Suy nghĩ về y đức của người thầy thuốc ngày qua thái độ và nhân cách của Lê Hữu Trác
lượt xem 14
download
Qua ngòi bút khá chân thực, tác giả đã phản ánh cuộc sống xa hoa của tầng lớp vua chúa phong kiến đồng thời kín đáo bày tỏ thái độ thờ ơ, coi thường danh lợi và chính từ đây mà người đọc thấy một tấm gương sáng ngời về y đức, một nhân cách cao thượng với những bài học sâu sắc mà các y bác sĩ trong xã hội ngày nay còn cần phải cố gắng nỗ lực hơn nữa để xứng đáng với danh hiệu cao quý mà nhân dân ta trao tặng “Lương y như từ mẫu”.
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Suy nghĩ về y đức của người thầy thuốc ngày qua thái độ và nhân cách của Lê Hữu Trác
VĂN MẪU LỚP 11 SUY NGHĨ VỀ Y ĐỨC CỦA NGƯỜI THẦY THUỐC NGÀY NAY QUA THÁI ĐỘ VÀ NHÂN CÁCH CỦA LÊ HỮU TRÁC TRONG ĐỌAN TRÍCH VÀO PHỦ CHÚA TRỊNH Lê Hữu Trác (1720-1791), hiệu là Hải Thượng Lãn Ông, quê ở Hưng Yên. Ông là một danh y, không chỉ chữa bệnh giỏi mà còn soạn sách vở và mở trường dạy nghề thuốc để truyền bá y học. Ngoài y thuật, ông còn là một nhà văn nhà thơ lớn, trước tác của ông được tập hợp trong bộ Hải Thượng y tông tâm lĩnh gồm 66 quyển. Đây là công trình nghiên cứu y học xuất sắc nhất thời trung đại Việt Nam, đồng thời cũng là những dòng lưu bút ghi lại cảm xúc hết sức chân thành của tác giả trong những lúc lặn lội đi chữa bệnh ở các miền quê xa. Thượng kinh kí sự là tập kí sự bằng chữ Hán, được xếp ở cuối bộ Hải Thượng y tông tâm lĩnh như một phụ lục, đoạn trích Vào phủ chúa TRịnh ghi lại những chuyện mắt thấy tai nghe của Lê Hữu Trác trong chuyến đi từ Hương Sơn ra Thăng Long chữa bệnh cho cha con chúa Trịnh Sâm.Qua ngòi bút khá chân thực, tác giả đã phản ánh cuộc sống xa hoa của tầng lớp vua chúa phong kiến đồng thời kín đáo bày tỏ thái độ thờ ơ, coi thường danh lợi và chính từ đây mà người đọc thấy một tấm gương sáng ngời về y đức, một nhân cách cao thượng với những bài học sâu sắc mà các y bác sĩ trong xã hội ngày nay còn cần phải cố gắng nỗ lực hơn nữa để xứng đáng với danh hiệu cao quý mà nhân dân ta trao tặng “Lương y như từ mẫu”. Mở đầu cho tác phẩm người đọc có thể thấy được bức tranh sinh động về cuộc sống xa hoa, quyền quý nơi phủ chúa. Từ cảnh bên ngoài “đâu đâu cũng là cây cối um tùm, chim kêu ríu rít, danh hoa đua thắm, gió đưa thoang thoảng mùi hương…Người giữ cửa truyền báo rộn ràng, người có việc quan đi lại như mắc cửi” đến con đường vào phủ cũng phải qua “mấy lần cửa”, trong phủ thì có “điếm lượn vòng..kiểu cách thật là xinh đẹp”. Vào tới nội cung thì cảnh tượng càng thêm lộng lẫy xa hoa: trướng gấm, màn là, võng điều, sập thếp vàng, ghế rồng, đèn sáng lấp lánh, hương hoa ngào ngạt, cung nhân xúm xít... Dường như ở đây người hầu và vật dụng xen nhau, ngỡ như che kín tất cả, không hở một chút không gian nào. Rồi đến những nghi thức, cung cách sinh hoạt nơi phủ chúa thì thật rườm rà, lớp lang, khuôn phép:ra vào phủ phải có thẻ, quy tắc quỳ lạy... thể hiện rõ quyền uy tột bậc của nhà chúa, người đứng sau vua nhưng cưỡi đầu trăm họ. Mọi việc, mọi vật cứ từng lớp, từng lớp hiện lên qua cái nhìn và sự ghi chép chân thực của tác giả, đằng sau bức tranh ấy là những cảm xúc rất chân tình của Lê Hữu Trác, tác giả nhìn mọi sự với một thái độ rất khách quan, ông bày tỏ nhận xét: “Bước chân đến đây mới hay cảnh giàu sang của vua chúa thực khác hẳn người thường”, trước cảnh ấy, tác giả đã vịnh một bài thơ tả hết cái sang trọng, vương giả nơi phủ chúa, trong bài thơ Lê Hữu Trác đã phải thốt lên: “Cả trời Nam sang nhất là đây”. Không chỉ ngạc nhiên trước quang cảnh, nghi thức sinh hoạt nơi đây mà ông còn sững sờ khi được mời ăn sáng : “mâm vàng, chén bạc, đồ ăn toàn là của ngon vật lạ, tôi bây giờ mới biết cái phong vị của nhà đại gia”. Kể về sự hoa lệ với giọng ngỡ ngàng nhưng tác giả tỏ ra dửng dưng trước những quyến rũ vật chất này khi mà cảnh quá lộng lẫy, xinh tươi còn người thì “héo hon, già cỗi”, trước sức khoẻ của chúa nhỏ ông bày tỏ lo ngại về căn bệnh : “ Vì thế tử ở trong chốn màn che trướng phủ, ăn quá no, mặc quá ấm nên tạng phủ yếu đi”, quả là ốm yếu, èo uột, trong rỗng ngoài trướng. Đặc biệt khi dự định cắt thuốc trị bệnh cho thế tử, tâm trạng Lê Hữu Trác diễn biến khá phức tạp:lúc đầu ông định dùng thuốc chữa đúng bệnh nhưng lại sợ bệnh mau giảm, chúa tin dùng giữ lại ắt sẽ bị công danh ràng buộc, còn nếu dùng thứ thuốc vô thưởng vô phạt thì trái với y đức y tâm của người thầy thuốc. Hai ý nghĩ mâu thuẫn, giằng co trong con người tác giả, cuối cùng chính lương tâm, phẩm chất trung thực của người thầy thuốc đã thắng, ông gạt ý nguyện riêng và lấy việc cứu người làm mục đích. Điều đó càng chứng tỏ Lê Hữu Trác là một người thầy thuốc giàu kinh nghiệm, có kiến thức sâu rộng, bên cạnh tài năng ông còn là một người thầy giàu y đức, y tâm không màng danh lợi, luôn làm tròn sứ mệnh của người thầy thuốc, luôn muốn xa lánh chốn phồn hoa xa xỉ để có thể “sống gần nhân dân, gắn bó với xóm làng, quê hương bình dị”. Bằng ngòi bút tả thực kết hợp với trữ tình, LHT đã cho ta một bức tranh sinh động cụ thể, dù đài các, giàu sang nhưng thiếu khí trời và không khí tự do nới phủ chúa. Đó cũng là dự cảm về một ngày mai suy yếu và tàn tạ của tầng lớp phong kiến thống trị lúc bấy giờ. Từ đoạn trích ta có thể thấy được nhân cách sáng ngời của bậc danh y Lê Hữu Trác, ông không chỉ để lại cho hậu thế di sản quý giá về y học mà còn trao tặng cho tất cả các y bác sĩ ngày nay những bài học về y đức y tâm sao cho xứng đáng với trọng trách “bảo vệ sinh mạng con người”. Là một người thầy thuốc, trước hết Lê Hữu Trác luôn đề cao y đức, đó chính là tấm lòng nhân ái, độ lượng, cứu vớt những người gặp chuyện không may trong cuộc sống mà không màng danh lợi. Ngày nay, khi y học ngày càng phát triển, đội ngũ y bác sĩ ngày càng có điều kiện được học tập nâng cao trình độ, hiểu biết thì khái niệm về “y đức” cũng dần thay đổi. Thực tế cho thấy không ít thầy thuốc chưa thông cảm với nỗi đau của người bệnh, chưa coi “trị bệnh cứu người” là mục tiêu theo đuổi trong suốt cuộc đời hành nghề y mà vì vòng xoay “ muốn có nhiều cơm, nhiều áo, nhiều gạo, nhiều tiền” mà dẫm đạp lên “y đức”. Khi văn hoá “phong bì” của bệnh nhân, cơ sở khám bệnh phân chia “dịch vụ” và “bảo hiểm” thì càng nảy sinh sự đối xử thiếu công tâm của người thầy thuốc. Đặc biệt đối với những bệnh nhân của gia đình nghèo hay khám bảo hiểm ta sẽ thấy được thái độ “phân biệt đối xử” của những con người luôn được tin là “mẹ hiền thiên hạ”. Cứ bước vào bệnh viện ta sẽ thấy ngay những điều này, không khó để thấy cảnh bác sĩ, nhân viên y tế có thái độ đối xử thiếu lịch sự, thậm chí quát mắng bệnh nhân, kể cả đối với người già. Đó là chỉ bàn đến thái độ, còn nhân cách thì ngày càng “mục ruỗng” không sao tả được khi mà các y bác sĩ khoác lên vai màu áo trắng của thiên thần nhưng lại có những hành động giống như “ thần chết”, xin lấy một ví dụ không xa xôi đó là sự việc bác sĩ thẩm mỹ viện Nguyễn Mạnh Tường làm chết người rồi vứt xác xuống sông Hồng để phi tang gây rúng động dư luận trong thời gian vừa qua. Nhiều người bàng hoàng, sửng sốt trước y đức, lương tâm của vị bác sĩ trước hành động quá tàn nhẫn, mất nhân tính. Không thể phủ nhậnnhững đóng góp to lớn của ngành y nói chung và các thầy thuốc nói riêng. Xã hội ta ngày nay vẫn còn những tấm gương thầy thuốc giữ trọn y đức và rất đáng biểu dương, khen thưởng để nêu gương sáng cho các đồng nghiệp. Tuy nhiên, cũng cần nhìn thẳng vào sự thật để thấy được tình trạng suy thoái y đức hiện nay đã đến mức đáng lo ngại và cần được khắc phục kịp thời bằng những biện pháp đồng bộ và thiết thực. Khi y đức của người thầy thuốc chưa thực sự được thấm nhuần thì nạn nhân không ai khác chính là những người nghèo không may mắc bệnh. Cần lắm những nhân cách cao đẹp như lương y Lê Hữu Trác không vì danh lợi, không vì ý nguyện riêng mà làm tổn thương đến những người “mệnh khổ” !
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Rèn kỹ năng giải bài toán ve có lời văn liên quan đến tỷ số
12 p | 303 | 77
-
Suy nghĩ về chiến lược phát triển giáo dục Việt Nam
6 p | 173 | 41
-
Mỹ thuật 5 - Vẽ Trang Trí TRANG TRÍ ĐƯỜNG DIỀM Ở ĐỒ VẬT
4 p | 494 | 23
-
Đề bài : Trình bày suy nghĩ của anh/chị về câu nói của A. Lin- Côn : “Xin hãy dạy cho con tôi chấp nhận: thi rớt còn vinh dự hơn gian lận trong thi cử”
7 p | 458 | 9
-
Cha mẹ và sự phát triển của con cái - Phần 13
4 p | 98 | 8
-
Sáng kiến kinh nghiệm Mầm non: Giáo dục kỹ năng sống cho trẻ 4-5 tuổi
26 p | 62 | 7
-
Sáng kiến kinh nghiệm Mầm non: Một số biện pháp nhằm nâng cao hiệu quả giáo dục kĩ năng sống cho trẻ 4-5 tuổi
23 p | 33 | 7
-
Sáng kiến kinh nghiệm Mầm non: Một số biện pháp giáo dục kỹ năng sống cho trẻ 4-5 tuổi
18 p | 37 | 7
-
Sáng kiến kinh nghiệm THCS: Kinh nghiệm lồng ghép giáo dục tinh thần khởi nghiệp trong bộ môn Hóa học 9 tại trường Trung học cơ sở Lương Thế Vinh, huyện Krông Ana, tỉnh Đăk Lăk.
32 p | 60 | 7
-
Cẩm nang giáo dục trẻ tuổi ấu thơ: Chờ đến mẫu giáo thì đã muộn
233 p | 13 | 5
-
Trình bày suy nghĩ của anh (chị) đối với ý kiến của nhà văn Thạch Lam: “Văn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc lực mà chúng ta có, để vừa tố cáo và thay đổi một thế giới giả dối và tàn ác, vừa làm cho lòng người thêm trong sạch và phong phú hơn”
3 p | 73 | 3
-
Các Mác nói: "Mọi tiết kiệm, suy cho cùng là tiết kiệm thời gian”, Hãy giải thích và làm sáng tỏ câu nói trên?
3 p | 37 | 3
-
“Mọi phẩm chất của đức hạnh là ở trong hành động". Ý kiến trên của nhà văn Pháp M. Xi-xê-rông gợi cho anh (chị) những suy nghĩ gì về việc tu dưỡng và học tập của bản thân
3 p | 34 | 3
-
Hãy nêu suy nghĩ của mình về câu nói: "Chúng ta phải thực hiện đức tính trong sạch, chất phác, hăng hái, cần kiệm, xoá bỏ hết những vết tích nô lệ trong tư tưởng và hành động” (Hồ Chí Minh)
5 p | 37 | 3
-
Suy nghĩ về câu nói: Biết tự hào về bản thân là cần thiết nhưng biết xấu hổ còn quan trọng hơn
3 p | 81 | 3
-
Có ý kiến cho rằng: Sự thật đôi khi gây nên những rạn nứt, còn dối trá luôn luôn tạo nên những đổ vỡ. Suy nghĩ của anh (chị) như thế nào về câu nói trên?
5 p | 40 | 2
-
Anh (chị) có suy nghĩ gì về câu chuyện ngụ ngôn về ngọn nến
3 p | 33 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn