Đề bài: Giải thích ý kiến: Con người không có mục đích nào khác ngoài mục đích <br />
trở thành người chân chính <br />
<br />
Bài làm<br />
<br />
Mới nghe qua sao mà khó thế? Thời buổi này có thắp đuốc giữa ban ngày cũng không dễ <br />
gì kiếm cho ra được người chân chính, thế thì tại sao lại đưa chủ đề này ra để làm gì nhỉ? <br />
Rất nhiều người sẽ đặt câu hỏi như vậy.<br />
<br />
Chân thật! Chính trực! Ôi, nghe sao mà xa xôi quá? Cuộc sống bon chen chụp giật hằng <br />
ngày mấy khi ta bắt gặp được những từ ngữ đẹp đẽ này? Trẻ em bây giờ học đạo đức <br />
cũng có coi qua rồi quên bẵng đi mất, vì cha mẹ chúng còn phải giục đi học thêm Anh <br />
văn, vi tính, học đàn, học múa v.v… và v.v… Mấy ai đề cập đến những điều xa vời này. <br />
Thi thoảng thì mỗi khi trẻ phạm tội nói dối chẳng hạn thì bố mẹ thường la rầy một chút <br />
xíu rồi cho qua, nghiêm khắc lắm thì quất nhẹ một roi vào mông cho trẻ nhớ là từ nay <br />
không nên và không được nói dối nữa, thế là xong. Rất ít người giảng giải cho trẻ vì sao <br />
là cần phải nói thật, và sự chân thật đáng quý như thế nào. Thói quen này hình thành trong <br />
tư duy mỗi con người từ lúc trẻ, cho nên họ cho việc nói dối là chuyện thường ngày ở… <br />
huyện! Do vậy mà từ ngữ “Chân thật” dần dà mất đi chỗ đứng trong tâm hồn mỗi người.<br />
<br />
Ngày ấy tôi mới lên năm, có lần tôi nói dối mẹ. Hôm sau tưởng phải ăn đòn, nhưng <br />
không, mẹ tôi chỉ buồn, ôm tôi hôn lên mái tóc…<br />
<br />
– Con ơi, trước khi nhắm mắt, cha con dặn con suốt đời phải làm một người chân thật!<br />
<br />
– Mẹ ơi, chân thật là gì?<br />
<br />
– Con ơi, một người chân thật, khi vui muốn cười cứ cười, khi buồn muốn khóc là khóc. <br />
Yêu ai cứ bảo là yêu, ghét ai cứ bảo là ghét, dù ai ngon ngọt nuông chiều cũng không nói <br />
yêu thành ghét. Dù ai cầm dao dọa giết cũng không nói ghét thành yêu.<br />
<br />
Từ ấy người lớn hỏi tôi:<br />
– Bé ơi, bé yêu ai nhất?<br />
<br />
Nhớ lời mẹ, tôi trả lời:<br />
<br />
– Bé yêu những người chân thật!<br />
<br />
Những câu thơ của Phùng Quán viết cách đây hơn năm mươi năm nay đọc lại vẫn còn <br />
thấy thấm thía. Sự chân thật đã được người mẹ dạy cho con như thế. Vậy mà ngày nay <br />
chúng ta tự mình lãng quên đi điều tốt đẹp ấy trong rất nhiều góc cạnh của cuộc sống, từ <br />
xã hội, công sở, trường học rồi đến gia đình, mấy ai còn giữ được tính chân thật đẹp đẽ <br />
như vốn nó đã có. Mà nếu không giữ được chân thật thì làm sao trở thành người chính <br />
trực được?<br />
<br />
Ngay chính người viết bài này cũng đâm ra xấu hổ, vì có được làm người chân chính đâu? <br />
Nói thì dễ quá, nhưng thực hành là một chuyện khác, giữ cho mình được sự chân chính <br />
thật khó biết bao? Song chẳng lẽ vì lý do đó mà chúng ta lại lãng quên sao? Hãy nhìn lại <br />
mình, hãy tự vấn lương tâm mình đi! Làm người chân chính thật khó đấy, nhưng nếu bạn <br />
nhận ra được rằng, mình đang cố gắng nhưng chưa sống trọn vẹn ý nghĩa hai từ chân <br />
chính cao quý ấy được, thì ít ra bạn cũng là người chân chính rồi, vì bạn đã dũng cảm <br />
nhận ra những yếu kém của mình, thế cũng đã là chân chính!<br />
<br />
Bài số 2<br />
<br />
“Có gì đẹp trên đời hơn thế<br />
<br />
Người với người, sống để yêu nhau”<br />
<br />
(Tố Hữu)<br />
<br />
Tình người như những làn sóng muôn đời dào dạt vỗ nhịp vào cuộc sống con người. Đẹp <br />
biết bao, đáng trân trọng biết bao hình ảnh của những con người sống với đúng nghĩa làm <br />
người, sống đẹp bằng những cách dâng những làn sóng ấy đến với mọi người xung <br />
quanh. Một nhà văn đã từng khẳng định rằng:<br />
“Con người không có mục đích nào khác ngoài mục đích trở thành người chân chính".<br />
<br />
Sống để đạt đến mục đích của mình, và mục đích ấy chính là thành người chân chính. <br />
Một chân lý đã được nêu lên với tất cả tinh thần làm người, trách nhiệm làm người.<br />
<br />
Con người là tạo vật vĩ đại và hoàn hảo nhất của tạo hóa. Ai đó đã từng nói “Con người – <br />
tôi xin cúi đầu trước Người”. Nhưng điều đáng nói là con người – hiểu theo nghĩa hẹp – <br />
có xứng đáng là một "con người chân chính” hay không? Điều ấy hoàn toàn tùy thuộc vào <br />
mục đích sống. Mục đích – đó là cái mà người ta hướng tới, và cao hơn là vươn tới để <br />
một lúc nào đó đạt đến nó. Mục đích tốt đẹp và lí tưởng sống, là chân lý sống, và lẽ sống <br />
của con người. Theo đó, mục đích cao đẹp “trở thành người chân chính" chính là trở thành <br />
một con người với đúng nghĩa là người, xứng đáng là người chủ của thế giới, của thiên <br />
nhiên, của vạn vật. Con người chân chính là con người có trái tim và có trí tuệ hướng <br />
thiện, sống đúng nghĩa, biết suy nghĩ, hành động và lí tưởng đẹp mà mình lựa chọn, biết <br />
mang đến hạnh phúc cho mọi người, từ đó tự làm cho mình hạnh phúc. Câu nhận định <br />
trên xuất phát chính từ cuộc sống con người – một cuộc sống phong phú, muôn màu muôn <br />
vẻ, đã nêu lên một chân lý thực sự về đời sống, vì lý tưởng sống của loài người nói <br />
chung. Đó là phải luôn tự hoàn thiện mình, để đi đến một mục đích cao đẹp trở thành <br />
người chân chính.<br />
<br />
Một danh nhân đã từng nhận định rằng: “Nếu không có mục đích, anh không làm được gì <br />
cả. Anh cũng không làm được gì cả nếu như mục đích tầm thường Câu danh ngôn “con <br />
người không có mục đích nào khác ngoài mục đích trở thành người chân chính” đã nhấn <br />
mạnh đến một lí tưởng sống cao đẹp là hướng tới sự hoàn thiện nhân cách con người, <br />
sống bằng tất cả trách nhiệm của mình đối với cuộc sống, đối với mọi người xung <br />
quanh. Theo vòng xoay lịch sử, xã hội loài người đang tiến triển không ngừng. Tất cả đều <br />
vận động, đều làm việc hăng say, vì thế là một con người, chúng ta phải sống đẹp cuộc <br />
sống của mình với tất cả trách nhiệm và nghĩa vụ làm người, để xứng đáng là chủ thể <br />
của vạn vật xung quanh mình. Điều phân biệt giữa con người với các động vật khác <br />
chính là trí tuệ và trái tim, nói cách khác, chính là ý thức trong lao động, chiến đấu và học <br />
tập. Nhờ có lao động và sáng tạo chúng ta đã thoát ra khỏi cuộc sống của bầy vượn, để <br />
rồi từng bước, từng bước chúng ta đã tự hoàn thiện mình, cải thiện cuộc sống của mình <br />
để trở thành con người ngày nay. Và ngay trong cuộc sống đời thường, từng sự việc rất <br />
nhỏ tưởng chừng không đáng để ý cũng chính là cái giúp chúng ta hoàn thiện mình hơn. <br />
Những học sinh đi học, lao động và học tập trở thành người có đức, có tài, hữu dụng cho <br />
đất nước mai sau.<br />
<br />
Những hành động bình thường như suy nghĩ để giải một bài tập, như cúi xuống nhặt một <br />
mảnh rác bên đường… đều có thể góp phần làm đẹp tính cách chúng ta. Giữa cuộc sống <br />
cuồn cuộn như dòng thác, giữa bao gian nan, vất vả, lo toan của đời thường, con người đã <br />
dần tiến đến mục đích của mình: trở thành người chân chính. Con người nghĩa là sáng <br />
tạo, và sáng tạo nghĩa là hoàn thiện. Vì vậy, khi chúng ta sống “sống" khác với “tồn tại” <br />
chúng ta đã tự tìm đến với chính mình, tìm đến với con người hoàn thiện về cả lý trí lẫn <br />
trái tim. Sống giữa một cộng đồng, nhận được tất cả những tình cảm đoàn kết, thân ái, <br />
tương trợ của mọi người, chúng ta đã tin tưởng, thương yêu và giúp đỡ mọi người. Các <br />
Mác có nói “Hạnh phúc là đấu tranh" và “Người nào mang đến hạnh phúc cho nhiều <br />
người nhất chính là người hạnh phúc nhất". Đến với hạnh phúc, đến với chân lí, đến với <br />
lí tưởng là một quá trình đấu tranh mãnh liệt giữa cái tốt và cái xấu, cái Thiện và cái Ác <br />
trong một cộng đồng, một tập thể nói chung và trong mỗi con người nói riêng. Sự đấu <br />
tranh ấy chính là nguyên nhân và động lực phát triển của xã hội và nhân cách của mỗi con <br />
người. Một bông hoa hướng dương luôn hướng về phía mặt trời dù rằng nó không phải là <br />
mặt trời. Một con người khó bao giờ có thể đạt đến sự hoàn thiện tuyệt đối nhưng luôn <br />
sống và hướng đến sự hoàn thiện ấy. Điều ấy chính là lí do vì sao đã có nhận định: "Con <br />
người không có mục đích nào khác ngoài mục đích trở thành người chân chính.<br />
<br />
Trong xã hội con người ngày nay, và trong bất cứ một xã hội nào, con người vẫn luôn <br />
sống vì mục đích hoàn thiện nhân cách mình. Xã hội không ngừng phát triển theo guồng <br />
quay của lịch sử, và Ph.Ăngghen có nói: “Vấn đề không phải ở chỗ giải thích thế giới, <br />
mà là chỗ cải tạo thế giới". Để làm được điều đó, ngay từ bây giờ, chúng ta không thể chỉ <br />
nói ra những lời nói suông, mà phải hành động, phải đặt ra mục đích làm người chân <br />
chính để sống và phấn đấu làm việc cho mục đích ấy. Một hành động nhỏ như giúp <br />
người qua đường, như một lời hỏi thăm ân cần đối với cha, mẹ, như một chút đỡ đần cho <br />
cha mẹ những công việc hàng ngày, một hoạt động từ thiện xã hội… đều là những hành <br />
động mang nhiều ý nghĩa đối với việc hình thành nhân cách con người chúng ta. <br />
<br />
<br />