Đề bài: Có ý kiến cho rằng: Sự thật đôi khi gây nên những rạn nứt, còn dối trá <br />
luôn luôn tạo nên những đổ vỡ. Suy nghĩ của anh (chị) như thế nào về câu nói trên<br />
Bài làm<br />
Cuộc sống luôn tồn tại nghịch lí tốt và xấu. Con người thường khao khát đi tìm chân lí, <br />
tìm ra những điểm tốt song không phải ai cũng tìm ra sự thật, đôi khi sự thật làm con <br />
người cảm thấy tuyệt vọng. Dẫu thế người ta luôn muốn sự thật thuộc về mình, còn <br />
những điều dối trá mãi không tồn tại. Từ những kinh nghiệm sống, cha ông ta đã đúc kết <br />
ra câu nói: Sự thật đôi khi gây nên những rạn nứt, còn dối trá luôn luôn tạo nên những đó <br />
vỡ.<br />
Trước khi hiểu được vế thứ nhất của câu nói, chúng ta cần hiểu từ “sự thật” là gì? Sự <br />
thật không là cảm giác, mà là ý nghĩ. Sự thật là điều minh nhiên hợp đạo lý mà không ai <br />
có thể chối cãi, dù người ta cố ý khước từ hoặc không muốn chấp nhận. Sự thật có tính <br />
vĩnh cửu, mãi mãi là sự thật. Từ “rạn nứt” được hiểu là tinh thần con người bị suy sụp. <br />
không được nguyên vẹn như trước, vế thứ nhất của câu nói cho chúng ta hiểu rằng: sự <br />
thật là điều con người luôn phải tôn trọng, vì nó luôn luôn đúng, giúp con người nhìn <br />
nhận đúng đắn bản chất vấn đề ở một người nào đó hoặc một sự vật nào đó. Nhưng đôi <br />
khi sự thật cũng làm cho người khác phật ý, gây mất lòng đối phương, tình cảm giữa con <br />
người với con người trở nên xa cách và rạn nứt.<br />
Sự thật luôn luôn tồn tại hai mặt: sự thật có thể làm cho con người cảm thấy tin yêu <br />
cuộc sống, có niềm tin vào tương lai. Sự thật giúp con người phấn chấn, vượt qua tất cả <br />
những khó khăn, giông tố của cuộc đời để đi đến thành công. Để củng cố niềm tin sự <br />
thật mang đến cho con người nhiều mặt tích cực, chúng ta hãy quay trở về nhân vật <br />
Thạch Sanh và nhân vật Lý Thông trong truyện cổ tích Thạch Sanh để thấy được cái <br />
thiện luôn luôn chiến thắng cái ác.<br />
Cái ác của Lý Thông là cái ác có thực trong xã hội. Nó bắt nguồn từ lòng tham, sự đố kị <br />
ghen ghét trước tài năng và công lao, thành tích của người khác. Cái ác của Lý Thông <br />
không chỉ là tội ác giết người, mà còn là tội ác của sự vong ân bội nghĩa, khiến cả con <br />
người lẫn đất trời đều phẫn nộ. Kẻ ác không những bị trừng trị mà còn bị trừng trị thật <br />
đích đáng: bị biến thành bọ hung để đời đời kiếp kiếp bị người đời nguyền rủa và khinh <br />
bỉ.<br />
Nhân vật Thạch Sanh hiện lên thật đẹp. Với rìu thần, cung tên vàng, đàn thần, với võ <br />
nghệ và phép thần thông biến hoá, chàng dũng sĩ đã chém Trăn tinh, giết Đại bàng, trừ <br />
diệt cái ác, tai họa cho nhân dân, đẩy lùi nguy cơ chiến tranh, đem lại hoà bình. Thạch <br />
Sanh đã trải qua bao gian truân thử thách, lấp lánh bao chiến công hiển hách. Anh đã <br />
được kết duyên với công chúa, chàng đã thể hiện ước mơ của nhân dân. những ước mơ <br />
hồn nhiên, trong sáng và rất đẹp.<br />
Cuộc đấu tranh chống cái ác là một trận chiến gay go, phức tạp và dai dẳng. Tuy vậy, <br />
niềm tin và ước mơ về sự chiến thắng của cái thiện đối với cái ác của nhân dân vẫn <br />
không hề suy giảm. Niềm tin và ước mơ ấy được họ gửi gắm vào trong các truyện cổ <br />
tích. Thạch Sanh là một truyện cổ tích tiêu biểu cho chủ đề chống cái ác. Như vậy, sự <br />
thật mang ý nghĩa tích cực vừa mang yếu tố khách quan, vừa mang yếu tố chủ quan. Nó <br />
giúp con người luôn dũng cảm đối mặt với sự thật, chúng ta có thể vượt qua những sự <br />
thật cay đắng để bước tiếp và những điều tốt lành sẽ đến với chúng ta.<br />
Sự thật của một việc hay của một ai đó nếu được nói một cách trắng trợn và trần trụi thì <br />
dù có ích cho người nghe đi chăng nữa thì cũng khiến người nghe phải phật lòng. Cũng <br />
có một số người nói vì sự ghen tuông mà lời nói sẽ có âm lượng khác, cũng có thể lời nói <br />
đó được nói ra từ thiện chí và muốn người nghe tiếp thu và sửa sai. “Sự thật” ở đây <br />
khiến cho người nghe cảm thấy khó chịu, mơ hồ, không thể phân biệt đúng sai. Nó có <br />
thể được ví như là một món đồ xấu và làm tổn thương đến tâm hồn người nghe.<br />
Cũng có khi, chính bản thân người nghe biết rõ nhưng vẫn phật ý khi nghe người khác <br />
nói tới điều đó. Đúng như lời cha ông ta đã nhắc nhở qua câu tục ngữ: Sự thật mất lòng. <br />
Sự thật có thể làm cho người nói và người nghe từ một người bạn thân thiết trở thành <br />
kẻ thù của nhau, những nỗi đau về sự thật đó không thể hàn gắn lại được. Như vậy, sự <br />
thật đôi khi cũng mang yếu tố tiêu cực, sự thật khiến con người ta không dám tin tưởng <br />
vào bất kì ai, dần dần đánh mất niềm vào cuộc sống và đánh mất chính bản thân mình.<br />
Qua vế thứ nhất, câu nói muốn nhắc nhở người đời hãy luôn tin vào sự thật, đừng phủ <br />
nhận nó vì sự thật mãi mãi không thể thay đổi được. Dù sự thật có nghiệt ngã đến đâu, <br />
chúng ta vẫn phải trân trọng, và đứng trên lập trường của chính mình để giải quyết vấn <br />
đề một cách đúng đắn nhất. Đen vế thứ hai của câu nói, chúng ta lại thấy vế này đối <br />
nghịch với vế thứ nhất, nó phản ánh tính cách cũng như bản chất thường thấy trong con <br />
người chúng ta. Nếu như lương tâm mách bảo chúng ta làm điều tốt, nhưng vì lợi ích cá <br />
nhân hay vì hoàn cảnh bắt buộc chúng ta phải làm trái với lương tâm, phải nói dối để đạt <br />
được mục đích cho bản thân.<br />
“Nói dối” là hành vi cố tình cung cấp thông tin sai sự thật về vấn đề nào đó đến người <br />
nói dối đạt được mục đích mà họ mong muốn thường là không chính đáng. Người nói <br />
dối luôn tạo môi trường giống như thật, tạo mọi cử chỉ, hành động để đối tượng tin vào <br />
những gì họ đang nói. Những người nói dối sẽ luôn luôn tạo nên những “đổ vỡ” giữa <br />
người nói dối và người bị nói dối sẽ tạo ra mối thù hằn sâu sắc, không thể hàn gắn lại <br />
được. Mối thù ấy có thể truyền lại từ đời này sang đời khác, hậu quả của nó không bao <br />
giờ giải quyết được.<br />
Có hai khía cạnh nói dối: nói dối có ý tốt và nói dối bất thiện. Nói dối có ý tốt nhằm <br />
mục đích cứu người, giúp người, tuy nhiên cũng tùy hoàn cảnh mà có nên nói hay không. <br />
Người nói dối sẽ trở nên đáng thương vì những lời nói dối tưởng chừng như an ủi được <br />
đối phương. Chắc hẳn các bạn đã từng nghe qua Chuyện người con gái Nam Xương của <br />
Nguyễn Dữ: Vũ Nương đã làm tròn bổn phận của một phụ nữ, người vợ. người mẹ, <br />
người con, ở cương vị nào nàng cũng làm rất hoàn hảo. Nàng đúng là người phụ nữ lí <br />
tưởng của gia đình. Nàng xứng đáng được hưởng hạnh phúc nhưng hạnh phúc đã không <br />
mỉm cười với nàng. Câu chuyện của bé Đản, Vũ Nương vì thương con, và để con cảm <br />
nhận được tình yêu của cha dành cho con, Vũ Nương đã lấy cái bóng của mình đế chi <br />
cho con trai đây là cha nó. Đứa con trai mới lên ba tuôi hồn nhiên, vô tư đó đã phủ nhận <br />
Trương Sinh khi anh đi đánh giặc trở về đã làm cho Trương Sinh nghi ngờ. Với bản tính <br />
hay ghen cộng thêm tính gia trưởng, thất học, Trương Sinh đối xử với vợ hết sức tàn <br />
nhẫn. Giấu biệt lời con nói, Trương Sinh đã mắng nhiếc nàng và đánh đuôi đi mặc cho <br />
Vũ Nương hết sức phân trân, mặc cho hàng xóm can ngăn cũng chẳng ăn thua gì. Nàng <br />
đau khổ đến xé lòng. Bi kịch dâng tràn đến đỉnh điểm, Vũ Nương phải tìm đến cái chết <br />
để chứng minh cho sự trong sạch của chính mình!<br />
Qua câu chuyện đó giúp chúng ta rút ra bài học, trước khi quyết định nói dối một điều gì <br />
đó phải nghĩ đến hậu quả của nó. Bản thân chúng ta phải hạn chế đến mức thấp nhất vì <br />
nói như thế sẽ trở thành thói quen, dần dần sẽ chuyển từ ý nghĩ nói thiện sang nói bất <br />
thiện.<br />
Bên cạnh đó. chúng ta còn thấy những lời nói dối cố tình của người nói nhằm đánh lạc <br />
hướng người nghe, để người nghe gây thù hằn với người khác và đem lại lợi ích cho <br />
người nói. Nói dối bất thiện là lừa lọc, qua mặt người khác nhằm che đậy lỗi lầm của <br />
mình đây là hành vi cần tránh. Có rất nhiều nguyên nhân nhưng quy cho cùng thì lời nói <br />
dối xuất phát từ việc sợ người khác biết lỗi lầm của mình, chẳng hạn: người nổi tiếng <br />
nói dối là vì sợ ảnh hưởng đến tiếng tăm, doanh nghiệp nói dối là vì sợ mất uy tín trên <br />
thương trường, trẻ con nói dối là vì sợ bị la mắng... Hay như nhân vật Bá Kiến trong tác <br />
phẩm Chí Phèo của Nam Cao: Đê đạt được mục đích của mình, Bá Kiến đã nhanh chóng <br />
tìm ra kế sách thích hợp nhất để đối phó với Chí phèo. Bá Kiến bắt đầu giở giọng <br />
đường mật, gọi đầy tớ cũ của mình nay đã bị biến thành con vật gớm ghiếc bằng <br />
"anh", vồn vã mời Chí vào nhà uống nước. Chưa đủ, cụ tiên chỉ làng Vũ Đại đã dùng <br />
những lời nói và hành động dối trá như nhận họ hàng với Chí, rồi giết gà, mua rượu cho <br />
hắn uống, rồi còn đãi thêm đồng bạc để về uống nước. Cách cư xử, chứng tỏ cụ bá lõi <br />
đời đã đi guốc vào bụng dạ Chí Phèo lúc này: vừa ưa phỉnh nịnh, vừa hám cái lợi trước <br />
mắt. Rốt cuộc, Bá Kiến chuyển bại thành thắng, đạt được cả hai mục đích: vừa tạm <br />
dập tắt ngọn lửa hờn căm trong con người Chí, vừa chuẩn bị biến Chí thành tay sai lợi <br />
hại. Như vậy, chỉ cần một lời nói nham hiểm của Bá Kiến đã biến Chí trở thành tay sai <br />
đắc lực nhất.<br />
Qua câu nói trên, chúng ta có thể thấy cuộc sống xã hội luôn biến động phức tạp. Sự thật <br />
và dối trá luôn luôn tồn tại song hành trong cùng một con người. Vì thế, con người cần <br />
phải tỉnh táo phân biệt được đúng sai, xấu tốt để con người làm chủ được bản thân và <br />
sống đúng với lương tâm của mình. Nhưng con người trong cuộc sống ngày nay thường <br />
ít quan tâm và để ý đến nhau để có những lời nói thật. Vì thế, lời nói thật trở nên có giá <br />
trị, và tìm được một người luôn nói thật về ta cho ta nghe là một điều quả thật khó khăn. <br />
Tuy việc đi tìm sự thật đôi khi cũng tạo cho con người những rạn nứt về mặt tình cảm <br />
nhưng khi tìm ra được chân lí sự thật con người cũng sẽ cảm thấy có niềm tin vào cuộc <br />
sống. Hãy đi tìm sự thật, đừng tìm những lời dối trá để vụ lợi cho bản thân và sẽ lãnh <br />
chịu nhiều hậu quả.<br />
<br />