
Fall, and Re-emergence as a Global Power” lại thể hiện quan điểm khác:
Trung Quốc sẽ thế chỗ Hoa Kỳ để trở thành cường quốc về kinh tế hàng
đầu thế giới trong vòng một thập kỷ tới, tuy nhiên về khả năng tiến hành
chiến tranh thì Trung Quốc vẫn thua xa Hoa Kỳ. Hiện nay vai trò dẫn dắt
thế giới đang dần chuyển sang các quốc gia mới nổi, tuy nhiên bài báo “The
End of US hegemony: Legacy of 9/11” lại khẳng định Hoa Kỳ vẫn có sức
mạnh vượt trội dù không còn nắm bá quyền nữa.
Về định hướng đổi mới của Hoa Kỳ, cuốn sách “The United Nations and
Changing World Politics” đề cập ba vấn đề chính: hòa bình và an ninh quốc
tế, quyền con người và ảnh hưởng gia tăng của các tổ chức phi chính phủ,
và phát triển bền vững/phát triển sinh thái. Tuy nhiên cuốn sách chưa đưa ra
được một câu trả lời thỏa đáng cho vấn đề quan trọng mà Liên Hợp Quốc
đang phải đối mặt – đó là làm sao để cải tổ Hội đồng Bảo an. Khi toàn cầu
hóa được đẩy mạnh, nhiều vấn đề toàn cầu chưa từng có cũng theo đó phát
sinh. Một số cuốn sách, bài báo, tạp chí cũng đã đề cập đến các vấn đề toàn
cầu như biến đổi khí hậu, nghèo đói, khủng bố và quyền con người, đơn cử
như “UN International Panel Convention Climate Change (IPCCC) Report”
và “Stern Review on the Economics of Climate Change”.
Về Quan hệ Đối tác Hợp tác Chiến lược Hàn Quốc-Việt Nam và triển
vọng quan hệ trong tương lai trong bối cảnh thay đổi hệ thống quản trị toàn
cầu, bài báo “Economic Cooperation between Vietnam and the Republic of
Korea in the East Asian Integration” cho biết quan hệ Hàn Quốc-Việt Nam
đã bắt đầu từ nửa sau thập niên 1980, nhưng mới hạn chế ở trao đổi thương
mại. Vào giai đoạn đó Việt Nam và Hàn Quốc áp dụng chính sách ngoại
giao mới nhằm ứng phó với những thay đổi nhanh chóng trong môi trường
quốc tế. Về phía Hàn Quốc là chính sách “Ngoại giao hướng về phía Bắc”,
còn Việt Nam tiến hành “Đổi mới” vào năm 1986. Đây là hai nhân tố quan
trọng nhất thúc đẩy sự phát triển quan hệ Hàn Quốc-Việt Nam cho tới nay.
Liên quan đến nội dung này, Alexander Lam Vuving tác giả của bài báo