Nghệ thuật tự sự trong tiểu thuyết Khái Hưng _1
lượt xem 17
download
b. Các khuynh hướng miêu tả nhân vật Khái Hưng quan niệm rất đúng là: trong tiểu thuyết “cái tầm thường, khó chịu không bao giờ ở cốt truyện. Nó chỉ ở tư tưởng, ở cách viết, ở nghệ thuật”.
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Nghệ thuật tự sự trong tiểu thuyết Khái Hưng _1
- Nghệ thuật tự sự trong tiểu thuyết Khái Hưng
- b. Các khuynh hướng miêu tả nhân vật Khái Hưng quan niệm rất đúng là: trong tiểu thuyết “cái tầm thường, khó chịu không bao giờ ở cốt truyện. Nó chỉ ở tư tưởng, ở cách viết, ở nghệ thuật”. Ông coi trọng “nhận xét sự thật mà tả ra” chứ không “tả theo sức tưởng tượng” và “chỉ viết lên giấy những điều trông thấy, nghe thấy và những điều nảy ra trong thâm tâm”(3). Tuy vậy, trong suốt chặng đường sáng tạo hơn mười năm, nghệ thuật xây dựng nhân vật của Khái Hưng cũng có nhiều biến chuyển. Ở những mảng đề tài khác nhau, ở những thời điểm khác nhau, khuynh hướng, bút pháp của tác giả có những khác biệt rõ rệt. Khi miêu tả tình cảm yêu đương của tuổi trẻ, hay chương trình cải tạo xã hội, cải cách nông thôn của các trí thức Tây học, ngòi bút của Khái Hưng rất lãng mạn, thậm chí lãng mạn nhất Tự lực văn đoàn. Truyện của Khái Hưng “rất có vẻ tiểu thuyết”. Nhưng, khi diễn tả những nhân vật đại diện cho lễ giáo phong kiến bảo thủ, lạc hậu, hay cuộc sống và tâm lý của tầng lớp tiểu tư sản trí thức thì ông lại rất hiện thực. Ngòi bút của nhà văn đã phản ánh cuộc sống khá sâu sắc, đúng đắn, với những chi tiết, hình ảnh chân thực, thể hiện thái độ trung thực của nhà văn đối với cuộc sống. Có tác giả (Dương Thị Hương, trong luận án tiến sĩ, Nghệ thuật miêu tả tâm lý trong tiểu thuyết Tự lực văn đoàn) cho rằng: Nửa chừng xuân, Gia đình, Thừa tự, Thoát ly là những tiểu thuyết luận đề. Theo chúng tôi, tiểu thuyết của Khái Hưng không mang tính luận đề rõ nét như Đoạn tuyệt, Lạnh lùng, Con đường sáng của Nhất Linh, Hoàng Đạo. Tính cách, tâm lý nhân vật trong tiểu thuyết của Khái Hưng đã được miêu tả chân thật, hợp lý. Là nhà văn Tây học, tiếp thu được văn hoá, văn học phương Tây, Khái Hưng đã coi trọng và biết quan sát. Hơn nữa, sinh ra trong một gia đình quan lại, Khái Hưng hiểu rõ mặt trái xấu xa và xung đột đầy bi kịch về tiền tài, quyền lực và nếp sống của những gia đình giầu có và quyền thế. Nhà văn đã khai thác nhiều chất liệu sống mà ông gần gũi, am tường ấy để xây dựng những câu truyện, những nhân vật nên nó sinh động, có hồn. Nhân vật của tác giả được miêu tả trong những mối quan hệ và xung đột có thật của đời sống. Tác giả biết trình bày môi trường sống của nhân vật, biết trình bày cảnh ngộ bên trong của các gia đình đại phong kiến với những định kiến nặng nề, những tâm lý giai cấp thấm sâu vào máu thịt của mọi người, nên nhân vật của nhà văn cũng có ý nghĩa khái quát, ý nghĩa điển hình rõ nét. Sở trường nhất của tác giả là diễn tả những nhân vật phụ nữ
- thuộc tầng lớp trên. Những nhân vật: bà Án trong Nửa chừng xuân, bà Phán trong Thoát ly, bà Ba trong Thừa tự, rồi bà Án trong Gia đình, tuy hoàn cảnh, địa vị, hành động mỗi người một khác, nhưng đều là điển hình của giai cấp phong kiến và tiểu tư sản lớp trên. Khái Hưng cũng rất thành công khi miêu tả lớp người mới, những nam nữ thanh niên trí thức - mẫu người đại diện cho trật tự xã hội tư sản. Họ là những ông tham, ông đốc, những sinh viên cao đẳng, những bác sĩ, nhà văn, họa sĩ, những thiếu nữ có học, trẻ trung xinh đẹp, duyên dáng, mỗi người một vẻ, nhưng đều có những quan niệm, những suy nghĩ mới, tình cảm mới, cảm xúc mới. Đặc biệt là nhà văn đã rất thành công trong miêu tả những thiếu nữ vừa mới lớn, những cô gái mới. Các thiếu nữ tân thời của Khái Hưng vừa có những tư tưởng mới: tôn trọng tự do yêu đương, tự do kết hôn, khao khát hạnh phúc gia đình một vợ, một chồng, có lý tưởng, có chí phấn đấu, vừa đẹp, thông minh, nhí nhảnh, dễ thương, lịch thiệp... có thể trở thành những người vợ hiền, mẹ thảo,... Đến giai đoạn cuối của quá trình sáng tác, tiểu thuyết của Khái Hưng lại thể hiện rõ nét của khuynh hướng hiện đại. Ngòi bút của nhà văn hướng hẳn vào theo dõi nhân vật, miêu tả đời sống nội tâm, thể hiện những băn khoăn, thắc mắc, ho ài nghi của con người cá nhân trước cuộc đời đầy biến động, khai thác sâu vào những tầng ý thức, vô thức, tiềm thức của nội tâm con người. Nó mới mẻ, phong phú hơn, song cũng phức tạp hơn. Những tác phẩm sau cùng của Khái Hưng (Hạnh, Đẹp, Băn khoăn) là những cuộc phiêu lưu của cái tôi cá nhân, của hữu thể vào thế giới thực của ái tình hụt hẫng... c. Những vận động, biến đổi trong miêu tả tâm lý nhân vật Thành công nổi bật của Khái Hưng trong nghệ thuật tiểu thuyết, trong xây dựng nhân vật là miêu tả tâm lý. Độc giả, các nhà nghiên cứu, phê bình, nhiều thế hệ đã mến mộ và khen ngợi ông. Nhà phê bình Vũ Ngọc Phan đã đánh giá: “Hiện nay, nhà văn mà được nam nữ thanh niên yêu chuộng, được họ coi là người hiểu biết tâm hồn họ hơn cả, có lẽ chỉ có Khái Hưng. Khái Hưng là nhà văn rất hiểu tâm lý phụ nữ. Ông hiểu rõ đàn bà Việt Nam trong cả phái già lẫn phái trẻ”(4). Qua từng thời điểm khác nhau, nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật của Khái Hưng cũng có những vận động, những b iến đổi khá rõ. Nói chung, trong các cuốn tiểu
- thuyết ở thời kỳ đầu: Từ Hồn bướm mơ tiên, Nửa chừng xuân, Tiêu sơn tráng s ĩ, Trống mái, Số đào hoa, Những ngày vui cho đến Gia đình, Thừa tự, Thoát ly, tâm lý nhân vật được miêu tả chủ yếu vẫn hướng theo quan niệm cổ điển, truyền thống (chữ d ùng của Thanh Lãng). Tính cách, tâm lý nhân vật như là những gì đã được định hình sẵn, đang tồn tại. Đời sống nội tâm là thế giới bên trong thầm kín, nhưng có thể hiểu được. Nó là cái rõ ràng, hợp lý, có đầu, có đuôi... Khái Hưng tin tưởng, tâm lý con người là hoàn toàn có thể hiểu được, hiểu tường tận, rõ ràng. Chẳng hạn ông viết trong Nửa chừng xuân: “Người đàn bà, nhất là người yêu bao giờ cũng là một nhà tâm lý học trông rõ lòng người, như là trông vào trang giấy có chữ”. Ở cuối chặng đường sáng tác, mà rõ nét nhất là ở các cuốn tiểu thuyết: Hạnh, Đẹp, Băn khoăn, tâm lý nhân vật lại được miêu tả như một quá trình, một diễn tiến đang hình thành, không ổn định. Nó không những là ý thức mà còn là tiềm thức, vô thức. Tâm lý nhân vật không những là cái có thể hiểu được, là cái có lý, hợp lẽ mà còn là những trạng thái mơ hồ, ngẫu nhiên, suy tư, ấn tượng, những giấc mơ, tưởng tượng, liên tưởng, ký ức chập chờn, khó hiểu, khó nắm bắt. Thực ra, ngay từ tiểu thuyếtTiêu sơn tráng sĩ, Trống mái, tính cách, tâm lý nhân vật đã được Khái Hưng miêu tả phần nào như một quá trình diễn tiến, biến đổi, khó lường trước. Đến các cuốn: Hạnh, Đẹp, Băn khoăn thì nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật đã trở thành đối tượng miêu tả trực tiếp của nhà văn. Ngòi bút của tác giả tập trung khám phá, mô tả, giải phẫu hành trình bên trong c ủa cái tôi cá nhân chẳng những ở tầng ý thức mà còn len lách xuống tầng sâu của tiềm thức, vô thức, với rất nhiều b iến thái tinh vi. Nhân vật được miêu tả như một khơi gợi của giòng ý thức, của thắc mắc, băn khoăn (như giòng tâm t ư của nhân vật Oanh trong Băn khoăn). Khái Hưng đã quan niệm: “Sự thực thì lòng người ta không bao giờ giản dị, bằng phẳng đ ược: nó lên xuống ngoắt ngoéo, quanh co đến nỗi chính mình cũng không theo nổi, không hiểu nổi (...). Người đời toàn là nhân vật của Dostoievski cả. Có lúc người ta tốt, có lúc người ta xấu đã đành. Nhưng người ta khéo dàn xếp bề ngoài để trở nên một người nếu không tốt cũng bình thường sống trong khuôn khổ b ình thường. Người ta sợ người đời chê cười và người ta sợ cả chính người ta, sợ lương tâm của chính mình, vì thế người ta
- không tự thú những tính tình quá táo bạo mà những người khác không dám có, không thổ lộ dù chỉ thầm kín với mình, những tư tưởng mà người đời cho là trái luân thường”. d. Các phương thức, biện pháp, miêu tả tâm lý nhân vật Xây dựng nhân vật, miêu tả thế giới nội tâm, Khái Hưng thành công trong việc sử dụng những phương thức, những biện pháp diễn đạt mới. Giáo sư Nguyễn Văn Trung trong Xây dựng tác phẩm tiểu thuyết đã nêu lên đặc điểm nổi bật của các nhà tiểu thuyết Tự lực văn đoàn trong kỹ thuật tiểu thuyết là trần thuật ở điểm nhìn gần. Tức là nhà văn “đứng ở ngoài mà nhìn nhân vật, nhưng là đứng gần, nghĩa là ở một vị trí ưu đãi của một người quen biết lâu dài thân thiết với nhân vật, do đó có thể hiểu sâu xa nhân vật hơn người ngoài, tuy nhiên vẫn là người khác, không phải đồng hóa vào chính nhân vật. Phần nhiều các nhà tiểu thuyết Việt Nam như nhóm Tự lực văn đoàn thường theo quan niệm này (...). Tuy là một người đứng ở ngoài, các nhà văn ấy như là đứng đàng sau, bên cạnh tất cả các nhân vật để hiểu một cách rõ ràng và tỷ mỷ những nguyên nhân, lý do, hành động và tất cả tư tưởng cùng ý nghĩ của nhân vật trong tác phẩm”. Khảo sát tiểu thuyết của Khái Hưng chúng tôi thấy trần thuật ở điểm nhìn gần là đặc trưng, là sở trường, là đóng góp lớn của nhà văn cho nghệ thuật tự sự. Miêu tả nội tâm nhân vật, nhà văn như đứng rất gần, nhìn thấu nhân vật và kể lại. Nhà văn đi sâu miêu tả, trần thuật cả thế giới tiềm thức, vô thức, bản năng, những cái ngẫu nhiên, bất thường, rất khó nắm bắt... của nhân vật. Chẳng hạn, tâm trạng phức tạp, thầm kín của Lan và Nam (trong Đẹp) sau ngày cưới được Khái Hưng hiểu rất rõ và trần thuật lại: “Nam làm gì thế? Lan hỏi và đi ra hiên, tay cầm chiếc áo pullover màu nâu tươi đương đan dở. Nam quay lại đáp: - Anh phơi nắng. Và chàng khôi hài nói tiếp: - Anh phơi cho tư tưởng trong đầu anh khô và ấm, vì tư tưởng của anh ướt dề dề và lạnh ngắt.
- Lan mỉm cười âu yếm nhìn Nam. Nàng muốn bảo chồng: “Sao anh không sưởi nó ở trong lòng em?”. Nhưng nàng không dám nói. Nàng thấy ý nghĩ ấy kiểu cách, tiểu thuyết chứ không phải nàng bẽn lẽn, thẹn thùng. Ở bên cạnh Nam nàng cảm thấy không một tư tưởng gì của nàng là táo bạo, là đáng ngượng ngùng. Nam cũng mỉm cười lặng lẽ nhìn vợ. Lan cho rằng hai người cùng có một ý nghĩ thân mật thầm kín. Nhưng lúc ấy Nam đương tự hỏi: “Nếu ta bảo Lan rằng Lan là cái nhà và ta là người thuê nhà đã ký một bản hợp đồng vĩnh viễn để ở cái nhà ấy, thì liệu Lan có giận, có cáu không?”.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Bài 23: Tác giả, tác phẩm trường phái hội họa Ấn tượng - Bài giảng Mỹ thuật 8 - GV.N.T.Tín
38 p | 459 | 32
-
Giáo lịch sử thế giới lớp 12 - CÁCH MẠNG KHOA HỌC – CÔNG NGHỆ VÀ XU THẾ TOÀN CẦU HOÁ
6 p | 168 | 19
-
Nghệ thuật tự sự trong tiểu thuyết Khái Hưng _2
6 p | 95 | 11
-
"Hồi trống Cổ Thành" - La Quán Trung
7 p | 113 | 11
-
Giáo án Lịch sử lớp 7 : Tên bài dạy : TÌNH HÌNH VĂN HÓA, GIÁO DỤC
5 p | 358 | 9
-
Phân tích hai phát hiện của người nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng trong truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa của Nguyễn Minh Châu
4 p | 91 | 8
-
Phân tích sự chuyển biến sâu sắc trong tình cảm của nhà thơ Tố Hữu trong bài ''Từ ấy"
4 p | 120 | 8
-
Sáng kiến kinh nghiệm Tiểu học: Một số biện pháp rèn kĩ năng làm văn tả cảnh cho học sinh lớp 5
10 p | 32 | 5
-
Ý nghĩa nghệ thuật cách đặt nhan đề Hạnh phúc của một tang gia
2 p | 64 | 4
-
Phân tích những đặc sắc nghệ thuật của thiên truyện anh hùng của Nguyễn Minh Châu: "Mảnh trăng cuối rừng"
3 p | 53 | 4
-
Phân tích nghệ thuật lập luận trong bản Tuyên ngôn độc lập của chủ tịch Hồ Chí Minh
9 p | 88 | 4
-
Bài 22: Tác giả và tác phẩm của Mỹ thuật VN - Giáo án Mỹ thuật 7 - GV.N.Văn Chung
6 p | 195 | 4
-
Sáng kiến kinh nghiệm Tiểu học: Khai thác ý nghĩa của một số loại cây trong nhà trường gắn với nội dung chương trình môn học và hoạt động giáo dục trường tiểu học
47 p | 11 | 4
-
"Việt Bắc" tiêu biểu cho giọng thơ tâm tình ngọt ngào tha thiết của Tố Hữu
6 p | 103 | 3
-
Tác phẩm tự sự Văn 8: Phần 2
155 p | 49 | 2
-
Bài giảng môn Mĩ thuật lớp 9 - Bài 5: Thường thức mỹ thuật Sơ lược về mỹ thuật các dân tộc ít người ở Việt Nam
51 p | 31 | 2
-
Bài giảng môn Ngữ văn lớp 9 - Tiết 3+4+5+6: Sử dụng một số biện pháp nghệ thuật và yếu tố miêu tả trong văn bản thuyết minh
10 p | 32 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn