intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Khúc trường tương tư

Chia sẻ: Nguyen Hoang | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:5

150
lượt xem
8
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Khúc trường tương tư Đời Hậu Chu, thời Ngũ Quý (905-955), ở tỉnh Hồ Nam vùng sông Tiêu Tương có nàng Ý Nương, con gái của Lương công. Nàng có sắc đẹp lại hay chữ. Ở trọ nhà có chàng Lý Sinh, một hàn sĩ mỹ mạo tuấn tú. Nhân một đêm Trung Thu, Ý Nương thưởng trăng bỗng gặp Lý Sinh. Trai tài gái sắc gặp nhau, trao đổi tâm tình. Từ đó cả hai thường tìm cách lui tới. Lương công biết được, tức giận đuổi Lý Sinh đi. Ý Nương lấy làm đau đớn, từ đó sinh ra...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Khúc trường tương tư

  1. Khúc trường tương tư Đời Hậu Chu, thời Ngũ Quý (905-955), ở tỉnh Hồ Nam vùng sông Tiêu Tương có nàng Ý Nương, con gái của Lương công. Nàng có sắc đẹp lại hay chữ. Ở trọ nhà có chàng Lý Sinh, một hàn sĩ mỹ mạo tuấn tú. Nhân một đêm Trung Thu, Ý Nương thưởng trăng bỗng gặp Lý Sinh. Trai tài gái sắc gặp nhau, trao đổi tâm tình. Từ đó cả hai thường tìm cách lui tới. Lương công biết được, tức giận đuổi Lý Sinh đi. Ý Nương lấy làm đau đớn, từ đó sinh ra bịnh tương tư triền miên, mới làm bài khúc "Trường tương tư" mong gởi nguồn tâm sự cho người yêu biết. Trong bài có những câu rất lâm ly ai oán: Người ta bảo sông Tương rất sâu, Nhưng chưa bằng nguồn tương tư Sông sâu còn có đáy, Tương tư không bờ bến. Chàng ở đầu sông Tương, Thiếp ở cuối sông Tương. Tương tư không gặp mặt, Cùng uống nước sông Tương. Hồn mơ bay chẳng tới Chỉ thiếu một điều chết.
  2. Ta vào cửa tương tư, Mới biết tương tư đau khổ! Nguyên văn: Nhân đạo Tương Giang thâm, Vị để tương tư bán. Giang thâm chung hữu để; Tương tư vô biên ngạn. Quân tại Tương Giang đầu, Thiếp tại Tương Giang vĩ. Tương tư bất tương kiến, Đồng ẩm Tương Giang thủỵ Mộng hồn phi bất đáo, Sở khiếm duy nhất tử. Nhập ngã tương tư môn, Tri ngã tương tư khổ! Lý Sinh tiếp được, đọc xong, cảm xót vô cùng, đầm đìa nước mắt. Chàng chạy nhờ mai mối đến năn nỉ với Lương ông, kể lể mối tình đầu, xin hỏi nàng làm vợ. Ông trước còn dùng dằng, sau đọc được khúc "Trường tương tư" của con, lấy làm cảm động nên đành vui lòng cho Sinh thành mối lương duyên. Trong "Đoạn trường tân thanh" có câu: Sông Tương một giải nông sờ, Bên trông đầu nọ, bên chờ cuối kia.
  3. Và trong "Chinh phụ ngâm", bản dịch của bà Đoàn Thị Điểm cũng có câu: Chốn Hàm Dương, chàng còn ngoảnh lại, Bến Tiêu Tương, thiếp hãy trông sang... Đổi mỹ nhân lấy ngựa Tô Đông Pha là một thi hào danh tiếng đời nhà Tống (950-1275). Ông có một cô hầu tuyệt đẹp tên Xuân Nương. Vì bất đồng ý kiến với Tể tướng Vương An Thạch nên bị nhà vua trích đi Hoàng Châu. Lúc sắp lên đường, có người bạn làm chức quan Vận sứ họ Tưởng đến nhà Tô chơi để tiễn biệt. Tô Đông Pha bảo Xuân Nương ra mời khách uống vài chén rượu, cảm khái biệt ly. Thấy Xuân Nương đẹp như tiên nga, họ Tưởng giựt mình hỏi: - Cô bé này có đi theo bác không? Tô bảo là Xuân Nương không muốn đi theo vì đường sá xa xôi khó nhọc nên xin trở về nhà nàng. Nhân đó, họ Tưởng nói: - Vậy thì bác cho phép tôi đem con ngựa bạch tuyệt hay để đổi lấy cô Xuân được không? Đông Pha ưng chịu. Họ Tưởng lấy làm khoan khoái vô cùng, liền ứng khẩu làm bài thơ tứ tuyệt:
  4. Tiếc gì con ngựa đẹp như mây, Ơn bác cho tôi đổi gái này, Giờ mất nhạt vàng rung bóng nguyệt, Nhưng thêm má phấn bạn làng say. Nguyên văn: Bất tích sương mao võ tuyết đề, Đẳng nhân phân phó tặng nga mi. Tuy vô kim nặc tê minh nguyệt, Khước hữu giai nhân bỗng ngọc bì. Tô Đông Pha cũng ứng khẩu đáp lại: Cô Xuân đi vậy cũng xa xăm, Dầu chẳng kêu ca chớ giận ngầm. Vì nỗi non sông nhiều hiểm trở, Đổi người lấy ngựa phải đành tâm. Nguyên văn: Xuân Nương thử khứ thái thông thông, Bất cảm đề thanh tại hận trung. Chỉ vị sơn hành đa hiểm trở, Cố tương hồng phấn hoán truy phong. Xuân Nương nghe hai người đối đáp nhau và có một hành động khinh thường nàng như thế nên bực tức, đĩnh đạc nói: - Tôi nghe ngày xưa vua Tề Cảnh Công muốn chém tên giữ chuồng ngựa mà Yến
  5. Tử cản ngăn. Chuồng ngựa nhà mình cháy, Khổng Phu Tử chỉ hỏi thăm có ai chết không, chớ không hỏi ngựa chết mất còn. Ấy là người ta quý người khinh vật. Nay học sĩ đem người đổi lấy ngựa, thì ra quý vật mà khinh người. Đoạn, Xuân Nương cũng ứng khẩu làm một bài thơ: Chém cha cái kiếp của đàn bà, Khổ sướng trăm bề há bởi ta. Giờ mới biết người thua giống vậy, Sống làm chi nữa trách ai mà. Nguyên văn: Vi nhân mạc tác vị nhân thân, Bá ban khổ lạc do tha nhân. Kim nhật thủy tri nhân tiện súc, Thử sinh cẩn hoạt oán thùy sân. Đọc xong, nàng vội lao mình ra sân đập đầu vào cây mà chết. Thấy thân xác nàng quằn quại trên vũng máu đào bên cội cây, cả hai vô cùng hối hận, nhìn nhau ngậm ngùi, nhỏ lệ. Nhưng đã muộn rồi
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
10=>1