Đề bài: Phân tích ý kiến cho rằng chữ Hồng chính là nhãn tự của bài thơ Mộ của <br />
Hồ Chí Minh<br />
<br />
Bài làm<br />
<br />
Hồ Chí Minh là một nhà thơ cách mạng lỗi lạc của dân tộc ta. Trong mỗi tác phẩm của <br />
người đều thể hiện tư tưởng, ý chí cách mạng sâu sắc của tác giả.<br />
<br />
Bài thơ Mộ của Hồ Chí Minh là một bài thơ Đường luật, thể tứ tuyệt. Bản chất của thể <br />
thơ này thường có nhãn tự, như là đôi mặt điểm trung tâm mấu chốt của cả bài thơ.<br />
<br />
Nhãn tự chính là linh hồn, của bài thơ. Ví dụ như trong bài thơ Hoàng Hạc lâu của tác giả <br />
Thôi Hiệu thì chữ “sầu” chính là nhãn tự, thể hiện nỗi buồn mênh mang khi cảnh thay đổi <br />
con người xưa không còn. Thì trong bài thơ Mộ của tác giả Hồ Chí Minh chữ “hồng” <br />
chính là nhãn tự của bài thơ này.<br />
<br />
Hoàn cảnh viết bài thơ khi tác giả bị giam tại nhà lao của Tưởng Giới Thạch và bị <br />
chuyển nhà lao, hết nhà tù này tới nhà tù khác có thể lúc nửa đêm có khi gà vừa gáy sáng <br />
đã phải lên đường. Bài thơ Mộ viết về cảnh hoàng hôn, buổi chiều tối:<br />
<br />
Chim mỏi về rừng tìm chốn ngủ<br />
<br />
Chòm mây trôi nhẹ giữa tầng không<br />
<br />
Cô em xóm núi xay ngô tối<br />
<br />
Xay hết, lò than đã rực hồng.<br />
<br />
Thông qua những câu thơ ta hiểu rằng thời gian của bài thơ là lúc chiều muộn, tác giả bị <br />
giải đi qua một khu rừng hoang sơ heo hút, ở nơi đất khách quê người. Tác giả lúc này <br />
như một cánh chim bơ vơ mỏi mệt bay đi tìm một nơi trú ngụ, nghỉ ngơi.<br />
<br />
Trên bầu trời những tầng mây, lững lờ trôi không biết đi đâu về đâu, trôi lang thang vô <br />
định. Tâm trạng của tác giả người tù cách mạng cũng như vậy khi thân thể nặng nề bị <br />
gông cùm, xiềng xích mỗi bước đi đều nặng nề hơn khi đường đi gian lao vất vả phải <br />
trải qua những ngọn núi non hiểm trở.<br />
<br />
Một nỗi buồn cô đơn thấm vào trong tận tâm hồn, cảnh vật cảnh hoàng hôn khi nắng <br />
chiều tắt càng làm cho không gian mênh mông, thời gian đằng đẵng. Tác giả cảm thấy <br />
nỗi buồn da diết khi nhớ về quê hương đất nước, nhớ về những người dân thân thương <br />
ruột thịt của mình đang ngày đêm mong đợi người trở về giải phóng nhân loại khỏi kiếp <br />
nô lệ lầm than.<br />
<br />
Tuy nhiên, trong hai câu thơ cuối ý thơ bỗng nhiên thay đổi hẳn khi tác giả nhìn thấy hình <br />
ảnh con người. Mộ cô gái đang hăng say lao động giữa núi rừng hoang vu lạnh lẽo. Hình <br />
ảnh cô gái xay ngô tôi những giọt mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt xinh đẹp của người <br />
con gái làm cho tác giả cảm thấy động lòng. Cô làm việc nhiệt tình hăng say, quên cả thời <br />
gian đang tối dần.<br />
<br />
Hình ảnh lò than rực hồng bên cạnh cô gái như sưởi ấm tâm hồn lạnh lẽo cô đơn của tác <br />
giả. Nhìn thấy chiếc lò than rực hồng tác giả cảm thấy có thêm sức mạnh để đi tiếp <br />
bước tiếp trên con đường mà mình đã chọn.<br />
<br />
Chữ hồng của bài thơ làm cho người đọc cảm nhận được sự sống, tươi vui tràn đầy hy <br />
vọng trong bài thơ Mộ của tác giả Hồ Chí Minh. Cả bài thơ chìm trong cảnh sắc trầm <br />
buồn thì khi đọc tới chữ hồng khiến cho con người cảm thấy tràn đầy hy vọng ở một <br />
tương lai tươi sáng hơn.<br />
<br />
Chữ Hồng như ngọn lửa đang cháy rực thắp sáng cho cả bài thơ, thể hiện tinh thần kiên <br />
cường không bao giờ lùi bước trước khó khăn thử thách của tác giả Hồ Chí Minh. Trong <br />
khi cuộc sống bế tắc khó khăn nhưng tác giả vẫn luôn có niềm tin vào tương lai phía <br />
trước không đánh mất hy vọng của mình về sự nghiệp cách mạng giải phóng dân tộc.<br />
<br />
Do đó, chữ hồng xứng đáng là nhãn tự của bài thơ Mộ của Hồ Chí Minh. Mộ là một bài <br />
thơ hay thể hiện tinh thần kiên cường bất khuất của tác giả trong cảnh lao tù nhưng <br />
không nao núng chùn bước.<br />
<br />