intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

ngoại tình: phần 1 - nxb hà nội

Chia sẻ: Nguyễn Thị Hiền Phúc | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:115

46
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

phần 1 gồm 11 chương. câu chuyện bắt đầu từ "mỗi sáng, khi mở mắt chào đón cái gọi là “ngày mới”, tôi cứ muốn nhắm mắt lại, nằm nguyên trên giường và đừng thức dậy nữa. nhưng tôi không thể làm vậy..." mời các bạn cùng tham khảo chi tiết nội dung tài liệu.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: ngoại tình: phần 1 - nxb hà nội

NGOẠI TÌNH<br /> Nguyên tác: Adultery<br /> —★—<br /> Tác giả: Paulo Coelho<br /> Người dịch: Triều Dương<br /> NXB Hà Nội - 2015<br /> epub©vctvegroup<br /> 25-12-2017<br /> <br /> Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com<br /> <br /> Chương 1<br /> <br /> Mỗi sáng, khi mở mắt chào đón cái gọi là “ngày mới”, tôi cứ muốn nhắm<br /> mắt lại, nằm nguyên trên giường và đừng thức dậy nữa. Nhưng tôi không thể<br /> làm vậy.<br /> Tôi có một người chồng tuyệt vời, anh không chỉ yêu tôi cuồng si mà còn<br /> là chủ một quỹ đầu tư lớn. Hằng năm anh xuất hiện trong danh sách ba trăm<br /> người giàu nhất Thụy Sĩ trên tạp chí Bilan - dù anh cực kỳ khó chịu với việc<br /> đăng tin này.<br /> Tôi có hai con trai (mà như bạn bè tôi vẫn nói) là “lẽ sống của tôi”. Tôi<br /> dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho chúng, rồi đưa chúng đến trường, chỉ mất<br /> năm phút đi bộ, chúng sẽ ở đó cả ngày, cho phép tôi làm việc và khỏa lấp<br /> thời gian của mình. Sau giờ học, cô trông trẻ người Philippines sẽ trông<br /> chúng cho tới khi vợ chồng tôi về nhà.<br /> Tôi thích công việc của mình. Tôi là một nhà báo được trọng vọng tại một<br /> tờ báo lớn, có thể tìm mua tờ báo này ở hầu khắp các sạp báo tại Genève, nơi<br /> chúng tôi sống.<br /> Mỗi năm một lần, cả gia đình tôi đi nghỉ, thường là một thiên đường xa<br /> xôi nào đó với bờ biển đẹp như mơ, trong các chuyến đi ấy chúng tôi ở<br /> những thành phố xa lạ nơi dân chúng thường là những người nghèo khổ, họ<br /> làm chúng tôi cảm thấy mình giàu sang hơn, có nhiều đặc ân hơn, và thấy<br /> trân trọng hơn những diễm phúc cuộc đời đã ban cho chúng tôi.<br /> Ồ, mà tôi còn chưa giới thiệu bản thân. Rất vui được gặp các bạn. Tôi là<br /> Linda. Tôi ba mươi mốt tuổi, cao một mét bảy mươi lăm, nặng sáu mươi tám<br /> cân, và tôi mặc những trang phục đẹp nhất mà tiền bạc có thể mua được (nhờ<br /> sự rộng rãi vô hạn của chồng tôi). Tôi khơi dậy ham muốn ở đàn ông và<br /> ghen tị ở phụ nữ.<br /> Ấy vậy mà, mỗi sáng, khi mở mắt ra chào cuộc đời lý tưởng mà ai cũng<br /> mong ước nhưng ít người đạt được này, tôi biết ngày hôm đấy sẽ là một<br /> <br /> thảm họa. Tôi không băn khoăn một điều gì, mãi cho đến đầu năm nay. Tôi<br /> cứ sống cuộc đời mình như vậy, dù đôi khi thực sự cảm thấy tội lỗi khi nhận<br /> được nhiều hơn mức mình xứng đáng được hưởng. Nhưng đến một ngày đẹp<br /> trời, trong khi tôi đang chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà (hôm ấy vào mùa xuân<br /> và hoa bắt đầu nở trong vườn, như tôi còn nhớ), tôi tự hỏi: “Đời mình là thế<br /> này sao?”<br /> Lẽ ra tôi không nên hỏi câu ấy. Đó là vì một nhà văn mà tôi đã phỏng vấn<br /> hôm trước, ông ấy có lúc đã nói rằng: “Được sống hạnh phúc, tôi đâu thích<br /> gì. Tôi thích sống một cuộc sống nhiều đam mê, nghĩa là mạo hiểm, bởi bạn<br /> không bao giờ biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.”<br /> Vào lúc ấy, tôi nghĩ: “Tội nghiệp. Ông ta không bao giờ thấy thỏa mãn.<br /> Ông ta sẽ chết trong buồn thảm và cay đắng.”<br /> Ngày hôm sau, tôi nhận ra chưa bao giờ mình dám mạo hiểm cả.<br /> Tôi biết điều gì ở phía trước cuộc đời mình: một ngày khác y như ngày<br /> hôm trước. Còn đam mê? Ồ, tôi yêu chồng tôi, nghĩa là tôi chẳng có lý do<br /> phải phiền muộn bởi tôi không sống chung với chồng tôi chỉ vì tiền của anh,<br /> vì con cái, hay để giữ thể diện.<br /> Tôi sống ở một đất nước an toàn nhất thế giới, tôi không có khó khăn gì<br /> phải kể lể, và tôi là một người vợ tốt, người mẹ tốt. Tôi được nuôi dưỡng để<br /> trở thành một người Tin lành đúng nghĩa, và tôi định sẽ truyền nếp giáo dục<br /> đó cho các con tôi. Chưa bao giờ tôi phạm một bước đi sai lầm, bởi tôi biết<br /> sai lầm sẽ dễ dàng hủy hoại mọi thứ ra sao. Những gì phải làm, tôi đều làm<br /> một cách hiệu quả và bỏ ít nỗ lực nhất có thể. Khi còn trẻ, tôi đã trải qua nỗi<br /> đau của một tình yêu đơn phương, cũng như bao người bình thường khác.<br /> Tuy nhiên, từ khi kết hôn, thời gian đã ngừng lại.<br /> Nghĩa là, cho tới khi tôi gặp phải ông nhà văn khủng khiếp đó cùng câu<br /> trả lời của ông ta cho câu hỏi mà tôi đặt ra. Ý tôi là, những điều quen thuộc<br /> và sự nhàm chán thì có gì sai?<br /> Thành thực mà nói, chẳng làm sao hết. Chỉ là... chỉ là một nỗi sợ bí ẩn<br /> rằng mọi chuyện có thể thay đổi trong chốc lát, và khiến tôi lâm vào cảnh<br /> trắng tay.<br /> Từ giây phút tôi có cái suy nghĩ mang điềm dữ vào buổi sáng đẹp trời<br /> <br /> rạng rỡ ấy, tôi bắt đầu cảm thấy sợ. Nếu chồng tôi qua đời, liệu tôi có thể<br /> một mình đối chọi với thế giới này không? “Có chứ,” tôi tự nhủ, vì khoản<br /> tiền anh ấy để lại sẽ đủ nuôi cho cả mấy thế hệ. Còn nếu tôi qua đời, ai sẽ<br /> chăm lo các con tôi? Chồng yêu quý của tôi. Nhưng chắc chắn anh ấy sẽ tái<br /> hôn, bởi anh ấy giàu có, quyến rũ và thông minh. Liệu các con tôi có được<br /> trao vào tay người tốt không?<br /> Điều trước hết tôi làm là gắng trả lời tất cả những câu hỏi của mình. Và<br /> càng trả lời được nhiều câu hỏi, thì những câu hỏi khác lại càng này ra nhiều<br /> hơn. Khi tôi già, liệu anh ấy có bồ nhí không? Chúng tôi không làm tình<br /> nhiều như trước đây, vậy phải chăng anh ấy đã có người khác? Anh ấy có<br /> nghĩ tôi đã tìm được người khác không, vì ba năm qua tôi chẳng tỏ ra hứng<br /> thú gì nhiều với chuyện tình dục?<br /> Chúng tôi chưa bao giờ cãi vã vì ghen tuông, và tôi từng nghĩ rằng điều<br /> đó thật tuyệt, nhưng sau buổi sáng mùa xuân ấy, tôi bắt đầu ngờ rằng có lẽ<br /> việc chúng tôi thiếu sự ghen tuông nghĩa là hoàn toàn thiếu tình yêu từ cả hai<br /> phía.<br /> Tôi cố gắng không nghĩ đến chuyện đó nữa.<br /> Trong suốt một tuần, mỗi khi tan sở, tôi sẽ đi mua gì đó tại những cửa<br /> hiệu đắt đỏ trên phố Rhône. Tôi thực sự chẳng muốn thứ gì, nhưng ít nhất tôi<br /> cảm thấy - nói thế nào nhỉ? - mình đang thay đổi, đang tìm điều mà tôi còn<br /> không biết mình cần đến, như đồ gia dụng mới chẳng hạn, dù phải nói rằng,<br /> những sự mới mẻ trong thế giới đồ gia dụng quả là khó tìm. Tôi tránh các<br /> cửa hàng đồ chơi, bởi tôi không muốn làm hư các con bằng việc hằng ngày<br /> mua quà cho chúng. Tôi cũng không vào gian hàng cho nam giới, nhỡ đâu<br /> chồng tôi lại nghi ngờ sự hào phóng cực độ bất thường của tôi thì sao.<br /> Về đến nhà và bước vào vương quốc quyến rũ là thế giới riêng của mình,<br /> mọi thứ dường như thật kỳ diệu trong chỉ trong dăm ba tiếng, cho đến khi<br /> mọi người đi ngủ. Rồi, chầm chậm, cơn ác mộng sẽ bắt đầu.<br /> Tôi nghĩ rằng đam mê là thứ chỉ dành riêng cho lớp trẻ và ở tuổi tôi, mất<br /> đi đam mê cũng là bình thường, nhưng đấy không phải điều làm tôi kinh<br /> khiếp.<br /> Vài tháng đã trôi qua và hôm nay, tôi là một phụ nữ bị giằng xé giữa nỗi<br /> <br />
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
11=>2