KỂ CHUYỆN TẤM GƯƠNG NHÀ GIÁO TẠI ĐƠN VỊ<br />
<br />
Bài dự thi <br />
<br />
Kể chuyện tấm gương nhà giáo tại đơn vị<br />
Người viết: Lưu Thị Bảnh<br />
Đơn vi : Trường tiểu học Kim Đồng<br />
ĐỀ CÂU CHUYỆN<br />
TẤM GƯƠNG ĐẦY NHIỆT QUYẾT VỚI CÔNG VIỆC<br />
<br />
Tiếp xúc với cô : Phan Ngọc Bích ít ai nghĩ rằng cô là <br />
người có trên 25 năm trong nghề, nhìn cô rất trẻ trung vui vẽ <br />
với tuổi của mình, cô có hai người con học rất giỏi và cả hai <br />
đều đậu vào trường đại học và hiện nay đã ra trường công tác <br />
tại thành phố Hồ Chí Minh . Trước đây vào năm 1887 cô công <br />
tại trường tiểu học thị trấn Vị Thanh . Nay là trường tiểu học <br />
Trần Quốc Toản và đến năm 1997 cô được PGD điều động <br />
về công tác tại trường tiểu học Thị trấn Vị Thanh I tức trường <br />
tiểu học Kim Đồng hiện nay , lúc ấy cô còn chạy chiếc xe <br />
đạp mini cũ rích , cô phải đạp từ nhà đến trường trên 2km <br />
sáng chiều mỗi ngày , lúc ấy cô là giáo viên chủ nhiệm lớp, <br />
chữ viết cô rất đẹp, tôi rất thích dự giờ những tiết dạy của cô <br />
, bỡi cô dạy rất hay và rất dễ hiểu và cô đã nhanh chống <br />
chiếm được tình cảm của các em học sinh và với đồng <br />
nghiệp .<br />
Trong những năm 1986 để giữ được tâm quyết với nghề,thật <br />
không dễ chút nào, bởi cô sớm mồ côi <br />
mẹ từ nhỏ phải nuôi người cha ốm <br />
đau rồi cũng lần lược qua đời, cô chỉ <br />
sống nhờ tình thương của anh chị em <br />
trong gia đình và chồng con nhưng cô vẫn <br />
trọn vẹn với nghề. <br />
Có không ít những người vì đồng lương quá thấp không <br />
nuôi nỗi bản thân và gia đình phải rời bỏ ngành tìm nghề khác <br />
để sinh sống . Nhưng đối với cô được đến trường gặp học <br />
sinh , gặp đồng nghiệp là niềm vui là động lực để cô vững <br />
bước cóng hiến cho nghề , cho ngành. Có câu :<br />
( Học sinh yêu cô ở tấm lòng tận tụy , đồng nghiệp quý cô ở <br />
sự trách nhiệm thủy chung….)<br />
Với dáng nhỏ nhắn , đầy nhiệt quyết cộng với sự nhiệt và <br />
sự năng nổ của tuổi trẻ cô đã gặt hái rất nhiều thành công <br />
năm nào cô cũng nhận được giấy khen , bằng khen của PGD . <br />
Đến năm 20072008 cô được PGD bổ nhiệm giữ chức vụ phó <br />
hiệu trưởng của trường . Cuộc đời lặng lẻ trôi với năm <br />
tháng ,những con số tuổi đời của cô cũng lặng lẽ chạy theo <br />
bây giờ cô gần năm mươi tuổi rồi nhưng với lòng yêu nghề <br />
mến trẻ và sự gắn bó nhiệt tình với nghề với đồng nghiệp <br />
vẫn mặn mà cô đã luôn dìu dắt đồng nghiệp của mình đi đến <br />
thành công này đến thành công khác , từ cá nhân và tập thể <br />
của cô , liên tục nhận được bằng khen của PGD của tỉnh <br />
(99999999999) như phong trào thi viết chư đẹp, HS và <br />
GV(99999999) phong trào thi kể chuyện tuyên truyền GT sách <br />
phong trào thi GV chủ nhiêm.(999999999999). Đến năm 2009 <br />
– 2010 cô được thủ tướng chính phủ tặng bằng khen hoàn <br />
thành xuất sắc nhiệm vụ và liên tục cô nhận nhiều giấy và <br />
thành tích khác, cho đến năm 2015 cô được tập thể trường tính <br />
nhiệm và PGD đề nghị tiếp tục, bỗ nhiệm cô giữ chức vụ <br />
phó hiệu trưởng của trường thêm nhiệm kì 2015 – 2020. <br />
Cô thật sự xứng <br />
đáng là một tấm <br />
gương sáng của ngành <br />
của trường tiểu <br />
học Kim Đồng . Cùng <br />
công tác chung ngành <br />
với cô trên 25 năm , <br />
tôi học rất nhiều điều <br />
bổ ích từ cô , từ lãnh đạo chuyên môn , đến kinh nghiệm sống <br />
thật đáng giá biết nhường nào . (9999999<br />
Dù ở khía cạnh nào thì sự tận tâm với công việc là một đức <br />
tính cần phải học tập từ tấm gương sáng của cô . Cô thật sự <br />
xứng đáng là một tấm gương tiêu biểu của ngành GD tỉnh <br />
Hậu Giang.<br />
<br />
<br />