Hãy Kể Giấc Mơ Của Em<br />
Sidney Sheldon<br />
<br />
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com<br />
<br />
Dịch giả: Trần Hoàng Cương<br />
<br />
Chương 1<br />
Ai đó đang theo dõi nàng. Nàng đã đọc nhiều về những kẻ chuyên nghề theo dõi,<br />
nhưng dường như là họ thuộc về một thế giới khác - thế giới của bạo lực. Nàng<br />
không hề hay biết ai muốn làm hại mình. Nàng cố gắng trấn tĩnh, nhưng cuối<br />
cùng cũng rơi vào giấc ngủ đầy những cơn ác mộng và mỗi buổi sáng lại giật<br />
mình thức giấc với cảm giác sợ hãi lửng trên đầu Có thể chỉ là do mình tưởng<br />
tượng ra. Ashley Patterson nghĩ. Mình đã quá vất vả rồi. Mình nên đi nghỉ một<br />
chuyến.<br />
Nàng chăm chú ngắm nhìn mình qua tấm gương để ở phòng ngủ. Trong gương<br />
in hình một người đàn bà ở độ tuổi 30, trang phục gọn gàng, tỏa ra sự sang<br />
trọng, vóc dáng mảnh mai và cặp mắt thông minh song tràn đầy vẻ ưu tư. ở nàng<br />
toát lên vẻ tao nhã ưa nhìn và một chút gì đó như là quyến rũ. Mái tóc đen mượt<br />
mà buông xõa một cách tự nhiên xuống hai bờ vai. Trông mình đáng ghét quá.<br />
Ashley nghĩ. Mình quá gầy. Có lẽ mình phải ăn mạnh nữa lên. Nàng rời tấm<br />
gương, xuống bếp chuẩn bị bữa sáng, cố ép mình quên đi những điều đáng sợ<br />
có thể xảy ra để tập trung vào món trứng ốpla. Nàng bật máy pha cà phê rồi cho<br />
một lát bánh mì vào lò nướng bằng điện. Mười phút sau,, bữa sáng đã sẵn sàng<br />
trên bàn. Ashley ngồi xuống. Nàng cầm thìa lên, nhìn đĩa đồ ăn một lúc rồi lắc<br />
đầu ngao ngán. Nỗi sợ hãi đã làm tiêu tan cảm giác thèm ăn của nàng, dù nàng<br />
đang đói đến cồn cào.<br />
Không thể tiếp tục thế này được nữa, nàng giận dữ nghĩ. Bất kể hắn là ai mình<br />
cũng không để hắn uy hiếp mình nữa. Nhất định.<br />
Ashley liếc đồng hồ. Đã đến giờ đi làm. Nàng nhìn quanh căn phòng quen thuộc<br />
như tìm kiếm sự trấn tĩnh lại. Đây là căn hộ trên tầng bốn của khu chung cư ở<br />
phố cụt Via Camino, có phòng khách, phòng ngủ, phòng làm việc riêng, phòng<br />
tắm, nhà bếp và cả phòng để quần áo. Nàng đã sống ở đây, Cupertino - California<br />
được ba năm. Và cho tới hai tuần trước thì nàng vẫn nghĩ đây là một tổ ấm lý<br />
tưởng. Còn bây giờ hóa ra nó đã biến thành pháo đài, nơi không ai có thể lọt vào<br />
hòng ám hại nàng. Ashley tiến ra cửa chính và kiểm tra lại ổ khóa.<br />
mình sẽ gắn thêm cái chốt vào, nàng nghĩ. Ngày mai. Sau đó nàng tắt đèn, kiểm<br />
tra cửa một lần nữa sau khi đã khóa lại rồi dùng thang máy đi xuống tầng hầm để<br />
xe.<br />
Gara vắng lặng, khoảng cách từ cửa thang máy đến chiếc xe con của nàng là<br />
feet. Nàng cẩn thận nhìn quanh, rồi chạy vụt ra xe, chui vào trong và đóng sấm<br />
<br />
cửa lại, tim đập thình thịch. Nàng lái xe vào trung tâm thành phố dưới bầu trời<br />
xám xịt, ảm đảm như báo trước những điềm gở sắp xảy ra. Dự báo thời tiết nói là<br />
sẽ có mưa. Nhưng rồi sẽ không mưa đâu, Ashley nghĩ. mặt trời sẽ xuất hiện thôi.<br />
Tôi đánh cuộc vớí ngài đấy Thượng đế ạ. Nếu không có mưa thì tức là mọi việc<br />
vẫn ổn cả và chuyện đó chỉ là tôi tưởng tượng ra mà thôi.<br />
Mươi phút sau, Ashley Patterson lái xe đến khu trung tâm Cupertino. Cho tới bây<br />
giờ nàng vẫn chưa hết ngạc nhiên về điều kì diệu đã xảy ra với cái thị trấn im lìm<br />
nhỏ nhoi ở vùng Santa Clara Valley này. Cách San Francisco 50 dặm về hướng<br />
Bắc, đây là nơi cuộc cách mạng tin học nổ ra và nó rất xứng đáng với cái biệt<br />
danh Silicon Valley nổi tiếng thế giới.<br />
Ashley làm việc tại Công ty Global Computer Graphic, một công ty mới ra đời<br />
nhưng đã khá thành công với khoảng 200 nhân viên.<br />
Lúc Ashley rẽ vào đường Silverado, nàng có cảm giác hắn đang ở đằng sau<br />
nàng, đang theo dõi nàng. Nhưng hắn là ai ? Và tại sao ? Nàng nhìn vào kính<br />
chiếu hậu. Tất cả đều vẫn có vẻ bình thường.<br />
Nhưng bản năng lại mách bảo nàng khác.<br />
Tòa nhà của Global Computer Graphic được xây cất theo kiểu hiện đại và lộng<br />
lẫy đã ở trước mặt nàng. Ngoặt vào khu bãi đậu, cho người bảo vệ xem tấm thẻ<br />
nhận dạng, nàng đưa xe vào chỗ đỗ của mình. Tại đây nàng thấy an toàn hơn.<br />
Lúc nàng ra khỏi xe thì trời đổ mưa.<br />
Chín giờ sáng, Global Computer Graphie như một cỗ máy khổng lồ đang chạy hết<br />
công suất. có đến 80 nhân viên cao cấp - song phần lớn đều trẻ tuổi - đang làm<br />
việc. Họ say sưa dựng các trang Web, tạo biểu tượng cho các công ty mới, làm<br />
bìa, tạo mẫu cho công ty đĩa hát, các nhà xuất bản, thiết kế phần minh họa cho<br />
các tạp chí khác nhau. Khu làm việc của họ được chia thành những bộ phận cơ<br />
bản:<br />
quản lý, kinh doanh, tiếp thị và hoạt động kỹ thuật. Không khí làm việc hăng say,<br />
sôi nổi một cách tự nhiên. Họ ngồi tại bàn hoặc đi lại trong các bộ trang phục<br />
thoải mái như quần Jean, áo len, váy dài, váy ngắn … Ashley vừa định ngồi vào<br />
bàn thì Shane Miller, trưởng phòng, bước tới. “Chào, Ashley”.<br />
Shane Miiier khoảng 31- 32 tuổi, vạm vỡ, nghiêm chỉnh và dễ thương. Lúc đầu<br />
anh ta đã cố tán tỉnh Ashley lên giường cùng mình nhưng sau rồi lại bỏ cuộc và<br />
họ đã trở thành bạn thân.<br />
Shane đưa cho Ashley cuốn tạp chí Time mới nhất. “Xem chưa ?”.<br />
<br />
Ashley liếc qua trang bìa. Đó là hình ảnh của một người đàn ông trạc 50 tuổi, tóc<br />
bạc, nhìn hơi đặc biệt. Ghi chú ở ngay bìa tạp chí viết “Bác sĩ Steven Patterson,<br />
Cha đẻ củạ …. “Tôi đọc rồi”.<br />
“Làm con của một ông bố nổi tiếng có cảm giác gì ?”.<br />
“Tuyệt diệu”. Ashley cười, “Ông ấy thật vĩ đại”.<br />
“Tôi sẽ bảo bố tôi là anh nói vậy. Tôi có hẹn ăn trưa với ông”.<br />
“Được thôi. Nhân tiện …”. Shane Mlller đưa cho Ashley bức ảnh của một minh<br />
tinh màn bạc sắp được dùng cho một mẫu quảng cáo của khách hàng.<br />
“Chúng ta có chút rắc rối ở đây Cô thấy đấy Desiree đã nặng thêm khoảng 5 kilô.<br />
Hãy nhìn vào quầng đen quanh mắt cô ta xem. Và dù có trang điểm đi nữa thì da<br />
cô ta trông vẫn cứ bẩn bẩn thế này đấy. Cô xem liệu có khắc phục được không<br />
?”.<br />
Ashley lật qua lật lại tấm ảnh. “Tôi sẽ tẩy quầng đen đó đi. Tôi cũng sẽ cố bóp cho<br />
mặt cô ta gầy bớt đi. Nhưng Không. Như vậy trông cô ta sẽ rất kì quặc”:<br />
Nàng vẫn liên tục lật tấm ảnh. Còn phải xem. lại vài chỗ khác nữa:<br />
“Cảm ơn. Tối thứ bẩy vẫn thế chứ ?”.<br />
“Không báo lại là không thay đổl”.<br />
Shane Miller cúi đầu về phía tấm ảnh..“Không cần phải vội đâu. Tháng sau mới<br />
dùng đến nó mà”.<br />
Ashley mỉm cười. “Còn gì mới nữa không ?”.<br />
Nàng bắt tay vào việc. Ashley là một chuyên gia về lĩnh vực quảng cáo và thiết kế<br />
đồ họa, Nàng tạo nền, tạo mẫu bằng các kiểu chữ và hình ảnh minh họa.<br />
Nửa giờ sau, khi đang làm việc với bức ảnh cô diễn viên nọ, Ashley cảm thấy có<br />
ai đó đang nhìn mình. Nàng ngẩng lên.<br />
Đó là Dennis Tibble.<br />
“Xin chào em”.<br />
Giọng gã luôn làm nàng tức điên lên. Tibble là một tài năng lớn của Công ty.<br />
<br />