Đề bài: Bình luận ý nghĩa bài thơ “Tự khuyên mình” của Hồ Chí Minh<br />
<br />
Bài làm<br />
<br />
Nhật kí trong tù là những trang viết chân thành và giàu cảm xúc của Bác kính yêu về <br />
những năm tháng “tê tái gông cùm” trong nhà lao Tưởng Giới Thạch. Đọc và học thơ Bác, <br />
mỗi chúng ta còn tìm được cho mình biết bao kinh nghiệm sống quý báu mà chính người <br />
đã đúc kết được từ bề dày hoạt động cách mạng cho dân, cho nước của mình. Tự khuyên <br />
mình là một trong những bài thơ như thế:<br />
<br />
Ví không có cảnh đông tàn<br />
<br />
Thì đâu có cảnh huy hoàng ngày xuân.<br />
<br />
Nghĩ mình trong bước gian truân<br />
<br />
Tai ương rèn luyện tinh thần thêm hăng.<br />
<br />
Thơ Bác cũng giản dị mà sâu sắc như chính con người Bác vậy. Người làm thơ để tự <br />
khuyên mình nên cũng chẳng cầu kỳ làm chi. Song giản dị mà vẫn thật giàu hình ảnh. <br />
Không trau chuốt, mĩ miều nhưng vẫn cứ lung linh hàm nghĩa, ý tứ thâm sâu. Câu thơ bắt <br />
đầu bằng một mệnh đề giả thiết kết quả gợi lên trước mắt ta quy luật tuần hoàn của <br />
thiên nhiên: đông qua thì xuân tới:<br />
<br />
Ví không có cảnh đông tàn.<br />
<br />
Thì đâu có cảnh huy hoàng ngày xuân.<br />
<br />
Nếu “không có cảnh đông tàn” thì cảnh “huy hoàng ngày xuân” cũng chẳng thể nào có <br />
được. Nói chuyện tuần hoàn của thiên nhiên âu cũng là để dẫn dắt chuyện con người, <br />
chuyện cuộc đời đấy thôi:<br />
<br />
Nghĩ mình trong bước gian truân<br />
<br />
Tai ương rèn luyện tinh thần thêm hăng.<br />
Nếu con người chịu đựng được, vượt qua được cái lạnh lẽo, rét buốt của mùa đông thì sẽ <br />
được đón nắng ấm của mùa xuân. Vì lẽ đó mà phải rèn luyện tinh thần, ý chí; nghị lực đế <br />
trụ vững giữa mùa đông. “Bước gian truân”, “tai ương” gặp phải là những thử thách đế <br />
rèn luyện làm cho “tinh thần thêm hăng”. Bài thơ đà thể hiện tinh thần lạc quan của Bác; <br />
của người chiến sĩ cách mạng trước những thử thách lớn lao trong cuộc đời cách mạng <br />
của mình. Và cũng chính từ đó, bài thơ đã thật sự là bài học bổ ích cho mỗi chúng ta: khó <br />
khăn, gian khổ càng giúp chúng ta rèn luyện bản thân vững vàng hơn, bản lĩnh hơn. Và <br />
muốn vậy thì đòi hỏi phải có niềm tin, lạc quan trong cuộc sống.<br />
<br />
Cuộc sống luôn đặt mỗi người chúng ta những thử thách để thẩm định độ bền bỉ, dẻo dai <br />
của con người chúng ta với những gai góc của nó. Thật hiếm hoi khi gạn lọc ra xem thử <br />
có mấy ai trong cuộc đời rộng lớn này mà chưa một lần phải đương đầu những gian khổ <br />
khó khăn. Từ việc nhỏ như học tập, sinh hoạt hàng ngày đến những việc lớn như công <br />
cuộc đấu tranh giành độc lập, tự do của Tố quốc, lúc nào gian khó cũng chực sẵn để thử <br />
thách lòng người. Có thể nói, đó là những lúc dễ làm ta nhụt chí, sờn lòng nhất. Song “lửa <br />
thử vàng gian nan thử sức” nêu chúng ta biết giữ vững ý chí, có niềm tin vào lí tưởng, vào <br />
mục đích đúng đắn của công việc, mục đích cuộc sống cao đẹp của mình thì chắc chắn <br />
chúng ta có thêm sức mạnh, thêm nghị lực để vượt qua khó khăn, đi đến đích một cách tự <br />
tin bản lĩnh, vững vàng. Còn nhớ, trong Bình Ngô đại cáo, Nguyễn Trãi cũng đã từng ghi <br />
lại những tháng ngày gian khổ nhất của nghĩa quân Lam Sơn:<br />
<br />
Khi Linh Sơn lương hết mấy tuần<br />
<br />
Khi Khôi Huyện quân không một đội.<br />
<br />
Song, vì đâu mà ta chiến thắng, vì đâu mà Nguyễn Trãi kiêu hùng thảo Bình Ngô. Câu trả <br />
lời vẫn còn tươi nguyên màu mực:<br />
<br />
Trời thử lòng trao cho mệnh lớn<br />
<br />
Ta gắng chí khắc phục gian nan.<br />
<br />
Vâng, ta vẫn vững niềm tin vào sức mạnh của đội quân nhân nghĩa, sức mạnh của dân tộc <br />
đứng lên chiến đấu đánh đuối những kẻ hiếu chiến, nuôi mộng tranh bá đồ vương.<br />
<br />
Những vất vả khó khăn gặp phải như những cơn gió lạnh mùa đông. Có lúc chỉ hơi se <br />
nhưng có khi rét buốt tê tái và kéo dài nhiều tháng, nhiều ngày. Song, đông có dữ dội thế <br />
nào cũng không thể nào cưỡng được bước đi của tạo hoá. Đến hẹn, đúng kì thì nắng xuân <br />
vẫn trở về chan hoà, ấm áp muôn nơi. Nếu ta vượt qua được “mùa đông lạnh lẽo” thì <br />
chắc chắn sẽ được sống trong cảnh xuân “huy hoàng”. Và như vậy cũng có nghĩa là: vượt <br />
qua gian khổ sẽ đến sung sướng, vượt qua thất bại sẽ đến thành công. Niềm tin quả có <br />
sức mạnh thật kì diệu. Bài học của Bác làm ta nhớ đến lè sống những nhà nho Nguyễn <br />
Công Trứ, nhớ đến chất lạc quan mãnh liệt mỗi khi nhà thơ khăn áo đi thi:<br />
<br />
Trong cuộc trần ai ai dễ biết<br />
<br />
Rồi ra mới xứng mặt anh hùng.<br />
<br />
Đúng là, nếu thiếu niềm tin thì Nguyễn Công Trứ khó có thể vượt qua những lần thất bại <br />
trên con đường thi cử của mình để có thể thực hiện được chí anh hùng, để tên tuổi rạng <br />
ngời cùng sông núi ngàn năm!<br />
<br />
Gạo đem vào giã bao đau dán<br />
<br />
Gạo giã xong rồi trắng tựa bông<br />
<br />
Sống ở trên đời người cũng vậy<br />
<br />
Gian nan rèn luyện mới thành công.<br />
<br />
Không có thành công nào mà không phải trải qua nhiều gian khó, không phải đổ mồ hôi, <br />
công sức lao động nhọc nhằn. Chính trong gian khổ, con người sẽ vững vàng hơn, dạn <br />
dày hơn, trưởng thành hơn về mọi mặt. vẫn còn đó câu chuyện cổ về quả dưa đỏ như <br />
một bài học về lòng kiên trì trước khó khăn. Có thể nói chính cuộc sống khắc nghiệt trên <br />
đảo hoang đã rèn giũa một Mai An Tiêm cần cù, thông minh và sáng tạo tuyệt vời như <br />
vậy đó. Để rồi, sự kiên nhẫn đến sốt ruột khi chứng kiến Mai An Tiêm bền bỉ thả từng <br />
quả dưa đỏ xuống mênh mông biển cả mong nhận được một thông điệp từ đất liền đã <br />
không phụ lòng người. Hạnh phúc đến với chàng và cả gia đình chàng quả không dễ dàng <br />
như những phép màu vẫn thường thấy trong cố tích. Song nói vậy để thấy rằng: quý biết <br />
bao những hạnh phúc đã đi qua đắng cay như thế.<br />
<br />
Có nhớ chăng hỡi gió rét thành Ba Lễ<br />
<br />
Một viên gạch hồng Bác chống lại cả mùa đông băng giả<br />
<br />
Và sương mù thành Luân Đôn, người có nhớ<br />
<br />
Giọt mồ hôi Người nhỏ giữa đêm khuya?<br />
<br />
Cuộc đời của Bác và của cả những chiến sĩ cách mạng trong đấu tranh là những tấm <br />
gương cảm động về sự kiên trì nhẫn nại, về quyết tâm vượt qua thử thách, về niềm tin <br />
và tinh thần lạc quan cách mạng mãnh liệt. Thấy được lẽ sống cao cả đó, chúng ta cần <br />
phê phán nghiêm khắc đối với những kẻ thiếu quyết tâm, thiếu ý chí, nghị lực trước công <br />
việc, hay nản chí, ngã lòng, bi quan trước những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. <br />
Những kẻ đó khó có thể thành công trong cuộc đời, khó có thể đặt niềm tin vào họ. Suy <br />
cho cùng, lí tưởng sống của họ cũng hết sức mờ nhạt, khó có thể là một người trung <br />
thành. Những kẻ bán nước, những tên việt gian mà lịch sử đã từng kết tội là gì nếu không <br />
phải là sự đầu hàng nhục nhã, là kết quả của sự mềm lòng, nhụt chí vì họ không có niềm <br />
tin vào sự nghiệp đấu tranh chính nghĩa của dân tộc ta cũng như thiếu niềm tin vào chính <br />
mình?<br />
<br />
Trong sự nghiệp xây dựng đất nước hôm nay, chúng ta đang rất cần những con người có <br />
bản lĩnh, có ý chí, có quyết tâm, phấn đấu thực hiện một mục đích cao đẹp của bản thân <br />
cũng như của xã hội. Chính vì thế, bài thơ<br />
<br />
của Bác một lần nữa ân cần nhắc nhở chúng ta không ngừng phải trau dồi, rèn luyện bản <br />
lĩnh sống trong cuộc đời. Sống ở trên đời, bất cứ làm việc gì, khi đã xác định được một <br />
mục đích đúng đắn, muốn đi đến thành công thì không phải dễ dàng mà đều phải trải qua <br />
gian nan thử thách. Cái cốt yếu là ở chỗ: ta có thế sẵn sàng chấp nhận gian khó hay <br />
không, có sẵn sàng đương đầu với nó hay không? Trong đấu tranh cách mạng, với người <br />
chiến sĩ, đầu hàng có nghĩa là chết, thì với chúng ta hôm nay, đầu hàng có nghĩa là không <br />
đáng sống đúng nghĩa cao đẹp của nó nữa rồi. Nói vậy cũng có nghĩa là mỗi người phải <br />
không ngừng rèn luyện đế có thế’ sẵn sàng đương đầu với mọi gian lao, thử thách, đem <br />
hết khả năng của mình để vượt khó, về đích huy hoàng nhất. Và có lẽ, cái không thể <br />
thiếu được là niềm tin cuộc sống, niềm tin vào những cái cao đẹp mà ta đã vì nó mà sống, <br />
mà hi sinh, mà không nề hà gian khổ. Mỗi người phải luôn tâm niệm rằng:<br />
<br />
Sự vật vần xoay đà định sẵn<br />
<br />
Hết mưa là nắng hửng lên thôi<br />
<br />
Hết khổ là vui vốn lẽ đời.<br />
<br />
Là học sinh, mỗi chúng ta ngay từ bây giờ phải trau dồi ý thức vượt khó. Có thể, là tinh <br />
thần quyết tâm đạt cho bằng được những ước mơ mà minh hằng mong mỏi, nhưng cũng <br />
có thể là ý chí khắc phục những gian khó nhỏ nhoi trước mắt. Tấm gương học giỏi của <br />
những bạn nghèo vượt khó nhưng học tốt là những điển hình đẹp cho mỗi chúng ta phấn <br />
đấu vươn lên hằng ngày.<br />
<br />
Bài thơ ngắn gọn nhưng đã đem đến cho mỗi chúng ta bài học vô cùng quý báu đế có thế <br />
sống vững, sống tốt trong đời và cho đời. Chặng đường học tập vẫn còn đang ở phía <br />
trước với biết bao trở ngại, khó khăn đòi hỏi nghị lực dẻo dai, bền bỉ của mỗi chúng ta. <br />
Hi vọng rằng, lời dạy của Bác đã, đang và sẽ thấm sâu mỗi ngày trong mỗi chúng ta, giúp <br />
chúng ta bước vào tương lai tự tin, bản lĩnh, vững vàng.<br />