intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bài thơ Việt Bắc là bức tranh hùng tráng, tràn đầy khí thế chiến thắng của quân dân ta. Phân tích đoạn thơ trong bài Việt Bắc của Tố Hữu để làm sáng tỏ: "Những đường Việt Bắc của ta,… Đèn pha bật sáng như ngày mai lên"

Chia sẻ: Lan Zhan | Ngày: | Loại File: DOC | Số trang:10

54
lượt xem
5
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bức tranh "Việt Bắc ra quân" đã được Tố Hữu miêu tả thật là hoành tráng, với hào khí ngất trời của những con người mới xuất quân mà như đã cầm chắc chiến thắng trong tay. Hai câu đầu là nét tả khái quát. Tác giả tả con đường ra trận nhưng là để nói lên khí thế dũng mãnh của những người ra trận...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bài thơ Việt Bắc là bức tranh hùng tráng, tràn đầy khí thế chiến thắng của quân dân ta. Phân tích đoạn thơ trong bài Việt Bắc của Tố Hữu để làm sáng tỏ: "Những đường Việt Bắc của ta,… Đèn pha bật sáng như ngày mai lên"

Đề bài: Bài thơ Việt Bắc là bức tranh hùng tráng, tràn đầy khí thế chiến thắng của  <br /> quân dân ta. Phân tích đoạn thơ  trong bài Việt Bắc của Tố  Hữu để  làm sáng tỏ: <br /> "Những đường Việt Bắc của ta,… Đèn pha bật sáng như ngày mai lên"<br /> <br /> Bài làm<br /> <br /> Bức tranh "Việt Bắc ra quân" đã được Tố  Hữu miêu tả  thật là hoành tráng, với hào khí  <br /> ngất trời của những con người mới xuất quân mà như đã cầm chắc chiến thắng trong tay.<br /> <br /> Hai câu đầu là nét tả khái quát. Tác giả tả con đường ra trận nhưng là để  nói lên khí thế <br /> dũng mãnh của những người ra trận.<br /> <br /> Những đường Việt Bắc của ta<br /> <br /> Đêm đêm rầm rập như là đất rung<br /> <br /> Tưởng như  mặt đất cũng đang chuyển động dưới bàn chân những người chiến sĩ trong <br /> mọi cuộc ra quân vĩ đại từ khắp các ngả đường của căn cứ địa cách mạng.<br /> <br /> Hai câu 3, 4 là hình ảnh "quân đi" rất đẹp. Đẹp trong đội ngũ "điệp điệp trùng trùng" như <br /> một sức mạnh vô tận. đẹp trong "ánh sao đầu súng bạn cùng mũ nan" gợi nhớ  hình ảnh  <br /> "đầu súng trăng treo" trong thơ Chính Hữu. Cái ánh sao ở đây vừa như gần gũi thân quen <br /> với mũ nan của anh, lại như  rực sáng lý tưởng trên đầu mũi súng người lính. Một hình  <br /> ảnh thơ vừa hiện thực, vừa lãng mạn, gợi nhiều liên tưởng đẹp về anh bộ đội cụ Hồ.<br /> <br /> Hai câu 5, 6 là hình ảnh những đoàn dân công phục vụ tiền tuyến:<br /> <br /> Dân công đỏ đuốc từng đoàn<br /> <br /> Bước chân nát đá, muôn tàn lửa bay.<br /> <br /> Trong cuộc kháng chiến chống Pháp, ban ngày là của địch nhưng ban đêm là của ta. Hình <br /> ảnh những đoàn dân công đỏ  đuốc đi trong đêm là đúng với hiện thực. Nhưng với ánh <br /> đuốc đỏ rực ấy cùng với "muôn tàn lửa hay" thì lại lãng mạn biết bao. Có khác gì một hội  <br /> hoa đăng! Còn "bước chân nát đá" là bước chân của những con người đạp bằng mọi  <br /> chông gai để đi tới. Lấy ý từ câu ca dao "trông cho chân cứng đá mềm", Tố Hữu đã sáng  <br /> tạo nên một hình ảnh thơ vừa quen thuộc vừa mới lạ để ngợi ca sức mạnh của những con <br /> người chiến thắng.<br /> <br /> Hai câu cuối là hình ảnh những đoàn xe ra trận mà đèn pha bật sáng quét sạch màn sương  <br /> đêm dày thăm thẳm của núi rừng Việt Bắc. Rất hiện thực mà cũng rất lãng mạn. Đằng <br /> sau cái nghĩa thực, câu thơ còn mang nghĩa bóng ­ nghĩa tượng trưng ­ trong một hình ảnh <br /> lạc quan phơi phới.<br /> <br /> Đèn pha bật sáng như ngày mai lên.<br /> <br /> Ngày mai đã lên từ trong đêm dày thăm thẳm nhờ đèn pha bật sáng, nhờ sức con người tỏa <br /> sáng. Bởi họ  đã cầm chắc chiến thắng trong tay ngay từ khi mới xuất quân. Câu thơ  để <br /> lại nhiều dư vị, dư vang về một cảnh ra quân hoành tráng, đầy hào khí.<br /> <br /> Chỉ  8 câu thơ, Tố  Hữu đã dựng lên bức tranh "Việt Bắc ra quân" thật đẹp. Bức tranh  <br /> không chỉ làm sống dậy những ngày tháng hào hùng của quân dân ta trên căn cứ địa thần <br /> thánh mà còn đem đến cho ta niềm tin yêu quê hương cách mạng anh hùng. Nó xứng đáng <br /> là một trong những đoạn thơ hay nhất của bài thơ Việt Bắc.<br /> <br /> Bài làm 2<br /> <br /> Bài thơ "Việt Bắc" không chỉ là khúc hùng ca hoành tráng về những người anh hùng dân <br /> tộc mà còn là bản tình ca sâu sắc, mặn nồng giữa đồng bào chiến khu với cán bộ  cách <br /> mạng. Đồng thời, đó cũng là bản tổng kết lịch sử kéo dài suốt 15 năm cách mạng mà tiêu  <br /> biểu là bức tranh "Việt Bắc ra quân":<br /> <br /> Những đường Việt Bắc của ta<br /> <br /> Đêm đêm rầm rập như là đất rung<br /> <br /> Quân đi điệp điệp trùng trùng<br /> Ánh sao đầu súng bạn cùng mũ nan<br /> <br /> Dân công đỏ đuốc từng đoàn<br /> <br /> Bước chân nát đá muôn tàn lửa bay<br /> <br /> Nghìn đêm thăm thẳm sương dày<br /> <br /> Đèn pha bật sáng như ngày mai lên<br /> <br /> Bao trùm đoạn thơ  là nỗi nhớ với tất cả niềm tự hào, nhớ  những con đường chiến dịch,  <br /> những đoàn quân, dân công,... Qua đó, tác giả  ngợi ca sức sống mãnh liệt của đất nước,  <br /> con người Việt Nam trong máu lửa chiến tranh.<br /> <br /> Từ những thắng lợi bước đầu Phủ Thông, đèo Giang, sông Lô, Cao Lạng, quân ta đánh lên  <br /> dành tự tin ở thế chủ động:<br /> <br /> Những đường Việt Bắc của ta<br /> <br /> Đêm đêm rầm rập như là đất rung<br /> <br /> Quân đi điệp điệp trùng trùng<br /> <br /> Ánh sao đầu súng bạn cùng mũ nan<br /> <br /> Hình ảnh thơ "Đêm đêm rầm rập như là đất rung" đã diễn tả sự trưởng thành, lớn mạnh  <br /> nhanh chóng vượt bậc và khí thế ra trận hào hùng, ngất trời tráng khí của bộ đội ta. Nhớ <br /> ngày nào, trong lễ xuất quân của đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân chỉ vỏn vẹn <br /> 34 đồng chí. Vậy mà chỉ  qua mấy năm kháng chiến, quân đội của ta đã phát triển cả  về <br /> lực và thế  với bao sư đoàn, quân đoàn tinh nhuệ, thiện chiến. Ngày cũng như  đêm, đoàn  <br /> quân ấy ra trận như vũ bão.<br /> <br /> Hình  ảnh thơ  "ánh sao đầu súng" vừa đậm chất hiện thực vừa dạt dào cảm hứng lãng  <br /> mạn. Nơi đầu súng của người lính cụ hồ  luôn người sáng ánh sao lấp lánh, cộng hưởng  <br /> với ánh sao của lí tưởng Cách mạng hòa bình, niềm tin chiến thắng.<br /> Cùng ra trận với những đoàn quân chủ lực còn có lực lượng dân công phục vụ tiền tuyến:<br /> <br /> Dân công đỏ đuốc từng đoàn<br /> <br /> Bước chân nát đá muôn tàn lửa bay<br /> <br /> Hình  ảnh "dân công đỏ  đuốc từng đoàn" thật đúng với hiện thực. Từng đoàn, từng đoàn <br /> dân công với bó đuốc trên tay rực cháy hối hả  nối nhau ra trận. "Bước chân nát đá muôn <br /> tàn lửa bay" là hình ảnh cường điệu, phóng đại, đậm chất lãng mạn bật lên sức mạnh phi <br /> thường của lực lượng dân công trên tiền tuyến. Đó không chỉ là biểu tượng cho sức mạnh <br /> của đoàn dân công mà còn là biểu tượng cho sức mạnh của toàn dân tộc. Hình ảnh rực rỡ,  <br /> âm hưởng câu thơ rộn rã niềm vui.<br /> <br /> Hai câu cuối là hình ảnh đèn pha xuyên màn đêm đen thăm thẳm ở rừng Việt Bắc:<br /> <br /> Nghìn đêm thăm thẳm sương dày<br /> <br /> Đèn pha bật sáng như ngày mai lên<br /> <br /> Những câu thơ  "Nghìn đêm thăm thẳm sương dày / Đèn pha bật sáng như  ngày mai" lên  <br /> mang lại cảm nhận về niềm lạc quan, tin tưởng vào tương lai chiến thắng của dân tộc.  <br /> Ánh đèn pha của ô tô kéo pháo soi sáng màn đêm dày đặc, soi đường cho các chiến sĩ <br /> nhưng đồng thời nó cũng mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Ánh sáng ấy sẽ xuyên thủng <br /> màn đêm đen để hướng tới tương lai tươi sáng, tương lai hòa bình của dân tộc.<br /> <br /> Chỉ với 8 câu thơ, Tố hữu đã tái hiện lại chân thực, hào hùng khí thế ra trận của quân và <br /> dân ta. Toàn quân ra trận với tốc độ  khẩn trương, lực lượng hùng hậu, với ý chí chiến  <br /> đấu quyết tâm giành lại hòa bình cho dân tộc. Có thể nói, đây là một đoạn thơ hay và đẹp  <br /> trong "Việt Bắc.<br /> <br /> Bài làm 3<br /> <br /> Việt Bắc không chỉ là khúc ca ân tình mà còn là bản tổng kết bằng thơ 15 năm cách mạng. <br /> Bên cạnh những đoạn trữ tình ngọt ngào, ta lại gặp những khúc anh hùng ca tràn đầy khí  <br /> thế chiến thắng của quân dân ta mà tiêu biểu là bức tranh ''Việt Bắc ra quân'' hùng vĩ:<br /> <br /> Những đường Việt Bắc của ta...<br /> <br /> Đèn pha bật sáng như ngày mai lên.<br /> <br /> Việt Bắc được Tố Hữu sáng tác vào tháng 10­1954, ngay sau khi cuộc kháng chiến chống  <br /> thực dân Pháp thắng lợi, các cơ  quan trung  ương Đảng và chính phủ  từ  Việt Bắc về  lại  <br /> thủ đô Hà Nội. Tố Hữu cũng là một trong số những cán bộ kháng chiến từng sống gắn bó <br /> nhiều năm với Việt Bắc, nay từ biệt chiến khu để  về  xuôi. Bài thơ  như  được viết trong  <br /> buổi chia tay lưu luyến đó.<br /> <br /> Hoàn cảnh sáng tác tạo nên một sắc thái tâm trạng đặc biệt, đầy xúc động bâng khuâng.  <br /> Tố Hữu đã vận dụng thành công thể  thơ lục bát truyền thống, sử dụng sáng tạo cặp đại  <br /> từ nhân xưng mình­ta, lối đối đáp quen thuộc của ca dao, giọng thơ tâm tình ngọt ngào, lời  <br /> thơ  đậm sắc thái dân gian để  mở  ra bao nỗi niềm nhớ thương, bao kỉ niệm về một thời  <br /> kháng chiến gian khổ mà anh hùng. Qua đó nghĩa tình gắn bó thắm thiết thuỷ chung của  <br /> những người kháng chiến với nhân dân, với Việt Bắc, với đất nước được bộc lộ  một  <br /> cách thấm thía, chân thành, cảm động.<br /> <br /> Nếu như   ở  những đoạn thơ  trước, Tố  Hữu mang đến cho người đọc vẻ  đẹp của tình <br /> nghĩa quân dân qua những kỷ niệm ngọt ngào gắn bó. Thì ở đoạn thơ này, nhà thơ đã đột <br /> ngột chuyển dòng. Không còn những dòng thơ ngọt ngào như ca dao nữa mà đoạn thơ này <br /> đã mang âm hưởng của cảm hứng sử  thi hùng tráng. Đó là những hình  ảnh gợi ra  ấn  <br /> tượng chung về  sức mạnh của dân tộc trong kháng chiến, là hình  ảnh của những đoàn <br /> quân ra trận vô tận điệp trùng, là hình ảnh hùng vĩ của cuộc chiến tranh nhân dân. Từ hình <br /> ảnh những đoàn dân công, là hình ảnh những đoàn xe cơ giới trên đường ra trận làm bừng  <br /> sáng những đêm kháng chiến. Đó là khí thế của "40 thế kỷ cùng ra trận" ngời sáng trong  <br /> trận chiến sinh tử với kẻ thù.<br /> <br /> Trước hết đó là  ấn tượng chung về  sức mạnh của dân tộc ta trong kháng chiến với <br /> "những đường Việt Bắc của ta... đất rung". Đọc câu thơ  ta đã thấy ngay âm hưởng hết <br /> sức hùng tráng của bài ca kháng chiến vang lên từ những điệp từ "đêm đêm", từ láy "rầm  <br /> rập". Và từ  gợi tả  hình  ảnh "đất rung". Những từ  ấy đều là những từ  được cấu tạo bởi  <br /> phụ âm nổ(đ ­"đêm đêm"), những phụ âm rung (r ­"rầm rập"). Ấn tượng ở những câu thơ <br /> này còn được nổi bật lên bởi ý nghĩa khái quát, ý nghĩa biểu trưng của hình  ảnh con <br /> đường. Khi tác giả nói "những đường Việt Bắc" đó là những con đường vừa rất thực như <br /> tác giả từng viết "đường ta rộng thênh thang tám thước". Đường Bắc Sơn, Đình Cả, Thái <br /> Nguyên, đường qua Tây Bắc, đường lên Điện Biên... những con đường mở  ra cùng với <br /> chiến thắng của quân dân ta, nhưng cũng là con đường đầy ý nghĩa tượng trưng khái quát <br /> cả  một quá trình đi lên của kháng chiến và cách mạng. Con đường đang dẫn tới thành  <br /> công:<br /> <br /> "Những đường Việt Bắc của ta<br /> <br /> Đêm đêm rầm rập như là đất rung''<br /> <br /> Chúng ta có thể  cảm nhận được lịch sử  không chỉ  còn ở  trên trang thơ  nữa mà chúng ta  <br /> như  đang hòa mình vào đoàn quân ấy. Không khí của câu thơ  khiến ta hồi tưởng lại hào  <br /> khí Đông A ngút trời:<br /> <br /> "Tam quân tì hổ khí thôn Ngưu"<br /> <br /> (Phạm Ngũ Lão)<br /> <br /> Sức mạnh ấy trước hết toả ra từ đoàn quân hùng hậu:<br /> <br /> ''Quân đi điệp điệp trùng trùng<br /> <br /> Ánh sao đầu súng bạn cùng mũ nan.''<br /> <br /> Nhớ ngày 22.12.1944, tại cây đa Tân Trào, đồng chí Võ Nguyên Giáp đã làm lễ xuất quân  <br /> cho đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân (Tiền thân của QĐND Việt Nam). Khi <br /> ấy, đội quân mới chỉ có 34 người. Vậy mà mấy năm sau từ 34 người với trang bị vũ khí  <br /> thô sơ, quân đội ta đã phát triển thành tinh nhuệ  với "điệp điệp trùng trùng". Điệp ngữ <br /> "điệp điệp trùng trùng" gợi lên sự  đông đảo, lớn mạnh, đoàn quân như  trải dài vô tận, <br /> vươn ra khắp núi rừng Việt Bắc. Sự  tinh nhuệ   ấy là sức mạnh vô địch chứng tỏ  sự <br /> trưởng thành của quân dân ta, đồng thời cũng cho thấy, quân đội ta đã thực sự lớn mạnh  <br /> cả về chất và lượng, có thể đương đầu với mọi kẻ thù to lớn.<br /> <br /> Tác giả sử dụng nghệ thuật tách từ "trùng điệp" thành hai từ láy trùng trùng điệp điệp để <br /> ghi lại ấn tượng về những cuộc hành quân không nghỉ của một đoàn quân đông đảo như <br /> trải dài vươn rộng trong khắp núi rừng Việt Bắc. Hình ảnh hoán dụ "ánh sao đầu súng" ,  <br /> "mũ nan" kết hợp với biện pháp nhân hoá "ánh sao bạn cùng mũ" vừa tả thực vừa gợi ra  <br /> một vẻ đẹp thơ mộng về đoàn quân kháng chiến. Những hình ảnh này diễn tả sự sát cánh  <br /> kề vai của mọi lực lượng trên đất nước Việt Nam, từ bộ đội chính quy đến dân quân du  <br /> kích, từ  con người đến thiên nhiên sông núi vũ trụ, tất cả  hợp thành một khối đoàn kết  <br /> vững vàng, có sức mạnh vũ bão. Hình ảnh đoàn quân ra trận đã được cảm hứng lãng mạn <br /> tạo nên tầm vóc vũ trụ  bởi hình  ảnh ánh sao đầu súng, một hình  ảnh rất thật nhưng đã  <br /> vụt lớn lên bởi cảm hứng lãng mạn. Ba hình  ảnh: súng­sao­mũ như  đi cùng nhau. Khẩu <br /> súng tượng trưng cho ý chí đánh giặc của người lính, chiếc mũ là cách nói hoán dụ để nói <br /> về người lính nhưng đồng thời lại để chỉ tầm vóc vươn tới sao trời của người lính. Ánh <br /> sao là hình ảnh chỉ ngôi sao trên mũ người chiến sĩ. Sao cũng là biểu tượng của tổ quốc.  <br /> Người lính ra chiến trận mang theo cả tổ quốc bên mình:<br /> <br /> "Anh vào bộ đội sao trên mũ<br /> <br /> Vẫn mãi là sao sáng dẫn đường<br /> <br /> Em mãi là hoa thơm trên đỉnh núi<br /> <br /> Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm"<br /> <br /> (Vũ Cao)<br /> <br /> Hình ảnh "ánh sao đầu súng" gợi nhắc đến vẻ đẹp của những chiến sĩ kiên trung mà vẫn <br /> lãng mạn yêu đời trong thơ Chính Hữu:<br /> <br /> "Đêm nay rừng hoang sương muối<br /> Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới<br /> <br /> Đầu súng trăng treo".<br /> <br /> Nhà thơ  đã dùng thước đo vũ trụ  để  đo tầm vóc của người chiến sĩ cách mạng. Những  <br /> người chiến sĩ đang hành quân ra trận. Đó là âm hưởng của những chữ "đi", "điệp điệp", <br /> "trùng trùng". Từ  hình  ảnh  ấy Tố  Hữu như  dựng lên trước mắt người đọc vẻ  đẹp của <br /> những đoàn binh ra trận mà như một dải ngân hà lấp lánh đang cuồn cuộn đổ về phía tiền  <br /> phương.<br /> <br /> Trong bức tranh tổng hợp về  sức mạnh của dân tộc ta trong kháng chiến, Tố  Hữu còn <br /> dùng một màu sáng, một màu sáng chói lóa để  làm bừng lên vẻ  đẹp hùng vĩ của cuộc  <br /> chiến tranh nhân dân, dù chỉ qua một chi tiết về đoàn dân công. Đó là hình ảnh:<br /> <br /> "Dân công đỏ đuốc từng đoàn<br /> <br /> Bước chân nát đã muôn tàn lửa bay"<br /> <br /> Tô Hữu đã sử dụng những từ chỉ số  nhiều "từng đoàn", "muôn tàn lửa" kết hợp với các <br /> động từ đỏ đuốc, bước chân, nát đá, lửa bay, kết hợp với phép cường điệu "bước chân nát <br /> đá" để  ca ngợi lòng nhiệt tình, sự  hăng hái, sự  đông đảo và sức mạnh khiến thiên nhiên <br /> phải khuất phục của những đoàn dân công. Sức mạnh bạt núi san rừng, tinh thần làm việc <br /> bất kể  đêm ngày của họ  khiến cho núi cao cũng phải cúi đầu, đêm tối cũng phải bừng  <br /> sáng. Những đoàn xe vận tải càng làm cho không khí những con đường kháng chiến thêm <br /> phấn chấn:<br /> <br /> Nghìn đêm thăm thẳm sương dày<br /> <br /> Đèn pha bật sáng như ngày mai lên<br /> <br /> Tác giả sử dụng những từ chỉ số nhiều "nghìn đêm" kết hợp với các từ láy thăm thẳm để <br /> khắc họa những khó khăn gian nan của kháng chiến nhưng với sức mạnh và lòng quyết  <br /> tâm, những đoàn xe vận tải vẫn vượt qua đêm tối, đèo cao mây mù, sương dày để  vận  <br /> chuyển vũ khí lương thực tới tiền tuyến. Biện pháp so sánh phóng đại "đèn pha bật sáng <br /> như ngày mai lên" vừa thể hiện khí thế sôi nổi, hào hùng, vừa bộc lộ niềm vui sướng hi  <br /> vọng, tin tưởng vào tương lai tất thắng.<br /> <br /> Tám câu thơ  trên sử dụng nhiều từ láy, nhiều hình ảnh so sánh phóng đại, sử  dụng một  <br /> loạt những từ chỉ số nhiều, những hình ảnh giàu sức gợi, âm điệu và nhịp điệu thơ  khoẻ <br /> khoắn, dồn dập đã tái hiện sự hùng tráng, khí thế sôi nổi của Việt bắc trong kháng chiến. <br /> Sự hào hùng ấy biểu hiện rõ trên con đường Việt Bắc trải dài bất tận, có sự hoà hợp tiếp  <br /> nối của mọi lực lượng từ  bộ  đội du kích, dân công đến những đoàn xe vận tải. Con  <br /> đường đi đến tiền tuyến là con đường đến chiến thắng. Sức mạnh trên con đường  ấy <br /> cũng đã từng được Tố Hữu nhắc đến trong bài Ta đi tới:<br /> <br /> "Những bàn chân từ than bụi, lầy bùn<br /> <br /> Đã bước dưới mặt trời cách mạng.<br /> <br /> Những bàn chân của Hóc Môn, Ba Tơ, Cao Lạng<br /> <br /> Lừng lẫy Điện Biên, chấn động địa cầu<br /> <br /> Những bàn chân đã vùng dậy đạp đầu<br /> <br /> Lũ chúa đất xuống bùn đen vạn kiếp!''<br /> <br /> Mọi nỗ lực của quân và dân ta nhận được sau những khó khăn gian khổ đó chính là:<br /> <br /> Tin vui chiến thắng trăm miền<br /> <br /> ...<br /> <br /> Vui lên Việt Bắc, đèo De, núi Hồng<br /> <br /> Trong 4 câu thơ, tác giả đã liệt kê một loạt 8 địa danh, kết hợp với điệp từ vui, nhịp thơ <br /> nhanh, mạnh, dồn dập bộc lộ một cách sâu sắc niềm sung sướng về chiến thắng của dân <br /> tộc.<br /> <br /> Chiến thắng  ấy trải dài khắp mọi miền Tổ quốc tạo nên ngày hội chiến thắng của toàn  <br /> thể dân tộc ta. Câu một là cảm xúc bao quát: "Tin vui chiến thắng trăm miền", còn ở câu  <br /> sau nhằm thể  hiện sự  lan toả  của những tin vui khắp trăm miền  ấy. Vì thế  những địa <br /> danh liên tiếp xuất hiện gắn liền với các tin vui chiến thắng. Sự  liệt kê các địa danh <br /> chiến thắng cũng chứa đựng những giá trị  tư  tưởng­nghệ  thuật. Đó là sự  sắp xếp nhằm  <br /> làm nổi bật tin vui như bay đi trong một tốc độ  "siêu tốc". Vừa mới đó là Hòa Bình­Tây <br /> Bắc­Điện Biên, tiếp sau đã là Đồng Tháp (Nam Bộ), An Khê (Tây Nguyên), lại đã là Việt  <br /> Bắc, đèo De, núi Hồng.<br /> <br /> Tóm lại, chỉ với những câu thơ trên đã cho ta thấy được một bức tranh "Việt Bắc ra quân" <br /> thật đẹp với niềm vui chiến thắng của quân và dân ta trong những ngày kháng chiến <br /> chống thực dân pháp gian khổ  rất hoành tráng, đầy hào khí. Qua đó, bộc lộ  niềm tự  hào  <br /> sâu sắc của nhà thơ  về  sức mạnh đoàn kết vĩ đại của dân tộc. Đoạn thơ  mang âm điệu <br /> sôi nổi, dồn dập, mạnh mẽ, sử dụng nhiều hình  ảnh phóng đại kết hợp thể  thơ  truyền  <br /> thống cho thấy đây là đoạn thơ tiêu biểu góp phần tạo nên thành công cho tác phẩm cũng  <br /> như cho phong cách thơ trữ tình chính trị của Tố Hữu.<br /> <br />  <br />
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2