intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Khúc mưa

Chia sẻ: Lang Thị May | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

93
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

“Đôi lúc buồn, chị thường nhớ đến những thứ đơn giản như thế này. Một cái mái hiên đầy hoa dại nhỏ li ti ngoài sân, những chiếc bàn ghế nhỏ xíu, cũ kỹ cũng như ngôi nhà ấy vậy. Chị ngồi đấy, chìm trong hương cà phê và tiếng nhạc buồn. Rồi chị cố nhắm mắt mà tưởng tượng ra

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Khúc mưa

  1. Khúc mưa “Đôi lúc buồn, chị thường nhớ đến những thứ đơn giản như thế này. Một cái mái hiên đầy hoa dại nhỏ li ti ngoài sân, những chiếc bàn ghế nhỏ xíu, cũ kỹ cũng như ngôi nhà ấy vậy. Chị ngồi đấy, chìm trong hương cà phê và tiếng nhạc buồn. Rồi chị cố nhắm mắt mà tưởng tượng ra tiếng rì rào của những cơn mưa đầu mùa hạ, thi thoảng có những tiếng sấm động ầm ầm ngòai xa … Nhưng mở mắt, chỉ thấy bơ vơ một mình với tiếng rì rầm của xe cộ suốt đêm ngày …“ Thư chị viết ngọt ngào và nhẹ nhàng như một đoạn phim ngắn. Tất cả những gì chị kể cứ từ từ trôi dần đi trong tâm trí em. Chị như gần hẳn lại, quãng thời gian mười năm hai chị em xa nhau mà chỉ như ngày hôm qua. Lại ngắm tấm hình của chị ngày xưa, tóc dài chấm vai đen mướt, đôi mắt to tròn lúc nào cũng long lanh, khóe miệng như cười. .. Sao mà em chẳng được một phần của chị vậy, chị ơi ? Nhưng em chẳng hề giận chị, mà lại càng yêu chị hơn. Giá mà lúc này chị có bên em nhỉ … “Nhóc đã biết yêu chưa vậy? Thời con gái của chị cũng đã mỏi mòn nơi đất khách quê người. Thấy nhớ … Thấy tiếc …“
  2. Anh đẹp gần như hoàn hảo. Khuôn mặt cương nghị rất đàn ông với những lọn tóc xoăn mềm mại rủ xuống trán. Tiếng cười hồn nhiên trẻ hơn tuổi của Anh rất nhiều lần … Có rất nhiều đứa bạn đã phát ghen khi thấy em quen với Anh. Còn em thì như đang chìm đi trong hạnh phúc … Chuyện xảy ra trong một cái quán nhỏ trong khu phố cổ, nơi em có thể ngồi hàng giờ mà ngắm những dây vạn niên thanh xanh mướt rủ đầy trước cửa. Cảnh tượng cũ kỹ đến mức tưởng chừng em cũng sẽ mọc rêu lên mất. Cũng một cái mái hiên cổ kính, cũng những bàn ghế già cỗi, và cả một không gian đầy nhạc như trong ký ức của chị ngày xưa … Rồi trời đổ mưa, mưa thật lớn. Những hạt mưa đập vào những ô kính cũ kêu ràn rạt, lén chui qua loang lổ những vệt giấy dán trên mặt kính, chảy thành dòng xuống sàn … Rồi Anh xuất hiện trước cửa, ướt đẫm như một chú sẻ lông xù dưới mưa, với những vạt tóc xoăn bết xuống trán … Cũng thật tình cờ, quán đủ chật để Anh phải chọn lựa. Và Anh bước đến chỗ em ngồi … Khúc mưa Em bắt đầu yêu, và cũng bắt đầu nhận ra là mình đẹp. Em mượn đôi mắt to tròn, long lanh như đầy nước, mượn tiếng cười trong trẻo của chị. Em sẽ là tuổi trẻ của chị ngày xưa … “Đêm bên này trời hay mưa. Mưa không lớn nên chị thường phải cố hết sức lắng tai nghe tiếng mưa sau cả lớp kính cửa dày đặc. Tiếng mưa nghe cũng rì rào như ở nhà mình vậy, ước gì lại được nằm nghe mưa ở Hà nội nhỉ…”
  3. Bây giờ là mùa mưa. Những lúc mưa, hai đứa đi men theo những mái hiên, hết phố này đến phố khác. Mưa cũng như thi gan, cứ tí tách không ngừng … Có khi, sau những đợt nắng nóng đến nung người, mưa ào đến rồi đi, thật nhanh, để lại những phố dài ướt át. Lại có những lúc, mưa thật lớn, cả thành phố ướt sũng trong mưa. Em nằm nhà, chờ nghe điện thoại của Anh, để lại bật cười nghe Anh nói: ”Này nhóc, tôi đã khóc cả một dòng sông vì em đấy!“. Nụ hôn đầu tiên của em giờ cũng đã ngủ yên cùng với những cơn mưa đầu hạ … Rồi thì mưa cũng tạnh. Em đứng bên Anh dưới một cái mái hiên nào đó. Những lúc mưa xong, trời thật cao và trong. Trong đến nỗi, em có thể nhìn thấy rõ những ngôi sao xa nhất. Những ngôi sao màu xanh, lấp lóe thứ ánh sáng thật yếu ớt nhưng cũng đủ để em thấy rõ những cuộn mây mỏng bàng bạc lửng lơ ngang trời. Quanh mình, qua những vạt nước còn sót lại, thấy những mảng trời đầy sao nho nhỏ … Không gian trong trẻo lạ thường. Một con mèo phóng qua chỗ hai đứa, đôi mắt xanh cũng lấp lóe sáng. Em cảm thấy thật an tâm bên Anh. Đêm yên lặng … - Này nhóc, đã có gã trai nào được diễm phúc đứng bên em trong một đêm hè tuyệt như thế này chưa? - Anh là người đầu tiên đấy. Thế còn anh? - Đã có một lần, nhưng lâu lắm rồi, nhóc ạ. Thật tình cờ, lại đúng chỗ này … - Anh kể đi nào … - Cô ấy gầy và nhỏ. Nhiều lúc đèo cô ấy, anh tưởng tượng như đang đèo một thiên thần đằng sau vậy, chỉ sợ có lúc nào đó, cô ấy sẽ nhẹ nhàng bay lên không trung mà bỏ anh đi. -… - Hồi ấy, anh còn là một thằng bé con, không hơn không kém. Và luôn luôn trong đầu có ý nghĩ coi cô ấy là một thiên thần, thiên thần thích mưa. Cũng lang thang, cũng đã có những lần ướt sũng vì mưa … - Rồi sao nữa? - Cô ấy bay mất khỏi cuộc đời của anh, mà anh thì lại không dám với tay ra giữ cô ấy lại … -… - Nhóc có giận anh không? - Không, em tin anh. - Bây giờ thì tất cả chỉ còn là kỷ niệm thôi … Em mang trong tim mình cái niềm tin nho nhỏ ấy, không lúc nào rời. Yêu là phải biết chia sẻ, cảm thông, phải không chị?
  4. ”Chị dành cả một ngày để làm tặng em hai mươi bông hồng này đấy. Hẳn là em của chị sẽ rất đáng yêu trong đêm sinh nhật, chị yêu em …“ Em cũng rất yêu chị. Thèm được ôm ghì lấy chị trong đêm sinh nhật này của em. Có biết bao nhiêu điều muốn được thầm thì cùng chị. Hoa hồng thật đẹp, những cánh mong manh, trắng muốt dịu dàng. Nhìn hoa, em như tưởng tượng ra khuôn mặt Sinh nhật của em không bao giờ thiếu mưa cả. Mưa mùa Ngâu rả rích rơi. Anh đến. Sau những tiếng cười bạn bè, sau những huyên náo của một đêm vui, cuối cùng chỉ còn anh ở lại. - Này nhóc, tặng em. - Anh chìa tay. - Điều bất ngờ gì đây? - Nhóc là thiên thần của anh … Em hồi hộp mở quà. Hai mươi bông hồng giấy, cũng những cánh mỏng mong manh, dù đã bị vàng úa bởi thời gian nhưng vẫn giữ nguyên được vẻ đẹp ngày nào. - Cô ấy tặng cho thiên thần đấy – anh thì thầm. -… - Bây giờ thì anh sẽ giữ chặt lấy hai cánh của thiên thần, không bao giờ để thiên thần bay mất nữa … -… Em bàng hoàng, chạy ra sân. Trời vẫn mưa … Những bông hồng cũ ướt sũng dưới mưa, héo dần đi trong tay em … Em òa khóc … Chị ơi … Chị ơi … Hà Nội, 4. 8. 97 MITCA  
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2