
PHẦN MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài
Loài nguời đang háo hức chờ đón một thiên niên kỷ mới với
những hoài bão và khát vọng hàng ngàn năm về một cuộc sống phồn
vinh, hạnh phúc. Làn sóng toàn cầu hoá đang lan nhanh, thôi thúc mọi
quốc gia dân tộc vào một cuộc đua tranh quyết liệt vì sự phát triển.
Trong cuộc đua tranh ấy, sự tụt hậu về kinh tế sẽ đẩy đất nước khỏi
quỹ đạo phát triển. Nhưng dường như không phải dân tộc nào và
những công dân của nó cũng được chuẩn bị đầy đủ để tham gia cuộc
đua. Một số ít quốc gia dân tộc sẽ vươn lên nhanh chóng và một số
nhóm người sẽ trở nên giàu có, để lại các dân tộc và những nhóm
người tiếp tục chìm trong nghèo khổ.
Thế kỷ XXI đang đến gần với sự phát triển mạnh mẽ của nhiều
quốc gia, nhưng vẫn có không ít quốc gia dân tộc lận đận trong cảnh
đói nghèo triền miên dường như không lối thoát. Các quốc gia đã có
những bước tiến đáng kể trong việc phát triển kinh tế nhưng cũng
không phải vì thế mà vấn đề đói nghèo được giải quyết.
Một điều hiển nhiên là phải có tăng trưởng kinh tế mới giải
quyết được đói nghèo. Nhưng ngày nay khi xã hội loài người đang
bước sang kỷ nguyên mới thì sự phân hoá giàu nghèo càng trở nên sâu
sắc. Tình trạng phân hoá giàu nghèo diễn ra trong mỗi quốc gia, mỗi
khu vực và ngay cả những nước được coi là phát triển nhất. Phải chăng
đó là cái giá phải trả cho sự phát triển của nhân loại? Điều đó cho thấy
cần phải có các giải pháp hữu hiệu trong cống tác xoá đói giảm nghèo.
Vì vậy, việc nghiên cứu vấn đề xoá đói giảm nghèo là cần thiết đặc
biệt là ở những nước đang phát triển.
ở Việt Nam sau nhiều năm đổi mới đã cơ bản giải quyết được
vấn đề đói nhưng nghèo vẫn còn đang tồn tại và vẫn phát sinh thêm
mặc dù đã có nhiều hộ vượt qua được ngưỡng của đói nshèo. Hầu hết
mọi người đều cho rằng người nghèo chỉ tồn tại ở nông thôn nhưng
không hoàn toàn như vậy. Ngay cả những trung tám văn hoá, kinh tế
4