intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

NHÂN QUẢ LUÂN HỒI

Chia sẻ: Hồ Quốc Vĩ | Ngày: | Loại File: DOCX | Số trang:32

122
lượt xem
5
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Ta sinh ra cõi này. Sự đời trớ trêu thay. Kẻ chịu kiếp ăn mày. Người giàu sang võng lộng. Kiếp người là giấc mộng. Thoáng phút chốc xa rời. Nhân gian khéo gọi mời. Tham, sân, si, tội lỗi. Nhưng mấy ai sám hối. Mà quay về nẻo ngay. Cho tội nghiệp sâu dày. Đời ba chìm bảy nổi. Tiền thân xưa gây tội. Lỗi trả vay kiếp này. Ta ắt chịu đọa đầy. Đường công danh lận đận.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: NHÂN QUẢ LUÂN HỒI

  1. NHÂN QUẢ LUÂN HỒI Ta sinh ra cõi này Sự đời trớ trêu thay Kẻ chịu kiếp ăn mày Người giàu sang võng lộng Kiếp người là giấc mộng Thoáng phút chốc xa rời Nhân gian khéo gọi mời Tham, sân, si, tội lỗi Nhưng mấy ai sám hối Mà quay về nẻo ngay Cho tội nghiệp sâu dày Đời ba chìm bảy nổi Tiền thân xưa gây tội Lỗi trả vay kiếp này Ta ắt chịu đọa đầy Đường công danh lận đận Mỗi người một số phận
  2. Duyên tan hợp do trời Chuyện thiên hạ lắm lời Thị phi và cám dỗ Trót sinh ra bể khổ Cam chịu dẫu đắng cay Chờ cho đến số may Hồng trần ta nhẹ bước Thời nay ai tạo phước Gieo vào đất nhân lành Ngày sau quả trên cành Vị ngon cho trái ngọt Đừng như thân bèo bọt Gây nhiều cảnh trái ngang Nhân thế lắm phũ phàng Oan khiêng dày chồng chất Nhìn bao người cơ cực Sao không rủ lòng thương ? Còn tạo cảnh đoạn trường Một trời sầu ly biệt Sáu căn nên tận diệt Ngũ giới nên hành trì
  3. Tâm bền vững xá gì Sen vàng ta ngự trị Khắc sâu trong tâm trí Luật nhân quả luân hồi Trí tuệ ta vun bồi Chóng quay về bờ giác Lòng này xin ghi tạc Luôn tránh dữ làm lành Vốn kiếp người mong manh Tử sanh rồi sanh tử Dòng đời muôn muôn sự Ai thoát vòng khổ đau Thân sắc sẽ muôn màu Sáng trong như ánh ngọc Ta nguyện đời tu học Như Đức mẹ Quán Âm Từ bi phép cao thâm Độ chúng sanh giải thoát . CHỮ ĐỜI
  4. Đờ i Mặt trắng, mặt đen Phỉ báng nhau, dài thù hận Nịnh nọt đua chen, tranh quyền đoạt vị Kẻ tỵ hiềm đầy ma mị, người quân tử phủi tay không Tình đời muôn sự nhìn rõ ban ngày, nhưng ôi thế gian tai   ngơ mắt điếc Dù cho bóng đêm đen có kéo dài vô tận, cũng sẽ một ngày   tìm lại chút ánh tà dương . PHẬN BẠC  Ta tiếc cho ta nửa cuộc đời Công danh trôi nổi chẳng bao nhiêu Một thân ngậm ngùi mình ta hiểu Ngại đời đua chen chẳng dám liều Song thân phụng dưỡng chưa trọn hiếu Bè bạn chung quanh cũng đìu hiu Thân bằng quyến thuộc người một nẻo Ngày tháng héo hon bởi kiếp người Có lúc tình yêu không nụ cười Bao người vội đến rồi lại đi
  5. Yêu trong mù quáng ham thể xác Tìm trong hoan lạc thú vui gì ? Mấy khi ngẫm nghĩ có lẽ vì Thế trần tham đắm hám giàu sang Còng lưng mưu tính danh và lợi Thị phi nào sợ mấy ai khi Ngoảnh lại sự tình ta bước đi Nửa đời sau nữa tạo gan lì Gian nan bền chí không nao núng Trở tay xoay chuyển vận hành thông Đẹp đạo đẹp đời ta chỉ mong Sống sao hai chữ trọn " tấm lòng " Ngày sau thanh thản ta về đất Rũ bỏ bụi trần phận long đong ! ĐẠO THI NHÂN Nhân tình thế thái ai hay  Phàm phu quân tử chốn đây ngập ngừng Rượu đào anh kiệt chưa mừng Lời ngoa thế tục đã từng thốt ra Thói thường ta đã ngộ ra 
  6. Người khinh kẻ ghét chẳng qua trò đời Thương cái tôi giận cái lời Hơn nhau cũng bởi cái thời vận may Xác phàm như cái thân cây  Trơ trơ gỗ mộc có hay chuyện gì Họa hổ chỉ họa được bì Thế gian lòng dạ do vì sân si Dòng đời lặng lẽ trôi đi  Yêu thương thù hận có chi kiếp người Kẻ thì khóc kẻ lại cười Cười người hôm trước người cười hôm sau Thù người làm tới sầu đau  Làm cho oán nghiệt dâng cao cũng làm Mặc ai than thở kêu gào Miễn sao mát dạ tâm nào vô minh Ông trời lắm lúc hiển linh  Gieo nhân xấu ác phân minh đọa đày Ngẫm ra tánh thể bùn lầy Rửa sao cho hết những ngày nợ vay Duyên lành mấy thuở đến tay  Người hiền mấy lúc đến đây giao tình
  7. Trực ngôn thì đáo tụng đình Vô ngôn hoạ phước một mình khen hay Sự tình điên đảo mê say  Trắng đen tráo trở vòng xoay luân hồi Người khôn trí tuệ vun bồi Còn ai mê lạc thì hồi trầm luân Một năm đông hạ thu xuân  Bốn mùa hoa lá phục tuân mệnh trời Nhân sinh số kiếp dễ rời Oan khiêng chồng chất những lời khổ đau Quơ tay qua trán trên cao  Lưới thiên tuy rộng không sao vẫy vùng Sống sao như bách như tùng Đừng như bèo bọt chung cùng lênh đênh Tháng ngày cuộc sống bấp bênh  Vàng thao lẫn lộn chênh vênh đâu ngờ Thời gian hình bóng phai mờ Có chăng còn lại tình cờ hôm nao Phút đầu gặp gỡ người trao  Toàn câu vô nghĩa thấp cao miệng đời Sĩ phu giữ ý giữ lời
  8. Hoa khai ngọc thốt ý lời trung ngôn Phân chia lời nói ai tôn  Anh tài giữa chợ mới khôn quần hùng Trứ danh bốn bể vẫy vùng Nào đâu lấp ló chung cùng mưu mô Đầm lầy ướt gò đất khô  Đứng trông nhân thế đổ xô vào bùn Thời nay lễ giáo điên khùng Bất nhân trơ tráo được sùng bệ cao Chút tình nhân sĩ khát khao  Ai thời nhân tính thì trao lời vàng Thất phu đâu đáng luận bàn Hoa sen thơm ngát không màng bùn nhơ Bổn thiện vốn tính nhân sơ  Nghĩ suy tâm cảm buâng quơ thói đời Người ơi nên giữ lấy lời Đức, Nhân, Tín, Nghĩa, cao vời nhân sinh ! CHỮ NỢ  
  9.   Một đời trên vai chữ " Nợ "  Nợ sanh thành dưỡng dục tợ thái dương  Mẹ già sớm nắng chiều sương  Cha tần tảo thân tha hương cơ cực  Bút nghiêng nợ thầy giấy mực  Buổi đến trường học hai chữ ê a  Cuộc đời chập chững chưa qua  Như trang sách chữ " Nhân " ta chưa hiểu  Trách mình tự thân chế giễu  Biết khi nào trả hết nợ nhân sinh  Nào đâu mấy lúc hiển vinh  Gối giấc mộng đã tan vì đêm cạn  Đường công danh ta nợ bạn 
  10. Kẻ lọc lừa vô số hạng điêu ngoa  Chí cốt bạn giúp vượt qua  Nhìn rõ mặt sự xấu xa đen trắng  Ai đã từng ngồi sâu lắng  Ngẫm tình đời còn nợ nợ cho ai ?  Lê dài kiếp sống ngày mai  Trả cho sạch thân phù du dâu bể  Rồi chuyện trăm năm hôn lễ  Nợ người về má tựa lúc kề nhau  Mặn nồng trả vẹn trước sau  Tình chồng vợ nợ đến ngày bạc tóc  Thói thường bởi quen cười khóc  Cười cho người chưa trả hết nợ vay  khóc mình nợ vẫn còn đây  Đong sao hết cái nợ nhân nợ nghĩa  Ngoảnh mặt thôi không đếm xỉa  Nợ là đời, đời là nợ vần xoay  Cả đời đời nợ lây hoay  Ngày về đất xin trên bia chữ " Nợ " !  DÒNG ĐỜI
  11. Nhẹ bước cho đời thư thả  Nhọc công hoài đọa lạc cả điều mê  Đêm xuống canh tàn tái tê  Thầm ngẫm nghĩ đời đam mê phù phiếm Nửa kiếp nhân sinh tìm kiếm  Tựa cung đàn dây chùng phím buông lơi  Bước trần lắm lúc chơi vơi  Buộc nắm tóc đã rối bời ngày cũ Tiếc chi thói đời lam lũ  Tiếng khóc cười tiếng nhắn nhủ bi ai 
  12. Khép mắt nào thấy ngày mai  Trong vô vọng nghe bên tai hư ảo Bụi đường trần gian ai tạo ?  Chợt quay về hằn in vào dấu xưa  Buông xuôi vài cánh hạt mưa  Đời bèo bọt bao đẫy đưa tủi hổ Số này tự thân nghèo khổ Qua dặm ngàn gánh khổ đổ về non  Mấy khi gối giấc vàng son  Cơn mộng mị chẳng khi còn vô hạn Mai về vần xoay số mạng  Quên những ngày ta kết bạn phong sương  Cuộc đời thôi hết nhiễu nhương  Thân hồ hải kiếp tha phương bạc tiền Thôi mê tham đắm lụy phiền  Gạt ngoài thế sự thẳng miền du sơn  Bóng mây dạo nước lờn vờn  Cõi trần một kiếp chập chờn lặng trôi . NỢ ĐỜI
  13. Tạo hóa trớ trêu cái sự đời  Sanh ra mắc đọa thế gian lời Oan khiêng kiếp trước hay chưởi bới Nên bởi kiếp này nhọc tâm chơi Tử sanh luân chuyển chẳng nghĩ ngơi  Nghĩ suy đâu dám trách ông trời Lê la kiếp sống trong ngày tới Vài ba năm nữa cũng đứt hơi Người đời độc địa khó buông lơi  Kẻ mạnh hiếp yếu đá tơi bời Nhân tình thế thái nghe chới với Cái cảnh mưu cầu thiệt tả tơi Miếng ăn nhơ nhớp thấy cũng xơi  Tráo trở miễn sao có được hời Kêu trời không thấu sao đành hỡi Hơn chi tất lưỡi mấy người ơi Tội nghiệp người ta đừng có khơi  Số phận phân chia đâu sẵn mời Đâu ai ham muốn cho chúng bới Đọa đầy kiếp sống biết nào vơi Ngửa mặt lên trời để mà phơi 
  14. Tạo chi tréo ngoe vậy ông trời Trả xong cái nợ chờ kiếp tới Cũng như thiên hạ nằm thảnh thơi ! ĐỊA NGỤC  Ầm ầm sấm chớp nổ vang  Cõi vào âm cảnh hoang mang phủ trùm Mặc ai kêu khóc um sùm Một bầy ngạ quỷ gông cùm rên la Đầu trâu mặt ngựa đâu tha  Tội đồ mau hãy nhìn qua lỗi mình Phán Quan mở sách chiếu hình Bao nhiêu ác quả ức nghìn đã gieo Sâu dày nghiệp chướng mang theo  Công tu tạo phước tí teo vài điều Điện Diêm La máu loang nhiều Diêm Vương mặt sắt ai liều không khai Kẻ nào dương thế làm sai  Gian ngôn xảo biện ly khai người đời Bạt Thiệt địa ngục sẵn mời Cạy mồm cắt lưỡi hết lời điêu ngoa
  15. Còn kia là quỷ dạ xoa  Tiễn Đao địa ngục mở loa gọi hồn Ly khai cốt nhục tội tồn Chưng Lung, Thiết Thụ đổ dồn về đây Hại người phóng hỏa đâu hay  Sau ngày tạ thế tai bay họa mình Đồng Trụ cột lửa tra hình Phàm kẻ thủ ác nhất tình khảo tra Khinh mạng người khác với ta  Sát hại thỏa thích vui ca tiệc tùng Oan gia phủ kín trùng trùng Súc sinh thời cũng chung cùng tánh linh Tạo chi màn tối vô minh  Đao Sơn địa ngục có xin cũng thừa Gian dâm thai ghén bỏ bừa Giết con trong dạ thiệt vừa nhẫn tâm Băng sơn Thạch Áp oái ăm  Dây thừng treo ngược búa đâm tội đồ Dẫu cho xác ở dưới mồ Kênh kênh quạ mổ chúng vồ ăn ngay Kiếp người tham đắm mê say 
  16. Ngưu Khanh, Thung cữu trả vay rạch ròi Hại ai thì chúng đến đòi Vay họ một mạng chết lòi lời thêm Tưởng rằng làm tội ban đêm  Đến khi trời sáng là êm mọi bề Nào đâu lúc thác hồn về Âm ty địa phủ bốn bề bủa vây Huyết Trì, Uổng Tử đắng cay  Bất hiếu cha mẹ xữ ngay ngục này Trách Hình u tối giăng đầy Bởi xưa đào bới xới cày mộ hoang Nhọc công mưu chước tính toan  Bòn rút công của hãy khoang đừng làm Hỏa Sơn lửa đốt xác phàm Sống đi chết lại đâu nhàm ngục kia Dối trên lừa dưới phân chia  Cướp bóc đạo tặc rượu bia vào người Bán buôn tính một ra mười Đao Cư xẽ thịt hết cười vạn năm Thạch Ma ngục thất hờn căm  Hiếp đáp bách tính chặt băm lưu đày
  17. Giàu sang như kẻ ăn mày Không phân lớn nhỏ tội bày trước sau Địa ngục Thập Bát đớn đau  Thế gian muốn sống hãy mau làm lành Thân ta như sợi chỉ mành Tu Tâm dưỡng tánh để dành kiếp mai Đời này nghiệp gánh trên vai  Ai thời cũng có một hai lỗi lầm Chấp tay miệng khấn lầm rầm Cầu xin sám hối để nằm hoa sen Mặc người mê muội bon chen  Còn đây tỉnh thức trắng đen tỏ bày Khuyên ai chớ có sa lầy Rơi vào địa ngục không ngày thoát ra ! Bé học lễ giáo Cô dạy đi đứng đàng hoàng Không xô không lấn chen hàng đẩy nhau Ngồi học bé nhớ thẳng lưng Chân tay ngay ngắn chớ đừng ngả nghiêng Đến bữa bé tự xúc ăn Đừng ham nói chuyện cơm văng khắp bàn Uống nước nhớ uống từ từ Vội vàng đánh đổ bé hư không nào Đông người bé chớ hét to
  18. Cười nói chạy nhảy phiền cho mọi người Trao đồ lễ phép hai tay Hai tay đón nhận điều hay bé làm Đi học quần áo gọn gàng Tóc không để rối nhớ mang dép giày Đi tiêu đi tiểu đúng nơi Giữ cho sạch đẹp mọi nơi mọi nhà Đồ chơi bé cất gọn gàng Ngăn nắp sạch sẽ cô càng yêu hơn Lòng thanh thản, tràn trề pháp nhũ Niệm hồng danh, tháo gỡ sân si Ngưỡng trông về cửa từ bi Hộ trì Tam Bảo sống vì muôn sinh Nhất tâm tôn kính Phật Lòng ngát hoa đại bi Theo nước nguồn thanh tịnh Dứt đoạn tham, sân, si Nếu biết trăm năm là ngắn ngủi Ta về tích góp hiểu và thương Lỡ mai vô thường chào vẫy gọi Thanh thản ra đi chẳng vấn vương Tránh không làm điều ác Không say sưa nghiện ngập
  19. Tinh cần làm việc lành Là phúc đức lớn nhất Sống ngay thẳng, bố thí Giúp quyến thuộc, thân bằng Hành xử không tì vết Là phúc đức lớn nhất Được cung phụng mẹ cha Yêu thương gia đình mình Được hành nghề thích hợp Là phúc đức lớn nhất Có học, có nghề hay Biết hành trì giới luật Biết nói lời ái ngữ Là phúc đức lớn nhất Sống trong môi trường tốt Được tạo tác nhân lành Được đi trên đường chính Là phúc đức lớn nhất Lánh xa kẻ xấu ác Được thân cận người hiền
  20. Tôn kính bậc đáng kính Là phúc đức lớn nhất Người tạo thiện nghiệp dài lâu Làm rồi thanh thản ra vào hân hoan Ngày ngày hỷ lạc nhẹ nhàng Biết mình thọ hưởng bình an quả lành Xin cho khắp muôn loài Sống yên lành bên nhau Không ganh ghét oán thù Không chiến tranh giết chóc Xin cho kẻ bất thiện Biết tin có luân hồi Có nghiệp báo trả vay Để hồi đầu hướng thiện Biết khiêm cung lễ độ Tri túc và biết ơn Không bỏ dịp học đạo Là phước đức lớn nhất Ngày xưa Giao Chỉ - Giao Châu Phật từ đất Ấn, chùa Dâu hiển bày Hào quang ngũ sắc Như Lai
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2