Đề bài: Một số thanh niên hiện nay vẫn cho rằng: “Chỉ có tiền tài và địa vị thì mới <br />
có hạnh phúc”. Hãy dùng lập luận bác bỏ để phản bác tư tưởng đó<br />
Bài làm<br />
Hạnh phúc là Vấn đề luôn được mọi người quan tâm, đặc biệt là thanh niên khi họ bước <br />
vào ngưỡng cửa của cuộc sống. Trong nhiều quan niệm về hạnh phúc của họ, có một <br />
quan niệm rất cần được trao đổi, làm rõ: “Chỉ có tiền tài và địa vị thì mới có hạnh phúc.”<br />
Câu nói mới nghe qua, có vẻ như đúng, đã khiến không ít thanh niên hiện nay dễ đồng tình <br />
chấp nhận. “Có tiền mua tiên cũng được”, đó không phải là hạnh phúc sao? Chưa hết, <br />
“mạnh vì gạo, bạo vì tiền”, tiền tài đem lại sức mạnh, quyền lực cho con người cũng là <br />
một thứ “hạnh phúc” chứ sao? Còn địa vị thì khỏi phải nói, nó tạo ra nhiều thứ “hạnh <br />
phúc” cho con người: được “ăn trên ngồi trốc”, xe đưa xe đón, lại có quyền thế, bổng lộc, <br />
nhiều người quỵ lụy,... Những “hạnh phúc” đó là có thật và nhiều người mơ ước được <br />
như thế. Nhưng nghĩ lại mà xem, đó có phải là hạnh phúc chân chính, đích thực và bền <br />
vững của con người không? Không phải. Bởi vì, như Tháccơrây, nhà văn Anh từng nói: <br />
“Tiền bạc không phải là vạn năng. Nó có thể mua được nhà cửa, nhưng không mua được <br />
gia đình. Nó có thể mua được cánh hẩu, nhưng không mua được tình bạn,...”. Ở đây, gia <br />
đình và tình bạn mới là hạnh phúc chân chính thì tiền bạc không thể mua được. Cũng vậy, <br />
những thứ mà địa vị tạo ra trên đây đâu phải là hạnh phúc đích thực của con người. Thành <br />
ra, xét cho cùng, tiền tài và địa vị chỉ có thể xem như là một phương tiện, một điều kiện <br />
trong rất nhiều phương tiện, điều kiện để con người có hạnh phúc. (Ấy là chưa nói đến, <br />
có khi chính tiền tài và địa vị lại làm cho con người hư hỏng, tha hoá, bất hạnh như đã <br />
từng xảy ra trong cuộc sống). Bản thân tiền tài và địa vị không tạo ra hạnh phúc chân <br />
chính cho con người. Câu nói trên không chỉ sai lầm ở chỗ đã tuyệt đối hoá tiền tài và địa <br />
vị trong việc đem lại hạnh phúc cho con người (“Chỉ có...”) mà còn thể hiện một quan <br />
niệm cũ kĩ và lỗi thời về hạnh phúc: một thứ hạnh phúc tầm thường nhờ tiền tài và địa vị <br />
mà có được. Còn hạnh phúc chân chính, đích thực và bền vững của con người thì phải do <br />
các yếu tố khác tạo ra. Các Mác nói: "Hạnh phúc là đấu tranh". Domat cho rằng: "Có ba <br />
điều để tạo nên hạnh phúc: thân thể khỏe mạnh, tinh thần minh mẫn và một trái tim trong <br />
sạch". Nhiều bạn trẻ ngày nay cho răng: Hạnh phúc là được chia sẻ, thương yêu, được <br />
cống hiến và hưởng thụ một cách hợp lí. Ai biết tạo ra sự hài hòa giữa hạnh phúc cá nhân <br />
và hạnh phúc tập thể, người đó mới có hạnh phúc thực sự.<br />