intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Sống có trách nhiệm

Chia sẻ: La Cau | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:6

74
lượt xem
6
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Trong quy trình sản xuất dây chuyền điện tử tại Nhật , sau mỗi khâu các kiểm định viên phải làm việc hết sức vất vả để đảm bảo chất lượng sản phẩm . Tuy nhiên , trong một số trường hợp , chỉ đến khâu cuối cùng lỗi sản phẩm mới được phát hiện . Và dù đó chỉ là một lỗi nhỏ (nếu lô hàng ấy ở Việt Nam sẽ được tung ra thị trường như kiểu bán thịt gà bị cúm) thì ở Nhật nó bị tiêu hủy một cách không thương tiếc . Điều đó...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Sống có trách nhiệm

  1. Sống có trách nhiệm Trong quy trình sản xuất dây chuyền điện tử tại Nhật , sau mỗi khâu các kiểm định viên phải làm việc hết sức vất vả để đảm bảo chất lượng sản phẩm . Tuy nhiên , trong một số trường hợp , chỉ đến khâu cuối cùng lỗi sản phẩm mới được phát hiện . Và dù đó chỉ là một lỗi nhỏ (nếu lô hàng ấy ở Việt Nam sẽ được tung ra thị trường như kiểu bán thịt gà bị cúm) thì ở Nhật nó bị tiêu hủy một cách không thương tiếc . Điều đó càng chứng minh rõ ràng hơn rằng chính thái độ nghiêm túc trong công việc và tinh thần trách nhiệm của người Nhật đã tạo nên những thương hiệu sản phẩm hàng đầu của quốc gia nhỏ bé này . Giả sử bạn vào một cửa hàng để mua đồ , bạn yên tâm rằng đã có người trông xe nên cũng chẳng cần khóa càng , khóa cổ gì . Thậm chí bạn còn để nguyên cả giấy tờ xe ở trong cốp . Những rủi thay , khi bạn trở ra , chiếc xe đã không cánh mà bay . Còn người bảo vệ thì cau có trong khi bạn lo đến tái mặt . Mặc dù bạn có vé xe , và rõ ràng đảm bảo tài sản cho khách hàng là trách nhiệm của cửa hàng , nhưng bạn chỉ nhận được 50% tiền bồi thường sau rất nhiều lần “làm việc” với sự bất hợp tác của họ . Hay chiếc điện thoại là “bạn thân nhất” của bạn không may bị “cảm gió” . Bạn đành dứt ruột xa cách nó 1 tuần . trong thời gian nó nhập viện . Thật ra thì người nhận
  2. hàng hẹn bạn 5 ngày sau đến lấy nhưng cứ tính hẳn 1 tuần cho dôi . Bạn quay lại cửa hàng điện thoại sau một khoảng thời gian nhớ nhung dài dằng dẵng như một năm . Và … thật bất ngờ , anh ta cầm tờ biên lai của bạn như thể nó chưa hề được viết ra . Sau 5 giây lạnh lùng , anh ta trả lời : - Xin lỗi . Chúng tôi nhập sót máy của bạn . 5 ngày nữa bạn quay lại nhé ! Và nếu trí tưởng tượng của bạn còn phong phú , hãy tưởng tượng đến 10 năm nữa , khi bạn có 1 gia đình hạnh phúc cùng 1 đứa con kháu khỉnh . Để tập trung vào công việc , 2 vợ chồng bạn quyết định tìm 1 vú em chăm cho honey bé bỏng . Một buổi chiều , bạn trở về từ Công ty , và bạn thấy vú em đang buồn điện thoại , còn thiên thần đáng thương của bạn đang ngồi khóc thút thít với chiếc quần ướt sũng vì tè dầm . Bạn sẽ hành động như thế nào trong trường hợp này ? Còn rất nhiều , rất nhiều tình huống dở khóc dở cười khác mà cùng ta có thể gặp phải . Những lúc ấy , chúng ta còn có thể làm được gì khác ngoài việc chửi thầm “bọn vô trách nhiệm” và tìm khắc phục hậu quả từ việc đó . Nhưng thử đặt ngược lại vấn đề , đã bao giờ bạn ở trong vị trí của những kẻ vô trách nhiệm kia chưa ? Cửa hàng đầu tiên làm mất xe của bạn , nhưng đã bao giờ bạn làm hỏng đồ mượn của ai mà không chịu nhận lỗi ? Người bán điện thoại quên nhập máy của bạn vào kho sửa , còn bạn đã bao giờ quên lời 1 đề nghị giúp đỡ của bạn bè ? Cô vú em bỏ bê honey của bạn , còn bạn đã bao giờ trêu em bé khóc khi hồi nhỏ bị mẹ bắt ở nhà trông em ? Bản thân thôi đã từng vừa là nạn nhân , vừa là thủ phạm của những hành động vô trách nhiệm kiểu như thế . Tôi đã từng vứt rác bừa bãi nơi công cộng , tôi đã từng vẽ bậy lên bàn , tôi đã từng bỏ bê bài về nhà , tôi đã từng đùn đẩy công việc cho người
  3. khác … Và đôi khi biết rằng như thế là thiếu trách nhiệm , là mình đã sai . Những 2 chữ “trách nhiệm” sao mà nặng nề và khó mang đến vậy . Là Cóc FU , chúng ta đã từng được nghe giảng các quy trình khi thiết kế và xây dựng một phần mềm . Trong đó , bảo hành phần mềm chiếm 1 tỉ trọng khá lớn trong tổng số toàn thể công việc . Việc này phần nào nói lên tầm quan trọng của việc chịu trách nhiệm của sản phẩm mình làm ra . Đó là lí do vì sao rất nhiều Công ty coi trọng chữ “tín” hơn chữ “tiền” . Tôi còn nhớ câu chuyện về một Công ty bảo hiểm tai nạn cháy nổ tại Mỹ . Sau khi Công ty bán bảo hiểm cho toàn bộ dân cư một khu phố thì xảy ra vụ cháy khủng khiếp thiêu trụi gần như tất cả các ngôi nhà . Công ty đứng trước tình huống hết sức khó xử . Nếu đền bù toàn bộ theo hợp đồng thì Công ty không những vét cạn vốn kinh doanh mà còn phải vay 1 khoản lớn từ Ngân hàng . Và điều đó 99% là dẫn đến sự phá sản . Nhưng bởi tính trách nhiệm với cộng đồng và lời cam kết chặt chẽ khi khách hàng mua bảo hiểm đã khiến Ban lãnh đạo Công ty quyết định đền bù theo đúng hợp đồng . Như một phép màu kì diệu , việc làm đó chiếm được lòng tin của khách hàng khiến số Bảo hiểm tai nạn cháy của Công ty bán được thời gian sau đó tăng một cách bất ngờ . Nói về trách nhiệm trong công việc , không thể không kể đến sản phẩm “Made in Japan” . Chẳng phải ngẫu nhiên mà cả thế giới đều coi đồ điện tử Nhật Bản là number one . Trong quy trình sản xuất dây chuyền điện tử tại Nhật , sau mỗi khâu , các kiểm định viên phải làm việc hết sức vất vả để đảm bảo chất lượng sản phẩm . Tuy nhiên , trong một số trường hợp , chỉ đến khâu cuối cùng , lỗi sản phẩm mới được phát hiện . Và cho dù đó chỉ là một lỗi nhỏ , và nếu lô hàng ấy ở Việt Nam sẽ được
  4. tung ra thị trường như kiểu bán thịt gà bị cúm , thì ở Nhật nó bị tiêu hủy 1 cách không thương tiếc . Điều đó càng chứng mình rõ ràng hơn rằng chính thái độ nghiêm túc trong công việc và tinh thần trách nhiệm của người Nhật đã tạo nên thương hiệu số một của quốc gia nhỏ bé này . Tôi xin kể thêm một câu chuyện đến từ Châu Âu . Vương quốc Anh nổi tiếng với sự phát triển của ngành Hàng Hải . Những con tàu vượt qua bao nhiêu đại dương , khám phá bao vùng đất mới . Tại sao họ có thể làm được những điều kì diệu đó ? Câu trả lời nằm ở trách nhiệm của người thuyền trưởng . Đó là người trước mỗi khi thuyền nhổ neo , phải ký tên mình vào bản cam kết với đức vua rằng sẽ cùng chết với con thuyền . Khi bão gió nổi lên , tất cả mọi người có thể chạy , có thể nhảy tàu để tìm cơ hội sống sót cho mình , còn người thuyền trưởng thì đổ máu để giữ tay lái . Và lái gãy , ông chím xuống bởi trách nhiệm ông đang đeo trên vai . Có lẽ kể những chuyện ở những miền xa xôi của Trái đất khiến các bạn thấy nặng nề . Tôi xin quay trở lại De-tech – ngôi nhà chung của các Cóc FU . Bạn có nhận ra trong các bạn mình ai đó giống người công nhân kĩ thuật tại Nhật Bản hay giống người thuyền trường nước Anh ? Biết đâu chính bạn đang mang trong mình đức tính đó ? Bạn sống có trách nhiệm với bản thân , gia đình , và có một trái tim chan chứa và trách nhiệm cộng đồng ? Nếu bạn thực sự là người như thế , xin đừng bao giờ đánh mất vẻ đẹp ấy của chính mình . Những đôi khi , chúng ta gần như lạc lối bởi những suy nghĩ tiêu cực , mặc dù chúng ta đang cùng nhau học ở đây , hưởng một điều kiện học tập trong mơ của rất nhiều các sinh viên trường khác . Đôi khi , chúng ta mệt mỏi trước những Project , trước những Assignment , Workshop và rồi buông xuôi tất cả khi thấy hụt hơi . Những
  5. cuộc điện thoại chớp nhoáng của bố mẹ ở nhà không đủ để tiếp thêm lòng dũng cảm , không đủ để nhắc nhở chúng ta về cái được gọi là trách nhiệm . Và vì vậy , mọi thứ cứ trôi đi , còn ta không muốn bơi nữa . Cũng có những lúc , Cóc bốc đồng , quên mất giá trị đồng tiền từ môi hôi cha mẹ để chạy theo cái tiếng “con nhà giàu” . Phải quần áo xịn , phải laptop xịn , phải ngồi quán xịn để ở nhà bố mẹ thêm lao lực . Tôi cũng là một Cóc FU và cũng có những phút giây như thế . Tôi còn nhớ mãi cuộc điện thoại của bố hôm Noel , cũng là khi bố nhận được giấy báo điểm của nhà trường với kết quả không mấy tốt đẹp . Vì vậy , tôi đã có một cuộc nói chuyện điện thoại với bố về điểm tổng kết “sôi nổi” đến nỗi tất cả người đi đường đều ngoái đầu lại nhìn tôi đầy “ngưỡng mộ” . Ngay sau khi cúp máy , thật sự tôi đã không hiểu vì sao mình lại vô trách nhiệm đến vậy . Một lần khác , khi nhóm của tôi được phân công đề tài Project . Tôi vốn tính tài tử nên cũng chẳng quan tâm mấy . Hơn nữa tôi luôn suy nghĩ theo kiểu “có 5% thôi mà , quan trọng gì , mình kiểu gì mà chả pass rồi . Pass qua 5 là được , điểm cao có học cũng chẳng với tới” . Trớ trêu thay , nhóm tôi có 5 người thì có thêm 3 người nữa nghĩ giống tôi . Tôi nghiệp cho bạn leader của nhóm , thức trắng hai đêm để hoàn thành bài sau cả tá cái miss deadline của các member . Tôi biết rằng câu chuyện của bản thân tôi cũng là câu chuyện của rất nhiều Cóc FU . Tôi đang khao khát sửa đổi và tôi tin các bạn cũng có niềm khao khát như vậy . Dù đã có lúc lầm đường , dù đã có lúc vô trách nhiệm , nhưng ngày nào các Cóc chúng ta còn đứng trước gương soi mình và muốn trở nên đẹp hơn thì ngày đó còn có thể thực hiện lời cam kết sống có trách nhiệm với bản thân , với gia đình , bạn bè và xã hội bởi không bao giờ là quá muộn để thay đổi .
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2