mình đang ở trong phòng y tế, tôi thấy con Phương đang ngồi đó,có hơi thất vọng vì k phải là hắn, tao bị gì vậy?_tôi lên tiếng hỏi nó, mày làm tao lo qá, mày bị sốt cao rồi ngất lun, h tao k sao r mày lên lớp học đi_tôi pảo nó về, ừ tao lên lớp đây, à mà này lúc nãy mày ngất Phong đã đưa mày lên đây đó trông cậu ấy có vẻ rất lo lắng, vậy hả_tôi mừng thầm ít ra cái đồ đáng gét ấy vẫn còn pít qan tâm tôi .Tôi nằm trên phòng y tế cho tới h ra về ( trốn học ấy mà hehe).Tôi loay hoay chuẩn bị lên lớp thì hắn từ xa bước vào trên tay cầm ba lô của tôi, khỏe rồi chứ đồ ngốc_hắn hỏi hang, hừ wan tâm kiểu đó à tôi xụ mặt,về thôi_nói rồi hắn kéo tay tôi ra về, Linh.!_có người gọi tôi, tôi quay lại thì ra là Vũ, cậu k sao chứ,cậu đã khỏe chưa nge nói cậu pị ngất cậu làm tớ lo qá _Vũ nói 1 tràng làm tôi thấy choáng, tôi mĩm cười: mình k sao đâu cậu đừng lo, để tớ đưa cậu về_Vũ đề ngị, tôi liếc sang hắn hắn k nói gì như vậy là sao chứ, k cần đâu hôm nay mình về chung với Phong rồi, cậu về trước đi_tôi từ chối, như hiểu được ý tôi Vũ gật đầu: cậu đừng để ý những lời tớ nói ngày hôm qa, cậu bệnh tớ thấy áy náy lắm, tớ k để ý đâu, cậu rất tốt với tớ mà, Vũ cười rồi tạm biệt tôi ra về, tôi quay sang phía hắn, hắn im lặng và đi lấy xe, hắn đi nhanh đến nỗi tôi phải chạy theo mệt bở hơi tai: ch……chờ tớ với, tôi thở dốc 2 tay chống vào đầu gối, lên xe đi _hắn lạnh lùng ra lệnh, tôi chỉ pít làm theo, về tới nhà tôi tạm biệt hắn rồi vào nhà: tớ vào nhà nhá pipi cậu tôi tươi cười, đáp lại thái độ của tôi hắn vẫn cứ lạnh lùng hứ khinh người qá rồi đấy, tôi ngúng nguẩy bỏ vào nhà. Tôi mở tủ lạnh lấy nước uống, có 1 tấm giấy dán ở đó tôi cầm lên xem,nội dung: pa mẹ đi ra ngoài ngoại kon , ngày mai mới về kon ở nhà tự lo cơm nước, trông nhà cẩn thận nhé.Thôi tiu tôi rồi mặc dù đang ở cái tuổi 18 nhưng tôi k pít làm gì cả nấu ăn thì khỏi nói rồi có lần tôi thử trổ tài nấu nướng làm pa mẹ tôi k dám cho tôi vào bếp lần nữa, dù nhà tôi vẫn dùng nồi cơm điện nấu cơm nhưng không hỉu sao cái thứ mà tôi nấu ra chậc nói sao ta nó vừa giống cơm mà cũng vừa giống cháo, rồi đến đĩa rau mà tôi luộc pa mẹ tôi “khen” rau xanh mượt qá xanh mượt đến mức còn nguyên cả pé sâu dễ xương nằm trên đó, kết quả là cả ngày hôm đó pa mẹ tôi ra ngoài ăn (chiến công vang dội haha).Chuyến này tôi phải ăn cơm hộp rồi, đến trưa tôi trở bệnh cơn sốt lại bắt đầu tôi mệt mỏi người tôi nóng ran, tôi k còn chút sức lực nào hết, tôi k chịu nổi nữa tôi với tay lấy cái điện thoại ở đầu giường tôi nhấn số gọi con Phương, alo …Phương hả …đến nhà tao nhanh đi tao…. mệt qá ở nhà chỉ có.. mình tao à_nói rồi tôi cúp máy tôi chìm vào giấc ngủ.Tôi tỉnh dậy khi
- ngửi thấy mùi cháo thơm phức bay vào mủi, tôi đoán chắc là kon Phương đã mua đến, tôi uể oải nằm đó mắt nhắm ngiền lại: mày đến rồi hả phương, k là tớ_1 giọng nói wen thuộc vang lên tôi giật mình mở mắt ra thì ra là hắn, tớ nhớ tớ gọi cho Phương đến mà_tôi thắc mắc, Phương bảo có việc pận nên nhờ tớ qa đây chăm sóc cậu, à thì ra vậy,ủa mà sao cậu vào được nhà vậy_tôi hỏi, cậu còn nói nữa cậu đúng là hậu đậu mà khi tớ đến cửa không khóa, nhỡ có ăn trộm vào nhà thì thế nào haizz thôi cậu ngồi dậy ăn cháo rồi uống thuốc_hắn đỡ tôi ngồi dậy, cháo này cậu mua à_tôi hỏi, k là tớ nấu, tôi đưa muỗng cháo lên miệng ăn cái mùi vị đó làm tôi tới h vẫn còn nhớ, nó k ngon như cháo mẹ tôi nấu nhưng nó làm mắt tôi cay cay tôi cảm động k nói lên lời lần đầu tiên tôi được hắn qan tâm chăm sóc như thế này, cậu …khóc à tớ tớ làm gì sai hả_hắn bối rối hỏi, k mình âu có khóc, tại cháo cậu nấu cay qá, làm gì có chuỵn đó nói đoạn hắn cầm muỗng cháo của tôi đang ăn cho vào miêng nếm thứ: đâu có cay đâu, tớ bỏ có tí xíu tiêu à, mặt tôi dần nóng lên k phải vì sốt mà là muỗng cháo lúc nãy tôi mới ăn, h hắn nếm lại cái này chẳng phải tôi với hắn đã hôn gián tiếp sao, tôi lắc đầu xua đi ý ngĩ đen tối đó, cậu bị sao vậy mặt cậu đỏ hết rồi sốt à hắn đưa tay lên sờ trán tôi, tôi cảm nhận được có luồng điện xẹt qa người mình tôi lắp bắp: tớ…tớ..k sao mà tôi lấy tay gạt tay hắn ra, k tôi ngượng chết mất. Hắn ở lại chăm sóc tôi khoảng 1 tiếng đồng hồ tôi sợ phiền hắn nên đuổi hắn về( dù trong lòng có hơi tiếc tiếc), cậu về đi tớ khỏe rồi, có thật là đồ ngốc nhà cậu khỏe rồi chứ_hắn vẫn gọi tôi là đồ ngốc, khỏe rồi mà về đi đồ đầu heo_tôi xua xua tay, hắn bước ra khỏi phòng tôi thở phào nhẹ nhõm nhớ lại ánh mắt cử chỉ ân cần của hắn làm mặt tôi đỏ như trái cà chua, à mà này, tôi giật bắn mình, sao cậu k về đi_tôi ngạc nhiên hỏi hắn, tớ đã trót thix 1 người rồi_hắn nói bình thản tim tôi như vỡ vụn thành trăm mảnh, ừ có thể cho tớ pít ai mà xui xẻo á k ai mà may mắn được cậu thix vậy_tôi trêu hắn trong khi lòng tôi đau thắt, người đó à cậu cũng pít đấy nhưng sau khi thi tốt ngiệp tớ sẽ giới thiệu cho cậu pít_nói rồi hắn pỏ đi, tôi thất vọng thu mình và khóc đồ tồi đồ đáng gét cậu có pít tôi thix cậu lắm k, cậu nói như thế k sợ tớ pùn à hức hức……. Sau ngày hôm đó tôi vẫn nói chuỵn pình thường với hắn, tôi pít mình hết hi vọng gì rồi nhưng ít ra tôi cũng mún ở bên cạnh hắn cho tới khi thi tốt ngiệp xong.Thi học kì 2 tới tôi tất bật ôn tập tôi và hắn cũng ít nói chuyện với nhau… Chap 4: the end Tại nhà hắn Thế là kết thúc kì thi tốt ngiệp đầy mệt mỏi, cả lớp tôi tổ chức liên hoan tại nhà hắn vì nhà hắn khá rộng với lại pa mẹ hắn cũng rất ít ở nhà nên cả bọn lớp tôi kéo tới quậy cho đã ,sau ngày hôm nay là chúng ta k còn gặp nhau nữa rồi mày nhỉ_con Phương giọng pùn pùn nói, tôi sợ chia tay nhưng trên đời này có pửa tiệc nào mà k
- tàn đến rồi phải đi đó là quy luật , ừ xa mày chắc tao khỏe lắm k còn ai chọc tao hết mày há_tôi giở giọng trêu con pạn, á cái con này mày thật là_con Phương đánh iu tôi, à này_Phương kéo tay tôi lại nói nhỏ, mày định giấu tình cảm của mày với Phong đến bao h, tao..tao ngĩ tao sẽ k nói đâu tao sẽ cố quên thôi mày ạ, Phong thix người khác rồi_nói vậy chứ trong lòng tôi pùn lắm dù gì hắn cũng là ng đầu tiên tôi thix mà. Tao thật k hỉu nổi mày_con Phương lắc đầu, tôi chỉ pít cười trừ, bọn con gái chúng tôi thì đang loay hoay đang nấu ăn trong bếp , còn con trai thì lo dọn chén đũa , tiệc tùng như thế này tất nhiên là k thể thiếu pia, rượu, bọn con trai mua rất nhìu pia.Chúng tôi ngồi ăn cười nói,tôi cố cười thật tươi trước mặt hắn dù tim đau nhói, 1 lúc nữa thôi hắn sẽ giới thiệu ng mà hắn thix cho mọi ng pít, tôi pít mình đã hết hi vọng rồi,tôi nhìn sang phía hắn con Lam thì cứ ỏng ẹo bám dính lấy hắn trông mà phát gét, tôi sực ngĩ k lẽ hắn thix Lam cũng có thể tôi thấy hắn và Lam dạo này có vẻ rất vui, thấy hắn cười nói vui vẻ với Lam lòng tôi cảm thấy bực bội, tôi vớ lấy lon bia và uống cạn, tôi đã nói với pạn chưa nhỉ tôi k pít uống rượu,pia khi tôi say thì tôi k còn là tôi nữa , nge con pạn tôi kể lại lúc tết tôi cũng có uống chút pia với mấy đứa pạn hồi học cấp 2, kết quả là tôi say đến nổi k nhớ gì **** pới đập phá đồ lung tung (hic ngại qá). Tại phòng tôi Tôi tỉnh dậy đầu óc choáng váng, tôi k còn nhớ gì nữa, thay đồ xong tôi bước xuống nhà lấy nước uống, cổ họng tôi khô rát.Chợt điện thoại tôi reo lên, thì ra là kon Phương, alo có chuỵn gì đấy_tôi hỏi, mày còn nhớ chuỵn hôm qa k?_nó hỏi tôi, k chuỵn gì chứ_tôi thắc mắc, ôi giời ơi con pạn của tôi nge nè nó bắt đầu kể…bla..bal…@#$%&*#... Tôi bàng hoàng làm rớt cái điện thoại ôi k!! ê này nhỏ kia nge gì k đấy_kon bạn đầu dây bên kia hét, hic tao nge đây nà thế hum wa làm sao tao về nhà được vậy, hỏi thừa tất nhiên bạn Phong đẹp chai đưa mày về rồi_kon bạn trả lời tự nhiên, thế tao tao có nói gì k?_tôi lắp bắp hỏi, à không có nói gì đâu ngoại trừ…..nói đến đây kon bạn tôi ngập ngừng , trừ gì ?_tôi sốt sắng hỏi, thì mày không nói gì hết ngoài câu Phong cậu có pít tôi thix cậu lắm không thui haha, aaaaaaaaaaaa chết tao rồi huhu!_tôi nói như mún hét lên trong điện thoại , theo lời con bạn tôi kể thì hôm qa tôi đã làm 1 việc rất ngu ngốc: Hồi tưởng: Tôi đã bắt đầu uống say mặt tôi đỏ lự, tôi bắt đầu “hót” vu vơ mấy bản nhạc theo tôi là sến mọi người nhìn tôi chăm chăm, tôi quát lớn: tụi bây nhìn cái gì chưa thấy ai đẹp như ta àk( ặc ặc…) tôi bước đi loạng choạng tiến về phía hắn và nhỏ Lam,
- tôi chỉ thẳng vào mặt nhỏ Lam tay túm lấy vai nó mà lắc : này , cậu có pít xấu hổ k hả , suốt ngày bám dính lấy Phong ức..cậu là cái đồ hám trai vô duyên có tin tôi đánh cho cậu tỉnh ra k hả!,này Linh mày nói điên gì thế_con Lam tức giận hỏi, ta nói mi hám trai là cái đồ kon gái k pít xấu hổ đó rồi sao?_tôi quát lớn, cậu say rồi đó_hắn nói rồi kéo tay tôi ngồi xuống, buông ra, buông ra coi ...ức tôi k có say tôi tỉnh mà, còn cậu nữa ức…tôi chỉ tay vào mặt hắn, tớ sao?, cậu đừng tưởng tôi thix cậu thì làm gì thì làm nge, sao cậu có thể đối xử với tôi như thế cậu là đồ vô tâm..ức.._tôi nói mà k làm chủ được mình, cậu nói gì thế_hắn có chút bất ngờ, TỚ THIX CẬU nge rõ chưa đồ ngốc, nói rồi tôi nằm phịch xuống và ngủ thiếp đi miệng còn lãm nhãm tớ thix cậu=>kết thúc hồi tưởng tôi ôm mặt kêu than ôi xấu hổ qá đi mất, còn mặt mủi nào gặp hắn nữa ôi gét bản thân mình qá đi, tôi nge tiếng còi xe ngoài cửa tôi chạy ra ực hắn đã đứng trước cửa miệng tươi cười, hơ chào_tôi ngơ ngác, k mở cửa cho tớ vào sao?_hắn hỏi, ờ ờ_tôi lúng túng, pa mẹ cậu đâu hết rồi_hắn lên tiếng hỏi, à ba mẹ tớ đi công tác gần tuần nay rồi, chuỵn hôm qa…cậu nói có thật k_hắn bắt đầu vào chủ đề chính, tôi xấu hổ gục mặt xuốg,tôi lên tiếng giải thix: chuỵn hôm qa tớ tớ uống say nên…tớ k pít nói sao nữa nhưng thật sự tớ….à mà thôi cậu cứ cho là tớ nói lung tung đi, tôi k dám ngước mặt lên nhìn hắn, cậu có nhớ tớ từng nói tớ đã thix 1 ng_hắn hỏi, tôi gật đầu:tớ nhớ chứ, tớ xl vì làm cậu khó xử cậu đừng pận tâm tớ.., ng tớ thic là cậu đó đồ ngốc!!!_hắn chen vào nói lớn, tôi như k tin vào tai mình nữa, tôi ngước lên nhìn hắn, từ lâu tớ thix cậu rồi nhưng tớ k xác định được có phải hay không, tớ chỉ pít mỗi lần nhìn thấy cậu vui cười với những người kon trai khác tớ cảm thấy rất khó chiu, rồi đến khi cậu bệnh tớ đã chạy như điên đến nhà cậu và cũng từ lúc đó tớ pít tớ thix cậu, tớ định hôm qa sẽ nói cho cậu pít ai ngờ cậu uống say và đã…nói đến đây hắn ngập ngừng, nãy h tôi im lặng lắng nge, lòng tôi có 1 cảm xúc lâng lâng khó tả, cậu thix tớ thật à!!!!_tôi hớn hở hét to làm hắn phì cười, chắc lúc đó trông tôi ngố lắm nhỉ, kệ dù sao tôi cũng đã nói ra những lời mình mún nói.ngốc!_nói rồi hắn cốc vào đầu tôi, 2 chúng tôi nhìn nhau cười.Tôi tiễn hắn ra cửa,này gé sát vào đây tớ nói cái này _hắn ngoắc tôi lại, tôi đến gần và chụt! hắn mi vào má tôi , tạm biệt _nó rồi hắn phóng xe đi, tôi đứng chết trân tại chỗ cái cảm giác này là sao, tôi như bị đóng băng phải đến 1 lúc sao tôi mới tỉnh táo lại tôi hét lên vì sung sướng tôi chạy nhảy quanh nhà như người tâm thần mới trốn viện.Bấy lâu nay tôi thật ngốc khi đã k dám thổ lộ với hắn,cứ luôn dằn dặt mình với nỗi đau iu đơn phương, bây h thì tôi đã hiểu thix 1 ng thì cứ nói ra sao phải cố che đậy cảm xúc của mình, hãy thử nói hết những suy ngĩ cho ng đó pít dù k chắc kết quả sẽ như ý mún nhưng có sao đâu ít ra ta cũng sống thật với 9 mình, tôi k dám chắc là sẽ iu hắn mãi mãi nhưng tôi chắc rằng ở hiện tại hắn luôn là người tôi iu nhất. the end^ ^⎝======
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Ma hả?....yêu luôn! – phần 2
19 p | 56 | 6
-
Hãy yêu …khi còn có thể
8 p | 103 | 5
-
Hàn Gắn Tình Yêu - Kì 3
13 p | 63 | 5
-
Àh, phải rồi! Mình đã chia tay
9 p | 62 | 4
-
Trái tim biết đau là biết yêu rồi đấy - Cuộc đời là một vòng tròn công bằng
11 p | 89 | 4
-
Ông già mù và phiên chợ thời tình người mất giá
4 p | 67 | 4
-
Yêu con ma - Chương XIII
12 p | 85 | 4
-
Yêu lắm cơ
10 p | 66 | 4
-
Em sai rồi
3 p | 71 | 3
-
TÌNH DẠI – ĐÁNH MẤT MỘT ĐỜI
17 p | 62 | 3
-
Mắt cậu hề có cười?
12 p | 49 | 3
-
Thời gian để yêu - Tháng 5
3 p | 103 | 3
-
Truyện ngắn Yêu lắm cơ
11 p | 53 | 3
-
Hận lòng của chuột
11 p | 44 | 2
-
Mình chia tay rồi hả anh?
6 p | 63 | 2
-
Yêu trong mùa gió
15 p | 71 | 2
-
Đại Ca Àk, Mặc Kệ Tớ Lỡ Thích Cậu Mất Rồi
14 p | 41 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn