
Sử thi 'Ra ma y a na"

Tư liệu tham khảo:
Mỗi nền văn học trên thế giới đều có những đặc sắc riêng và chúng ta đều biết rằng nó có
một vị trí và vai trò quan trọng trong cuộc sống cũng như trong tinh thần của con người.
Chính vì vậy đã từ rất lâu văn học đã đi sâu vào mỗi đất nước mỗi dân tộc, nó phát triển
rộng khắp trên thế giới và ở mỗi đất nước, mỗi dân tộc sản sinh ra những nền văn hóa hết
sức đặc sắc. Nhưng khi đi vào tìm hiểu các nền văn hóa ấy thì chúng ta chỉ tập trung vào
những nền văn hóa lớn, nền văn hóa của các nước phương Tây. Và cũng quên đi rằng ở
phương Đông chúng ta cũng có một nền văn học rất phát triển, có những tác phẩm,
những nhân vật đi sâu vào đời sống cũng như tâm hồn của người đọc. Và sau đây chúng
em xin giới thiệu về hai nhân vật trong đoạn trích “Rama buộc tội” của bộ sử thi
Ramayana nổi tiếng của Ấn Độ, đây là một trong những bộ sử thi nổi tiếng của phương
Đông để thông qua đó chúng ta có thể hiểu rằng các nhân vật đã đi vào đời sống của con
người như thế nào? đã tác động vào lòng người bằng những cách nào ?.
PHẦN I: MỞ ĐẦU
Cũng giống như Hy Lạp, Ấn Độ là một trong những chiếc nôi sản sinh ra nền văn hóa Ấn
và sau thần thoại xưa nhất của nền văn hóa Ấn Độ thì sử thi Ấn được xem là ánh hào
quang còn lại của nền văn học cổ đại Ấn.

Sử thi là một bức tranh sinh động phản ánh đời sống tư tưởng của nhân dân Ấn Độ qua
những cuộc xung đột vũ trang của các vương quốc, giữa những chủng tộc sống trên đất
Ấn Độ. Sử thi còn là bài ca vĩ đại ca ngợi những chiến công hiển hách, khí phách hào
hùng của các anh hùng lí tưởng mà nhân dân Ấn Độ cổ xưa ngưỡng mộ và tôn thờ.
Các dân tộc Ấn Độ để lại kho tàng văn học Ấn Độ nhiều bản anh hùng ca viết bằng nhiều
ngôn ngữ khác nhau. Trong đó Mahabharata và Ramayana được viết bằng tiếng Sanskrit
mang tầm cỡ được gọi là sử thi cổ điển đích thực (Itihasa), còn Ramayana là sử thi văn
chương (Kavia). Hai bộ sử thi này đã mở ra thời đại hoàng kim trong văn học Ấn Độ.
Cũng như Mahabharata hoặc các tác phẩm khác thời cổ đại, Ramayana cũng khó xác
định thời gian cụ thể. Theo phỏng đoán của nhiều nhà nghiên cứu văn học Ấn Độ, sử thi
Ramayana được truyền tụng từ thế kỉ thứ III-II Trước công nguyên. Trong khoảng thời
gian gần nghìn năm, đã có biết bao thi sĩ vô danh ghi chép, gọt giũa, thêm bớt làm cho tác
phẩm trở thành kiệt tác. Valmiki, được người Ấn Độ coi là nhà thơ đầu tiên trong văn học
Ấn Độ soạn tác phẩm này lại thành thơ sớm nhất.
Vanmiki sống vào khoảng thế kỉ V trước công nguyên, xuất thân trong gia đình đẳng cấp

Bàlamôn, bị cha mẹ ruồng bỏ, phải trốn vào rừng sâu làm nghề trộm cướp. Trong lúc sa
vào con đường tội lỗi thì gặp thần Narada đến khuyên răn cải tà quy chính và bày vẽ cho
ông phép tu hành. Valmiki vâng lời làm theo. Ngày ngày ông ngồi trong rừng sâu tu
luyện. Sau một thời gian đắc đạo ông được tôn làm đạo sĩ. Vanmiki vốn là người thông
minh, có trí nhớ kì lạ, ăn nói lưu loát, xuất khẩu thành thơ. Nhờ biệt tài đó mà thần
Narada kể về kì tích của hoang tử Rama. Sau khi đã nhập tâm câu chuyện, ông đem kể lại
các môn đệ của ông nghe bằng những vần thơ tuyệt diệu của mình. Từ đó những nghệ
nhân hát rong đem truyện thơ của Vanmiki đi để kể khắp làng xóm, phố phường ở Ấn
Độ.
Vanmiki(Ấn Độ)
Ramayana đi vào tiềm thức của nhân dân Ấn Độ, như một học giả phương Tây đã từng
nói: “Tác phẩm ấy (Ramayana) cho đến nay vẫn còn được truyền tụng sâu rộng đến mức
độ không thể tưởng tượng được. Những người lao động sau một ngày làm việc mệt nhọc
vẫn có thể thức thâu đêm quây quanh ngọn lửa để chăm chú nghe một câu chuyện đã
hàng ngàn năm qua. Ở các làng mạc, sau ngày mùa, nông dân có thể bỏ ra một phần thu
hoạch của mình để trả công cho những nghệ nhân mỗi đêm đọc, ngâm vịnh và bình giảng
anh hùng ca này cho họ nghe kéo dài trong vòng ba đến sáu tháng liền” Ramayana đã đi
vào lòng nhân dân Ấn Độ như vậy đó. Nó còn là đề tài và nguồn cảm hứng vô tận của các
nhà văn, nhà thơ ở các thời đại sau.

Không chỉ thế, Misơlê đã từng sung sướng gieo lên : “Năm nay mãi mãi là thanh khiết và
phúc lành của tôi, đây là lần đầu tiên tôi được đọc bài thơ lớn thiêng liêng của Ấn Độ, sử
thi Ramayana thật tuyệt vời. Ai đó trái tim đã khô héo cạn niềm tin đón nhận Ramayana.
Hãy từ chiếc cốc sâu thẳm đó húp lấy một hơi dài, sức sống, tuổi trẻ và niềm tin”.
Sử thi Ramayana (Ấn Độ)
Ramayana còn vượt biên giới Ấn Độ đến tận châu Á, châu Âu, đặc biệt ở các nước Đông
Nam Á. Nhiều nước ở vùng Đông Nam Á đã mượn cốt chuyện Ramayana để sáng tác
nhiều trường ca bất hủ mang màu sắc độc đáo của dân tộc mình như Ramakiên ở Thái
Lan, SeriRama ở Indônêxia, kịch Rama ở Mianma, trường ca Riêmkê ở Campuchia,
trường ca Phralac Phralam và Xinxay ở Lào, Ramayana của dân tộc chăm ở Việt Nam,
Dạ Thoa Vương ở Việt Nam,…
Ramayana nó không thăng trầm như Mahabharata nhưng nó có một lực hấp dẫn tạo nên
một sự phổ biến, hấp dẫn, anh hùng rộng lớn hơn Mahabharata. Tác phẩm được triển khai
trên hai trục lý tưởng anh hùng và tình yêu. Anh hùng thì ai cũng dễ nhận ra nhất là trên
phương diện chiến công còn tình yêu là cái không phải ai cũng thể hiện được và cũng