
TÓM TẮT
Nghề nuôi cá tra (Pangasianodon hypophthalmus) ở Đồng bằng sông
Cửu Long (ĐBSCL) có vai trò rất quan trọng trong ngành thủy sản của quốc
gia. Thị trường tiêu thụ cá tra đã được mở rộng trên 140 quốc gia và vùng lãnh
thổ trên thế giới. Tuy nhiên, các yêu cầu của thị trường ngày càng khắt khe đòi
hỏi ngành hàng cá tra hướng tới phải chuẩn hóa theo các tiêu chuẩn sản xuất
(GlobalGAP, GAP, VietGAP, ASC) để đáp ứng cho các thị trường khác nhau.
Bên cạnh đó, nghề nuôi cá tra ở ĐBSCL đã và đang gặp nhiều khó khăn trong
sản xuất và thể hiện sự phát triển không bền vững. Trong khi đó, có sự phân
hóa ngày càng rõ rệt về hiệu quả kỹ thuật và tài chính giữa các hình thức nuôi.
Nghiên cứu về thực trạng và giải pháp nâng cao hiệu quả sản xuất cá tra
(Pangasianodon hypophthalmus) ở Đồng bằng sông Cửu Long đã được thực
hiện từ tháng 10 năm 2010 đến tháng 12 năm 2014 nhằm cung cấp các thông
tin về thực trạng sản xuất ngành hàng, hiệu quả kỹ thuật, hiệu quả tài chính các
hình thức tổ chức sản xuất, đánh giá việc áp dụng các tiêu chuẩn đáp ứng nhu
cầu xuất khẩu và dẫn liệu khoa học một số kỹ thuật cải tiến giảm chi phí sản
xuất làm tiền đề đưa ra các giải pháp kỹ thuật và quản lý góp phần phát triển
bền vững nghề nuôi cá tra ở ĐBSCL.
Kết quả điều tra cho thấy, bốn tỉnh Đồng Tháp, An Giang, Vĩnh Long và
thành phố Cần Thơ có diện tích nuôi cá tra trên 85% tổng diện tích nuôi cá tra
của toàn vùng ĐBSCL; trong thời gian 13 năm (2001-2014) diện tích nuôi cá
tra ở ĐBSCL tăng gần 3 lần (từ hơn 2.300 ha lên gần 6.000 ha), sản lượng
tăng 34,3 lần (từ 37.500 tấn lên 1.285.500 tấn); kim ngạch xuất khẩu tăng hơn
43 lần (từ 40 triệu USD lên hơn 1,75 tỉ USD). Giá thành sản xuất cá tra
nguyên liệu phụ thuộc nhiều vào các yếu tố đầu vào như thức ăn, con giống,
lãi vay ngân hàng tại từng thời điểm trong năm. Trong giai đoạn 2007-2013 thì
chi phí sản xuất tăng 1,77 lần (từ 15.000–23.000 đ/kg cá) nhưng giá thu mua
nguyên liệu không ổn định, liên tục thấp hơn giá thành sản xuất. Các cơ sở sản
xuất kinh doanh thức ăn, thuốc thú y thủy sản hiện có đủ năng lực cung ứng
cho nhu cầu phát triển ngành hàng nhưng do phụ thuộc vào nguyên liệu đầu
vào nhập khẩu nên giá bán cho người nuôi luôn biến động tăng, góp phần tăng
chi phí sản xuất cá tra nguyên liệu.
Cơ cấu sản phẩm chế biến ngành cá tra chưa hợp lý, chủ yếu sản phẩm
phi-lê (95%), tỷ lệ hàng giá trị gia tăng thấp nên hiệu quả kinh tế chung chưa
cao. Bên cạnh đó, với hệ số chế biến từ 2,7-3, sản lượng xuất khẩu cá tra phi lê
từ 644.743 tấn (năm 2008) tăng lên 704.459 tấn (năm 2013) nhưng không hợp
lý so với sản lượng nuôi, chứng tỏ sản lượng tăng do kỹ thuật chế biến (như
mạ băng). Bên cạnh đó, nghề nuôi cá tra ở ĐBSCL có sự dịch chuyển về hình